Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 600 - Chương 600: Tư Thái Của Một Nữ Chủ Nhân

Chương 600: Tư thái của một nữ chủ nhân Chương 600: Tư thái của một nữ chủ nhân

Phiền muộn cả một buổi tối, biểu hiện của Đại D trở nên phấn chấn. Đột nhiên, hắn ỉu xìu trở lại, thở dài nói: “Nhưng Đặng Bá sẽ không đồng ý chọn ta. Có mang gậy đến cũng chẳng có tác dụnTg.”

“Vậy còn phải xem ngươi có đủ gan hay không.”

Luật sư Chung lạnh lùng nói: “Nếu hắn ngăn cản ngươi, chúng ta sẽ giúp ngươi đá văng chướng ngại vật này.”

“Ý của ngươi là…?”

Đại D nheo mắt, sắc mặt ngưng trọng nhìn luật sư Chung: “Nếu bây giờ Đặng Bá xảy ra chuyện, món nợ này sẽ bị tính lên đầu của ta, ta sẽ gặp phiền phức.”

“Muốn thượng vị thì phải trả giá đắt.”

Ánh mắt luật sư Chung nhìn thẳng Đại D, cũng không tránh né: “Chung tiên sinh muốn giúp ngươi, ngươi không nên e ngại bất cứ kẻ nào. Vẫn là câu nói kia, phải xem ngươi có đủ gan hay không.”

Bầu không khí nhất thời im lặng. Bên trong gian phòng chỉ có tiếng đèn huỳnh quang ông ông.

“Đã đến giờ.”

Luật sư Chung đưa tay nhìn đồng hồ: “Ngươi không có can đảm làm Thiên Vương, đương nhiên chúng ta sẽ không ra tay. Chúng ta sẽ tìm cách đưa gậy đến tay A Nhạc.”

“Hẹn gặp lại.”

Đối phương rất lịch sự khom người. Lúc này, Đại D mới phát hiện trên cổ áo vị luật sư này có thêu một con rồng Hạ quốc rất đẹp.

“Khoan đã.”

Đại D gọi lại luật sư Chung đã đến trước cửa: “Cầu phú quý trong nguy hiểm, ta làm.”

...

Bởi vì năm nay nền kinh tế Thiên Nam phát triển rất nhanh, cao tầng vui vẻ, người bên dưới tất nhiên muốn nịnh nọt. Đài truyền hình dự định tổ chức một đêm Trung thu thật hoành tráng.

Quy cách càng cao, hiển nhiên chi phí sẽ không nhỏ. Đài truyền hình đứng mũi chịu sào muốn tập đoàn Cẩm Tú quyên góp.

Hiện tại không phải là thời đại giải trí trong tương lai, cho nên đài truyền hình còn lâu mới có thu nhập cao. Muốn tổ chức một đêm tiệc hoành tráng, quyên góp tiền từ các doanh nghiệp thành đạt đã trở thành một trong số ít nguồn thu.

Mạnh Hiểu Hiểu cầm túi hồ sơ mà Mạnh phụ đưa cho nàng. Vừa bước vào lầu một tòa nhà Cẩm Tú, điện thoại của đài truyền hình đã gọi đến.

“Tiểu Mạnh, đây là chuyện tốt.”

Đạo diễn Lâm mô tả ngắn gọn yêu cầu, sau đó bắt đầu đánh bài tình cảm: “Tập đoàn Cẩm Tú cũng có thể gia tăng độ nổi tiếng của bọn hắn, còn chúng ta thì cũng tổ chức bữa tiệc được hoành tráng một chút.”

Mạnh Hiểu Hiểu còn chưa kịp lên tiếng, đạo diễn Lâm đã nói tiếp: “Đúng rồi, quên nói cho ngươi biết, đây là một số tiết mục mới mà đài định làm. Ngươi thích cái nào, cho ngươi chọn trước.”

“Được, để ta đi quyên góp đã.”

Mạnh Hiểu Hiểu vui vẻ đồng ý. Nàng biết Tô Bình Nam luôn chịu chi cho những khoản truyền thông.

“Chỉ có hai chuyện thôi.”

Trong văn phòng chủ tịch trống trải, Mạnh Hiểu Hiểu giống như xà nữ ôm lấy Tô Bình Nam đã lâu không gặp, vẻ mặt quấn quýt si mê.

“Ta sẽ cho người đến làm việc với đài truyền hình. Khi ba ngươi đưa hồ sơ cho ngươi có nói thêm cái gì không?”

Tô Bình Nam chậm rãi mở hồ sơ mà Mạnh Hiểu Hiểu mang đến. Hàng chữ thứ nhất khiến sắc mặt Tô Bình Nam có chút ngưng trọng.

“Đề xuất về việc xây dựng khu phát triển công nghiệp công nghệ cao Thiên Nam.”

Mạnh phụ chơi trò bí hiểm nhưng Tô Bình Nam lập tức hiểu ra vì sao dạo gần đây lại gặp phiền phức như thế.

Rốt cuộc cũng là tập đoàn Cẩm Tú trữ đất quá nhiều. Tập đoàn Cẩm Tú đã mua ba mươi kilomet vuông đất ở thành Bắc với giá rẻ mạt.

Hiện tại, số đất này đã đại diện cho phú quý ngập trời.

Lúc đó, việc mua đất của tập đoàn Cẩm Tú cũng đã trải qua phê duyệt của các cấp. Nói cách khác, từ góc độ thủ tục không có vấn đề gì đối với những khu đất này. Lúc đó, khi Cẩm Tú mua đất, rất nhiều người đều không biết vì sao Tiểu Hồng Bào lại có hứng thú với một khu đất mà bà ngoại không thương ông nội không yêu này.

Nhưng Tô Bình Nam biết giá trị của nó.

Người đã sống lại một lần, chỉ là mua để dành một số căn nhà rộng ở phía Bắc cũng hơi quá đáng một chút. Hiện nay, thế lực của Cẩm Tú đã đủ cho Tô Bình Nam nhúng tay vào một số sự kiện ở Thiên Nam. Vì thế, khu đất ngày sau sẽ trở thành tấc đất tấc vàng đã trở thành mục tiêu của hắn.

Lúc đó, khu đất này cực kỳ hoang vu, nhìn chẳng thấy tương lai gì cả. Tuy nhiên, Tô Bình Nam biết rất rõ không bao lâu nữa quốc lộ 318 và 207 sẽ đi qua nơi này. Đường cao tốc Hán Thập và Thiên Quảng cũng sẽ tập trung ở đây luôn. Nhưng những thứ này không tính. Quan trọng nhất, Tô Bình Nam biết với điều kiện giao thông như vậy, Thiên Nam và Hải Châu sẽ là khu công nghiệp ô tô công nghệ cao lớn nhất khu vực trong tương lai.

“Sự việc rất nghiêm trọng sao?”

Mạnh Hiểu Hiểu lập tức hiểu được thứ mà ba nàng bảo nàng đưa đến không đơn giản. Nàng ngoan ngoãn đứng bên cạnh, không quấy nhiễu nam nhân của nàng suy nghĩ.

“Không có gì.”

Tô Bình Nam bình tĩnh trở lại. Nói thật, trong lòng hắn có chút kinh ngạc. Bởi vì kế hoạch này được giữ bí mật rất tốt. Hắn một chút phong thanh cũng không nghe thấy. Thứ hai, mà cũng quan trọng nhất, kế hoạch xây dựng khu công nghệ cao được tiến hành trước thời hạn.

Theo trí nhớ của Tô Bình Nam ở kiếp trước, khu công nghệ cao hẳn phải còn hai năm nữa mới được tiến hành, nhưng không nghĩ đến nó lại được xây dựng trước thời hạn nhiều đến thế.

Hắn nghiêm túc lật xem bản kế hoạch. Mạnh Hiểu Hiểu thấy nam nhân của mình chăm chú với công việc, nàng liền xe nhẹ đường quen mở cái tủ quần áo Tô Bình Nam đặc biệt dành riêng cho nàng, một lát sau đã thay một chiếc áo tắm màu vàng, thong thả tung tăng trong hồ bơi, tư thái của một nữ chủ nhân.

Đã có sự hiểu biết đối với sự phát triển của khu công nghệ cao, Tô Bình Nam càng xem bản kế hoạch thì lại càng ngạc nhiên. Kế hoạch này rất mang tính tương lai, nó phân tích sự chuyển biến của thị trường trong tương lai, cũng như cách cơ cấu công nghiệp sẽ chuyển đổi và là mũi nhọn tăng trưởng của nền kinh tế.

Bình Luận (0)
Comment