Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 680 - Chương 680: Một Con Số Đáng Báo Động

Chương 680: Một con số đáng báo động Chương 680: Một con số đáng báo động

Aston đã quen thuộc với cấu hình sang trọng trong xe Stretch Lincoln Limousine , tivi trong xe nhanh chóng được bật và kênh BBC đang phát sóng một tin tức: ”Vào lúc ba giờ chiều nay, một trong những vụ xả súng dữ dội nhất trong gần một thập kỷ qua đã xảy ra tại quãng trường LW của Chicago, khiến chín người thiệt mạng và một chiếc xe tải lớn bị hư hỏng nặng tại hiện trường. Bên trong cảnh sát tìm thấy gần sáu kg bột màu trắng. Cuối cùng, theo phân tích đây hẳn là cuộc nội chiến giữa các thế lực địa phương.”

Sau khi nghe phiên dịch trực tiếp của Aston, Tô Bình Nam cười cười, nhìn Mộ Dung Thanh Thanh và Dương Thiên Lý vẫn ngồi nghiêm chỉnh: “Chuẩn bị xong chưa? Gia tộc Corleone đáng yêu của chúng ta đã giúp chúng ta mở màn, con đường tiếp theo chúng ta sẽ tự đi một mình.”

Dọc theo đường đi, Mộ Dung Thanh Thanh đều rất im lặng, lúc nào cũng duy trì đủ sự cung kính, mãi đến lúc này nàng mới ung dung cười: “Đã chờ những lời này thật lâu.”

Dương Thiên Lý không nói gì, chỉ hờ hững gật gật đầu, trong mắt chỉ có sự dữ tợn.

”Đại ca.”

Sau khi Tô Bình Nam sắp xếp tốt công việc sơ bộ, mắt Nobel hơi uể oải, hắn rối rắm đến gõ cửa phòng Tô Bình Nam.

”Ngươi có thể giúp ta một việc không?"

Tô Bình Nam nghe vậy nhíu mày quay đầu lại: “Trời không sập, biểu cảm của ngươi như vậy là sao, nói!”

Trán Nobel không ngừng đổ mồ hôi, rốt cục vẫn lên tiếng: “ Đại ca, sự việc là như thế này..."

“Ồ”

Cùng lúc đó, Lâm Thiên Chân nhìn đoàn xe tô Bình Nam đi xa biến mất ở cuối đường, cười hì hì lẩm bẩm một câu: “Đây là một nam nhân rất ngầu, đột nhiên ta cảm thấy càng ngày càng thú vị.”

“Hắn là một nam nhân nguy hiểm.”

Phía sau có một nam nhân trung niên Hạ quốc tóc hoa râm cười bất lực lắc đầu: “Thái độ của người Sicilian kiêu ngạo đã nói lên tất cả, tiểu thư, không thú vị chút nào.”

“Ta cũng rất nguy hiểm.”

Nữ nhân quay đầu lại với ánh mắt toàn là tia lửa.

...

Giai đoạn này cạnh tranh trong ngành khách sạn còn chưa dữ dội như sau này, nhưng mà khách hào phóng một lần thuê nguyên tầng thì đúng là khách sộp hiếm có, sau khi Tô Bình Nam đến có thể tưởng tượng được thái độ phục vụ nơi này.

Sau khi trở về phòng, tuy Nobel nói xoắn xít nhưng cuối cùng cũng giải thích sự việc rõ ràng.

”Cái gì?"

Đừng nói là Tô Bình Nam, ngay cả Đỗ Cửu sau lưng hắn cũng có vẻ mặt khó tin: “Ngươi chắc chắn không giỡn đấy chứ?”

Mặt Tô Bình Nam lộ ra biểu cảm lạ lùng, hắn dở khóc dở cười, không ngờ có người dám điểm loạn uyên ương với mình.

”Lão đại, lúc đó ta đói tới mức hồ đồ rồi, thật đấy.”

Dưới ánh mắt sắc bén của Tô Bình Nam, Nobel cảm thấy hai chân mình bủn rủn không nghe lời, giải thích kiểu gì mà đến bản thân mình còn không tin nổi nữa là.

”Hừ.”

Tô Bình Nam tức giận không muốn phản ứng với tên ngốc này nữa, chỉ khoát tay nói với Đỗ Cửu: “Ta không muốn nhìn thấy hắn nữa, đưa hắn đến Las Vegas đi, để cho tên ngốc này ở chỗ Lâm Thiên Chân kia trải nghiệm hoàn chỉnh thêm mười lần nữa."

"Hiểu rồi.”

Đỗ Cửu xách Nobel lên giống như người lớn xách theo một đứa bé. Hắn cực kỳ bội phục lá gan của tên này, dù sao cái tên dám làm bậy như vậy quả thật hắn chưa bao giờ thấy…

Nobel bị Đỗ Cửu nắm trong tay lại như được đại xá, vẻ mặt thoải mái, nhìn đầu óc Đỗ Cửu đang mờ mịt. Nobel vẫn còn một chút thông minh. Hắn hiểu rằng nếu lão đại bằng lòng tính toán với hắn như vậy thì sự việc sẽ không lớn, hắn sợ nhất chính là Tô Bình Nam lạnh lùng nói một câu “ta biết rồi”, vậy mới thật sự chết người.

”Lâm gia chỗ phố người Hoa ở Los Angeles có một nữ tử tên là Lâm Thiên Chân, kiếm người điều tra tất cả mọi thứ về nàng.”

Sau khi Đỗ Cửu mang theo Nobel đi ra, sắc mặt Tô Bình Nam lập tức trầm xuống, nhanh chóng gọi Aston Dell tới từng câu từng chữ dặn dò.

Tâm tư Tô Bình Nam luôn kín đáo, nhất là chuyện sắp tiến hành càng làm cho hắn không dễ dàng tin tưởng có chuyện trùng hợp như vậy, bất kể chuyện này có hợp tình hợp lý cỡ nào thì hắn cũng phải tự mình điều tra rõ ràng mới có thể an tâm.

Lúc này tính cách đa nghi kiêu hùng được hắn thể hiện cực kỳ sinh động.

Các thành phố của Tinh Điều quốc rất nhiều, nhưng để nói về Chicago thì nó có một danh hiệu không thể không nhắc đến.

Thủ đô của tội lỗi.

Về phần nơi này hung tàn như thế nào, tỷ lệ tử vong cao bao nhiêu, người da đen lưu truyền một câu tục ngữ rất đúng: ”Người da đen chỉ có hai nơi nguy hiểm nhất, một là từ trong bụng mẹ, hai là Chicago.”

Người da đen sinh rất nhiều con, đây là một sự thật được mọi người biết đến, nhưng rất ít người biết tỷ lệ phá thai của bọn hắn cũng cao ngất ngưỡng, cuộc sống hỗn loạn cũng khiến cho các nữ tử da đen không giữ lại đứa bé mà lựa chọn phá thai.

Tỷ lệ tử vong ở Chicago có thể so sánh với tỷ lệ phá thai, cho thấy sự tàn bạo của nơi này.

Rome không được xây dựng trong một ngày, Chicago cũng vậy. Từ thập niên năm mươi trở đi, trị an nơi này đã là vấn đề đau đầu của cả Tinh Điều quốc, nó nghiêm trọng đến mức nào, cứ xem một số liệu đăng trên một tờ báo địa phương năm nay là có thể thấy được.

”Dân số của một tòa nhà tập thể của người da đen là khoảng bảy mươi lăm ngàn người, ngoại trừ trẻ em dưới mười bốn tuổi, tám mươi phần trăm có tiền án tiền sự.” Một con số đáng báo động.

...

”Mọi thứ nghiêm trọng hơn những gì chúng ta nghĩ nhiều.”

Ai cũng biết trong mắt đám quỷ đen kia, việc giết người biểu thị cho vinh dự, ma túy biểu thị cho sự giàu có, nhưng hôm nay vì sao người chiến thắng trong trận đấu nảy lửa này không mang bột màu trắng này đi?

“Tại sao chứ?”

Cảnh sát trưởng Grant của đội tăng cường phòng chống tội phạm ở Chicago cao giọng nói, nâng chiếc túi ni lông bọc thứ bột màu trắng lên làm bằng chứng: "Sáu kilogam, chỉ có một số ít người có thể ra được nhiều hàng như vậy một lúc và có hỏa lực mạnh như thế, chắc tất cả mọi người đều biết đó là ai."

Bình Luận (0)
Comment