Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 710 - Chương 710: Tiễn Hắn Lên Đường

Chương 710: Tiễn hắn lên đường Chương 710: Tiễn hắn lên đường

"Người ra tay cũng do ngươi sắp xếp phải không?"

Harry không ngu, hắn lập tức hiểu ra tại sao đối phương lại khẳng định như vậy, đồng thời nhìn Joe Troy bằng ánh mắt nghi ngờ.

"Các ngươi cũng có giao dịch ư?"

"Đúng vậy."

Aston Dell gật đầu, cúi xuống nhìn Harry chằm chằm, giọng điệu châm chọc: "Giao dịch của chúng ta khác ngươi, hai bên đều giữ chữ tín."

Harry há miệng, cuối cùng bất lực cúi gằm, sắc mặt trắng bệch.

"Ta đích thân đến gặp ngươi có một nguyên nhân."

Aston Dell rất thẳng thắn: "Boss của ta tò mò nguyên nhân tại sao ngươi lại từ bỏ. Ta cần ngươi nói thật."

"Hừ."

Harry che cổ, cắn chặt răng không đáp lời. Bản chất hắn cũng là ác nhân, không thì đã chẳng được chọn vào đội ngũ đi tập kích trang viên Torrion. Hắn biết mình sẽ không có kết cục tốt, sao có thể ngoan ngoãn trả lời. Huống chi hắn cảm thấy đối phương lặn lội đường xa tìm mình nhất định là để giết mình, câu hỏi chán ngắt này chỉ là trò mèo vờn chuột mà thôi.

"Ta đã mất rất nhiều thời gian để chọn ngươi." Aston Dell phớt lờ thái độ của đối phương, có vẻ rất kiên nhẫn: "Ngươi cần khoản tiền ta cho ngươi. Ngươi có em trai em gái phải nuôi, mẹ ngươi cũng cần tiền chữa trị. Ta biết hết đấy."

Giọng nói của luật sư rất bình tĩnh, lời nói không hề có một từ nào mang tính uy hiếp, nhưng lại khiến sống lưng Harry ớn lạnh: "Đừng tưởng ngươi không nói thì số tiền kia sẽ là của ngươi." Luật sư cười gằn: "Ta có thể đoán được hẳn là ngươi đã dùng khoản tiền kia vào bệnh viện, phần còn lại ở chỗ bạn gái ngươi. Nhưng ngươi nghĩ kỹ đi, một khoản tiền chưa nộp thuế, không rõ nguồn gốc như thế, ban ngành thuế sẽ xử lý như thế nào?"

"Chó má!"

Harry bị nói trúng tim đen, giãy giụa muốn đứng dậy nhưng lại bị người phương Đông cao lớn kia đấm một phát vào quai hàm, sau đó túm đầu đập lên tường.

Harry đàng hoàng lại.

Máu trên trán chảy ra nhưng hắn không lau đi, chỉ nhìn Aston Dell chòng chọc: "Ngươi có thể giết ta, tiền ta sẽ không trả lại cho ngươi."

"Đối với ngươi mà nói, có lẽ đó là một số tiền lớn. Nhưng đối với ta thì nó chẳng là gì. Có lẽ chúng ta có thể tiếp tục làm một giao dịch."

Aston Dell trịch thượng nhìn người trước mặt. Hắn cực kỳ yên tâm về bản lĩnh của Đỗ Thạch, to gan đứng gần kẻ quá khích này: "Ngươi nói cho ta biết nguyên nhân ngươi từ bỏ hành động, ta sẽ không truy cứu hướng đi của khoản tiền kia nữa."

"Thật sao?"

Đối phương ba lần bốn lượt hỏi vấn đề này khiến Harry hơi tin tưởng lý do mà đối phương đưa ra. Đối phương không cần tiền? Vậy liệu rằng hắn có tha cho mình không?

Harry giống như kẻ sắp chết đuối vớ được cọng rơm cứu mạng. Hắn sắp xếp lại ngôn ngữ trong đầu, nuốt nước bọt, lắp bắp nói: "Tiên sinh, ngươi có thể tha cho ta được không? Chỉ cần ngươi tha cho ta một lần, sau này ta nhất định sẽ nghe lời ngươi, ta có thể giúp các ngươi rất nhiều chuyện."

"Đúng rồi, ta có người mẹ bị bệnh nặng và ba đứa em vị thành niên cần chăm sóc, còn có một vị hôn thê xinh đẹp, ta rất yêu nàng."

Đầu óc Harry rất tỉnh táo: "Chắc hẳn tiên sinh cũng biết những chuyện này. Vì bọn hắn, sau này ta nhất định sẽ nghe lời ngươi. Cầu xin ngươi đấy, ngươi có thể tha cho ta được không?" Nói đến câu cuối cùng, Harry có dục vọng cầu sinh bắt đầu bật khóc, nào còn dáng vẻ kiệt ngạo hồi nãy.

"Đây cũng là nguyên nhân boss của ta tò mò tại sao ngươi lại từ bỏ hành động. Ngươi biết là chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, nhưng rốt cuộc là vì sao ngươi lại tình nguyện từ bỏ thứ ngươi trân quý nhất?"

Aston Dell lắc đầu nhìn Harry dưới đất bằng ánh mắt thương hại. Hắn rất hiểu người này, cân nhắc kỹ lưỡng mới lựa chọn đối phương. Nguyên nhân thứ nhất là bởi vì tên này giỏi đánh nhau, dám liều mạng. Thứ hai là hắn vô cùng coi trọng quan hệ gia đình. Còn một nguyên nhân nữa là hắn rất yêu bạn gái của mình.

Có ràng buộc, có nhược điểm, lại vay nặng lãi. Đừng nói là boss, ngay cả chính Aston Dell cũng vô cùng tò mò nguyên nhân thất bại. Nhưng người này chắc chắn phải chết, dù cho hắn hữu dụng đến mấy, hoặc là lý do bất đắc dĩ cỡ nào. Bởi vì hắn đã phá hỏng quy tắc do Tô Bình Nam đặt ra.

Aston Dell rất sùng bái Tô Bình Nam, đồng thời cũng ngày càng hiểu boss của mình. Tô Bình Nam làm việc theo tám chữ.

Coi trọng chữ tín, tuân thủ quy tắc.

Hạ quốc có câu một lời nói đáng giá nghìn vàng, câu này thể hiện rõ nét ở Tô Bình Nam. Từ một loạt sự kiện xảy ra, Aston Dell biết rõ nếu là việc boss đã hứa thì bất kể có gặp phải bao nhiêu sóng gió, nam nhân cường thế kia cũng sẽ thực hiện lời hứa. Đồng thời, nếu ngươi phá hỏng quy tắc của hắn thì cho dù ngươi chạy đến chân trời góc bể, hắn nhất định sẽ nhổ cỏ tận gốc.

"Bởi vì hắn là lão đại của ta, ta không muốn phản bội hắn."

Sau khi Aston Dell lắc đầu, Harry mặt xám như tro tàn, nói ra ngọn ngành.

...

"Bởi vì nghĩa khí?"

Tô Bình Nam nghe xong lời kể của Aston Dell ở đầu bên kia điện thoại, hờ hững nói một câu: "Phẩm chất hiếm có."

"Ta phân tích rồi, hẳn là hắn nói thật." Aston Dell đưa ra phán đoán của mình.

"Làm theo quy tắc Hạ quốc, thay ta mời hắn một ly rượu trước khi tiễn hắn lên đường."

Tô Bình Nam đứng trước cửa sổ sát sàn trong khách sạn ngắm cảnh đêm New York. Ánh đèn neon trong đêm làm cho thành phố này trông thật xa hoa lộng lẫy. Tính cách hắn kiệt ngạo tàn nhẫn, nhưng cũng rất tinh tế. Đối phương từ bỏ hành động khiến hắn phải tiến hành rất nhiều phương án đối phó với các thế lực khác can thiệp. Ngoài dự đoán nhưng cũng là đáp án hợp tình hợp lí.

"Dù sao thì người như thế chết một người sẽ ít đi một người. Thật đáng tiếc." Tô Bình Nam cúp máy.

Bình Luận (0)
Comment