Khăn quàng cổ là của thương hiệu Hermès.
Lý Lạc Nhiên nhận ra thương hiệu này, nhưng nó cũng chỉ tồn tại trong tay của nàng mười phút. Khi chạy ngang qua thùng rác thứ nhất trong công viên, nàng đã rất tự nhiên ném chiếc khăn quàng cổ vào.
Triệu Khải Hoàn không biết món quà mà mình đã bỏ vào rất nhiều tâm tư lại bị ném đi như thế, hiện tại hắn vô cùng vui vẻ. Hắn cảm thấy đây là một sự khởi đầu rất tốt.
Tâm trạng hưng phấn, cường độ dưới chân không giảm bớt. Nhất thời, xe của hắn đã đạt đến tốc độ cực kỳ nguy hiểm.
Chiếc xe đạp đột ngột xuất hiện ở góc phố khiến Triệu Khải Hoàn tái mặt.
Trong cơn hoảng loạn, chiếc Santana màu đen đột ngột bẻ lái lao thẳng vào đuôi một chiếc xe tải đang chạy chậm trên làn đường ngược lại.
Trước khi bất tỉnh, hình ảnh cuối cùng hắn nhìn thấy là một vài chữ cái lớn được phun sơn màu xanh ở đuôi xe tải.
“Sức khỏe là số một, Cẩm Tú bảo vệ sức khỏe…”
…
Mọi thứ đều sợ so sánh.
Trong vô thức, Tô Bình Nam và Diệp An Ninh đã đi đến khu cao ốc Cẩm Tú, Diệp An Ninh vô cùng ngạc nhiên khi thấy con đường đã được quét dọn sạch sẽ không còn dấu vết của tuyết.
“Các ngươi trả thêm tiền à?”
Nhìn thấy những giọt mồ hôi trên trán một công nhân vệ sinh vẫn đang chăm chỉ quét dọn đường phố, Diệp An Ninh hỏi.
“Không có.”
Nam nhân dừng bước: “Có đôi khi, cho tôn trọng thì sẽ được hồi báo. Xét từ phương diện này mà nói, thật ra những người đó còn xinh đẹp hơn những người tự cho mình là mạnh.”
Lời của Tô Bình Nam khiến Diệp An Ninh cảm thấy mơ hồ. Trong lúc nàng đang định hỏi, điện thoại Tô Bình Nam đã vang lên.
“Đang bận sao?”
Diệp An Ninh nghe được một giọng nữ rất dễ nghe. Sau đó, nàng nhìn thấy gương mặt của hắn hiện lên sự dịu dàng hiếm thấy, khiến cho nàng cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.
“Tản bộ.”
Tô Bình Nam đáp. Hắn nghi hoặc hỏi: “Ít khi thấy ngươi gọi điện thoại vào giờ này, có chuyện gì xảy ra vậy?”
Hắn vẫn lưu lại đám người Ruth bên cạnh Lý Lạc Nhiên, hẳn không phải vì vấn đề an toàn, bằng không hắn đã nhận tin tức của Ruth trước. Nếu không phải vấn đề an toàn, những vấn đề khác đối với hắn mà nói đều không phải là vấn đề.
Sau vụ tai nạn, Lý mẫu nhận được điện thoại đầu tiên. An di gọi điện thoại cho Lý mẫu, nguyên nhân rất đơn giản. Nàng muốn Lý Lạc Nhiên đến bệnh viện một chuyến. Bác sĩ nói tình huống của Triệu Khải Hoàn không được lạc quan. Sự kiên cường và lực ý chí chính là yếu tố quan trọng quyết định khả năng sống sót của hắn.
An Hồng Mai nghĩ đến Lý Lạc Nhiên.
Lý mẫu nghe được phương tiện gây tai nạn là của tập đoàn Cẩm Tú, trong lòng cảm thấy tê dại. Nàng gọi điện thoại cho Lý Lạc Nhiên. Trong điện thoại, Lý mẫu cũng không bảo con gái đến bệnh viện ngay mà gọi nàng về nhà có chuyện cần bàn.
Thật ra không cần Lý mẫu gọi. Ở chỗ khác, Lý phụ cũng nhận được điện thoại, đang cau mày hút thuốc lá. Sự việc xảy ra quá trùng hợp, trùng hợp đến mức khiến bọn hắn kinh hãi.
Tiểu tử Triệu gia theo đuổi con gái, sau đó xảy ra tai nạn xe cộ. Rốt cuộc có phải chuyện ngoài ý muốn hay không?
Hai người đã gặp Tô Bình Nam mấy lần. Mặc dù còn chưa hiểu rõ thực lực cụ thể của tập đoàn Cẩm Tú, nhưng nhìn tư thế quy củ sâm nghiêm của người bên dưới, bọn hắn liền biết thanh niên đó nhất định cường thế dọa người.
Nắm trong tay tài phú và lực lượng người bình thường khó mà tưởng tượng được, cộng thêm tính cách cường thế, có khi nào hắn xúc động làm ra chuyện gì hay không? Đây mới là chuyện mà hai người lo lắng nhất.
Tất cả mọi người đều là người trưởng thành, cũng đã nhìn thấy những mặt tối, nhưng làm được đến trình độ đó, hai người có chút khó tiếp nhận được.
Lý gia…
Ngồi trên salon, Lý Lạc Nhiên nghe xong, im lặng mấy phút. Nàng cũng không thể xác định.
So với cha mẹ của mình, Lý Lạc Nhiên hiểu Tô Bình Nam nhiều hơn.
Tô Bình Nam rất tốt đối với nàng, quan tâm và bảo vệ nàng từng li từng tí, nhưng ngay từ lần đầu tiên gặp mặt, hắn chưa hề che giấu bản tính tàn nhẫn, kiệt ngạo và bá đạo của mình.
“Lạc Nhiên, hẳn là chuyện ngoài ý muốn.”
Lý mẫu nhìn con gái không nói lời nào, sắc mặt của nàng hơi trắng bệch: “Ta có hỏi An di, giám định sự cố nói là do tốc độ của Tiểu Triệu quá nhanh.”
Lý phụ là chủ Lý gia. Hắn dụi đầu thuốc lá, cân nhắc một chút rồi chen vào: “Tuổi trẻ khí thịnh, nóng nảy không phải là không có khả năng. Nhưng có thể làm được đến tình trạng như tập đoàn Cẩm Tú, hẳn là hắn có thể nhịn được. Ta thấy vấn đề này chỉ là trùng hợp mà thôi.”
Lý mẫu là nữ nhân, không biết nghĩ đến điều gì, giọng điệu có chút lo lắng: “Chúng ta cũng không cầu phú quý, nhưng vô pháp vô thiên như thế cũng không nên lấy. Con gái bình an vẫn tốt hơn.”
Lý Lạc Nhiên đứng dậy, sắc mặt vẫn kiên quyết như trước: “Trước giờ hắn không gạt ta. Để ta gọi điện thoại cho hắn thì có thể biết được mọi chuyện.”
Lý phụ ngẩng đầu hỏi: “Nếu phải thì ngươi sẽ làm gì?”
“Thích hắn thì sẽ lựa chọn cuộc sống của hắn.”
Lý Lạc Nhiên nói ra lời nói trong lòng. Nàng biết nam nhân của mình cũng không dễ dàng gì. Đám người Ruth đến bên cạnh nàng thật ra chính là hắn thương nàng. Nếu bên cạnh không có quá nhiều đao quang kiếm ảnh, hắn cần chi phải khẩn trương như thế.
“Nói mê sảng cái gì vậy?”
Lý mẫu trừng mắt nhìn con gái.
“Bình Nam nhìn qua phong quang vô hạn nhưng ta biết thật ra hắn đang rất khó khăn, ta lại không thể giúp được gì cho hắn. Điều duy nhất mà ta có thể làm chính là tiếp nhận mọi thứ của hắn, cho dù xuống địa ngục, tốt xấu gì cũng có người đi cùng hắn.”
Lý Lạc Nhiên nói xong liền mỉm cười gọi điện thoại cho Tô Bình Nam.
“Ta muốn đến Nhật Bất Lạc quốc.”
Sau khi hỏi xong, nàng cũng không hỏi chuyện gì xảy ra, chỉ đưa ra lựa chọn của mình: “Ta chỉ đi con đường do ngươi chọn, còn cái khác ta không chọn.”