Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 563 - Chương 563: Thử Một Lần

Chương 563: Thử một lần Chương 563: Thử một lần

Trước khi đến nhà hàng, Tô Bình Nam nhận được điện thoại của Mạnh Tịnh Tuyết.

Tô Bình Nam đưa tay nhìn đồng hồ, Hiện tại đang là 7h15, cách bảy hai tiếng cá cược của hai người còn gần mười tiếng.

"Ngươi đoán được rồi sao?”

Tô Bình Nam hỏi. Hắn có chút không tin đại tiểu thư Mạnh gia sẽ đoán được suy nghĩ mà hắn chưa từng nói với ai bao giờ.

“Hình như tâm trạng của ngươi không tệ?”

Giọng nói của Mạnh Tịnh Tuyết vang lên cực kỳ êm tai: “Nói chuyện với ngươi đã lâu, nhưng đây là lần đầu tiên ngươi chưa nói đã cười.”

“Có sao?”

Tô Bình Nam ngạc nhiên, sau đó mỉm cười: “Gần đây ăn ngủ tốt, tất nhiên tâm trạng không tệ rồi. Ngươi có thể công bố ngươi đoán được cái gì không?”

“Được.”

Mạnh Tịnh Tuyết cười nhẹ. Giọng nữ trầm thấp của nàng có một sự gợi cảm không nói ra được: “Ngươi là nam nhân có dã tâm nhất mà ta đã từng gặp qua. Bước kế hoạch kế tiếp mà ngươi nói không phải nằm ở Tinh Điều quốc.”

Câu nói này khiến cho Tô Bình Nam đang xuống lầu phải ngừng lại, cả người như cây thương đứng thẳng: “Vì sao ngươi lại nghĩ như thế?”

Đám người Đỗ Cửu và Lục Viễn đang vây quanh Tô Bình Nam cũng lập tức căng thẳng hẳn lên. Mặc dù đang ở bãi đậu xe của tập đoàn Cẩm Tú, nhưng Lục Viễn vẫn khoát tay ra hiệu những người bên dưới bảo vệ an toàn xung quanh Tô Bình Nam, để đại lão thuận tiện nói chuyện.

Đối với nhất cử nhất động của Tô Bình Nam, những người này đều nắm rất rõ. Đại lão vui buồn không lộ, bây giờ đột nhiên hắn dừng lại, nói rõ sự việc nhất định không nhỏ.

Tô Bình Nam phản ứng lại, lắc đầu mỉm cười, ra hiệu mọi người không cần khẩn trương như thế. Hắn nói tiếp: “Nếu không nằm ở Tinh Điều quốc, vậy thì ở đâu?”

“Mexico.”

Mạnh Tịnh Tuyết chém đinh chặt sắt: “Cách Thiên Đường quá xa, nhưng lại quá gần Tinh Điều quốc.”

“Vì sao ngươi lại khẳng định như vậy?”

Tô Bình Nam cũng thu lại nụ cười, giọng điệu có hơi ngưng trọng.

“Bởi vì ngươi là Tô Bình Nam.”

Mạnh đại tiểu thư gần như dùng giọng mũi hừ bảy chữ này ra, cực kỳ quyến rũ. Cũng may nàng gọi điện thoại trong phòng của mình, nếu không người khác nghe được sợ rằng sẽ hoài nghi lỗ tai của mình.

“Tuổi trẻ nhanh chóng qua mau, không phải lúc nào cũng khỏe. Tính cách và phong cách làm việc của ngươi, bất luận Hạ quốc hay Tinh Điều quốc đều không thích hợp. Mặc dù với tài cán của ngươi, ngươi nhất định sẽ có được bản đồ tài chính ở hai quốc gia này, nhưng ngươi vẫn sẽ cảm thấy e dè.”

Tô Bình Nam trầm ngâm. Phán đoán nhạy cảm của Mạnh đại tiểu thư có chút nằm ngoài dự liệu của hắn. Hắn làm ra tư thế hút thuốc, Đỗ Cửu bên cạnh lập tức đưa qua một điếu xì gà.

Tô Bình Nam hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói: “Nói tiếp đi, vì sao lại là Mexico?”

“Được.”

Đầu dây bên kia, Mạnh Tịnh Tuyết hé miệng cười khẽ vài tiếng: “Sự chênh lệch giàu nghèo ở Mexico rất lớn, nạn tham nhũng quá nhiều, buôn bán thuốc phiện tràn lan, là một quốc gia tội ác chính cống, nhưng những thứ đó đối với ngươi mà nói lại là một sự khiêu chiến. Bởi vì ở đó, ngươi mới có thể làm vua.”

Tô Bình Nam không nhìn thấy khi Mạnh Tịnh Tuyết nói ra những lời này, ánh mắt quyến rũ gần như có thể chảy nước, nhưng nữ nhân cường thế lạnh lùng chỉ thể hiện tư thái quyến rũ khó gặp của mình trong phòng ngủ mà thôi, đúng là phung phí của trời.

“Ngươi phân tích mọi thứ chỉ vẻn vẹn thông qua tính cách của ta?”

Tô Bình Nam hỏi tiếp.

Nghe nam nhân thừa nhận, tâm trạng của Mạnh Tịnh Tuyết thật tốt, giọng nói lại càng dịu dàng: “Bình Nam, mặc dù bây giờ ngươi có một công ty bảo an làm chiêu bài, nhưng không thể phủ nhận tập đoàn Cẩm Tú là kẻ săn mồi tư nhân hàng đầu ở Thiên Nam, thậm chí cả Hạ quốc, nhưng ngươi nuôi sói quá nhiều.”

Sau khi Mạnh Tịnh Tuyết nói xong, Tô Bình Nam ở đầu dây bên kia không nói gì. Điều này khiến cho nữ hài có chút lo lắng.

Có phải nàng nói trực tiếp quá khiến cho nam nhân cường thế đó nổi lên cảnh giác với nàng hay không? Mạnh Tịnh Tuyết bỗng nhiên cảm thấy hối hận. Nàng biết càng quen lâu với Tô Bình Nam, nàng càng chẳng thèm ngó tới những nam nhân khác. Nếu Tô Bình Nam có sự phòng bị đối với nàng, độ khó nàng muốn ở bên cạnh hắn chợt gia tăng mấy chục lần.

“Ngươi thắng rồi.”

Giọng điệu của Tô Bình Nam khiến cho Mạnh Tịnh Tuyết thở phào nhẹ nhõm: “Ngươi muốn cái gì?”

“Thêm một suất cho ta.”

Nét mặt nữ nhân tươi như hoa: “Ta muốn giúp ngươi làm vua.”

Khi một chiếc Mercedes-Benz s350 màu đen và hai chiếc xe địa hình Toyota màu đen rời khỏi tòa nhà Cẩm Tú, sắc trời đã xế chiều, mặt trời đang lặn, hoàng hôn đang đến, ráng chiều chiếu đỏ cả nửa bầu trời.

Tô Bình Nam ngồi trong xe, Đỗ Cửu muốn nói rồi lại thôi.

“Ngươi muốn nói cái gì?”

Tô Bình Nam hỏi.

“Lão đại, tương lai chúng ta thật sự đến Mexico sao?”

“Đúng.”

Tô Bình Nam nhìn xuyên qua cửa sổ xe nhìn những đám mây màu máu trên bầu trời, ung dung đáp lại: “Chỉ có đến đó, chúng ta mới có thể chân chính đứng ở thế bất bại.”

Tô Bình Nam vẫn không để lộ suy nghĩ của mình. Hiện tại, Cẩm Tú khuếch trương quá nhanh, thời cơ chưa chín muồi. Hắn biết Cẩm Tú thành lập ở Mexico sẽ khó khăn đến cỡ nào, tràn ngập huyết tinh bên trong.

Nhưng chỉ có như vậy, tương lai mới có được một con đường bằng phẳng. Tô Bình Nam biết rõ khoảng cách đến bước này còn rất xa. Bây giờ, điều Cẩm Tú cần làm chính là đứng vững gót chân ở Las Vegas, sau đó thẩm thấu các mặt ở Tinh Điều quốc, lúc đó mới là thời cơ tốt nhất để tiến vào quốc gia tội ác.

Đặt chân tại một nước tràn đầy tội ác, quan phủ, cảnh sát, quân đội, thế lực địa phương, mafia… nhiều như một đám rừng, nếu phải chiếu cố hết, đó sẽ là một quá trình gian khổ.

Vĩnh viễn hông cúi đầu rất khó. Trùng sinh một lần, dù thành công hay thất bại, Tô Bình Nam cũng muốn thử một lần.

Bình Luận (0)
Comment