Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 630 - Chương 630: Rượu Ngon

Chương 630: Rượu ngon Chương 630: Rượu ngon

“Ngươi hãy nghĩ cách để làm quen, hẹn hắn đi ăn một bữa cơm đi.”

Tiểu Lại tổng thấp giọng nói: “Chú của ta đánh giá hắn rất cao.”

“Được, nhưng mà đánh giá như thế nào?”

Dương Điềm đứng dậy, hỏi bạn trai của nàng một câu. Ánh mắt Đại Lại tổng cao hơn đầu, làm người cuồng ngạo còn gấp mười lần Tiểu Lại tổng, nàng thật sự có chút hiếu kỳ.

“Ngàn dặm Thiên Nam, hạng người kinh thế hãi tục, ta không bằng.”

Tiểu Lại tổng trả lời.

...

Mặc dù Thiên Nam có một chữ Nam nhưng lại nằm ở phía Bắc Hạ quốc. Nơi này xuất hiện không ít người tài giỏi nhưng cũng chỉ là kinh diễm nhất thời, chẳng kinh thiên mà cũng không động địa. Cho nên, trong mắt các ông chủ ngang ngược càn rỡ, đây cũng chỉ là một khu vực nhãi ranh mà thôi.

Nhưng vùng đất không anh hùng đó lại thành danh.

Ông chủ Lại hùng tâm bừng bừng muốn đánh thông các mặt Thiên Nam đã từng cùng anh em Cao gia hẹn Tô Bình Nam nhưng đều bị ăn bế môn canh.

Sau khi tìm hiểu kỹ càng, tính chất phức tạp của Thiên Nam cùng với phong cách làm việc cay độc của tập đoàn Cẩm Tú khiến cho ông chủ Lại phải hành quân lặng lẽ. Hắn xuất thân từ loại người chân lấm tay bùn, đối với người lập nghiệp bằng hai bàn tay trắng như Tô Bình Nam, chẳng những không tức giận, ngược lại càng thưởng thức hơn.

Người trong nhà mới biết chuyện nhà mình.

Một người có thể kiếm được nhiều tiền bạc như thế tất nhiên biết được Tô Bình Nam thành công như vậy nghịch thiên đến cỡ nào. Cộng thêm sau khi tập đoàn Viên Hoa cũng đã mấy lần đến ba huyện gần biển, phương diện Cẩm Tú đều mắt nhắm mắt mở nể mặt. Lúc đó mới có lời nhận xét của ông chủ Lại với cháu của mình như thế.

“Trẻ quá.”

Dương Điềm che miệng kinh hô. Thiên tính của nữ nhân thích dựa dẫm anh hùng. Cho nên, giác quan của nữ nhân đối với Tô Bình Nam sẽ khác.

“Phải xem ngươi rồi.”

Tiểu Lại tổng muốn mời Tô Bình Nam ăn cơm cũng không có hàm ý gì khác, chỉ đơn giản muốn làm quen với nhân vật khiến cho chú của mình phải tôn sùng mà thôi.

Vấn đề này không đơn giản như ngoài mặt.

Lý Phú nhẹ nhàng thở ra. Cảnh sát Vương cũng có chung đồng cảm. Hai người liếc nhìn nhau một cái, đều từ ánh mắt đối phương nhìn ra sự sợ hãi.

Sự việc kết thúc rất đột ngột.

Ảnh đã được rửa xong. Nhìn Tô Bình Nam trong tấm ảnh, Đỗ Cửu cười lạnh, còn mấy người Lý Long thì im lặng.

Sau đó, tiếng điện thoại vang lên. Lý Phú đứng bên cạnh Đỗ Cửu gần nhất nên nghe được nội dung, rất ngắn.

“Hiệu quả đã đạt được, giải quyết việc chung.”

Đỗ Cửu mỉm cười, cúp điện thoại, sau đó quay người nhìn mấy người Lý Long: “Việc đã đến nước này rồi, chúng ta cùng đi chứ?”

Diệp An Ninh nhìn đám nam nhân toàn thân tản ra hơi thở lạnh lẽo, trực giác của nữ nhân khiến cho nàng cảm thấy rét run.

“Dương Điềm muốn mời chúng ta ăn một bữa cơm.”

Mạnh Hiểu Hiểu trò chuyện vài câu với thiên hậu Dương Điềm xong, quay trở lại ngồi bên cạnh Tô Bình Nam, cũng không để ý đến ánh mắt của những người khác, khoác tay Tô Bình Nam nói một câu.

“Ta không đi được.”

Tô Bình Nam chẳng có cảm giác gì đặc biệt với ngôi sao ca nhạc kia cả: “Nữ nhân các nàng ăn cơm, ta lẫn vào làm gì.”

“Mục tiêu của người ta là ngươi đấy.”

Mạnh Hiểu Hiểu cũng là nhân tinh, làm sao mà không hiểu ý của Dương Điềm: “Bạn trai tiếng tăm lừng lẫy của nàng cũng đi cùng, ngồi một chút cũng không sao mà, hai người có thể nói chuyện phiếm với nhau vài câu. Hơn nữa, thêm người cũng chỉ thêm một cái bát. Ta cũng nên làm trọn vai trò của chủ nhà chứ.”

Tô Bình Nam nhìn thẳng về phía Tiểu Lại tổng đang ngồi cách đó không xa. Cảm giác của hắn về người này mạnh hơn so với người chú rất nhiều. Mặc dù người này ngang ngược càn rỡ, thủ đoạn tùy tiện nhưng trước đó người này vì tìm cách cho chú của mình trốn ra nước ngoài mà chống lại tất cả, từ đầu đến cuối vẫn duy trì nét mặt ung dung, bình tĩnh, cũng được xem là một nam nhân. Tiểu Lại tổng thấy ánh mắt Tô Bình Nam nhìn sang, lập tức đứng dậy, biểu hiện cung kính lên tiếng chào. Điều này khiến cho người của Viên Hoa đi theo hắn rất lâu phải sợ ngây người.

“Được.”

Tô Bình Nam mỉm cười đồng ý.

Gặp gì biết nấy.

Nhà đài mời rất nhiều người có tiếng đến tham gia bữa tiệc tối. Đa số nam nữ nghệ sĩ hoặc nhiều hoặc ít đều có nhà tài trợ hoặc kim chủ đi theo. Bởi vì buổi tổng duyệt kết thúc muộn, lái xe và nhân viên PR của các nghệ sĩ nổi tiếng đều đến cùng một lúc, có vẻ hơi hỗn loạn.

Các loại xe sang trọng không ai nhường ai đã diễn ra hai ngày qua. Nhưng hôm nay thì khác. Các loại xe sang trọng đột nhiên quy củ lạ thường, nhường cho xe của Tô Bình Nam chạy ra trước, sau đó cảnh tượng mới khôi phục lại như thường.

Giới nghệ sĩ cũng giống như giang hồ. Trừ phi ngươi đặc biệt có tài, nếu không thì bất cứ lúc nào cũng kiếm ra được người có EQ cao, nhãn lực tốt. Kim chủ của nghệ sĩ tham gia tiệc tối đều không phải kẻ ngốc, cái tên Tô Bình Nam của tập đoàn Cẩm Tú cực kỳ bình thường nhưng cách hành sự không hề đơn giản đã được rất nhiều người lặng yên ghi nhớ trong lòng.

Một MC, một thiên hậu của Hạ quốc, hai nam nhân gia tài bạc tỷ, vậy mà nơi ăn khuya lại là một nhà hàng nổi tiếng nhất khu chợ đêm.

Hôm nay, Tiểu Lại tổng khó có lúc không tiền hô hậu ủng, cấp dưới đều bị hắn đuổi về khách sạn. Hắn đi cùng với Tô Bình Nam ở Thiên Nam mà còn mang theo người, không sợ người khác cười mình sao?

Thức ăn được mang lên. Tiểu Lại tổng tự mình rót đầy ly rượu cho Tô Bình Nam. Rượu là do hắn mang đến, đựng trong cái ly sứ màu hổ phách, mùi rượu xông vào mũi.

“Tô tổng, cảm ơn.”

Tiểu Lại tổng nâng ly. Hắn hạ tư thái của mình xuống rất thấp. Tô Bình Nam mỉm cười uống một hơi cạn sạch.

Rượu đưa vào miệng, Tô Bình Nam lập tức cảm nhận được cảm giác thơm mát xen lẫn nóng rực như lửa, hương vị rất ngon, khiến cho hắn hiếm khi gật đầu khen một câu: “Rượu ngon.”

“Hầu Nhi Tửu chân chính.”

Bình Luận (0)
Comment