"Ngươi hỏi người này làm gì? An ổn nghỉ hưu đàng hoàng đi, con gái cũng sắp kết hôn rồi, đến lúc đó lo dỗ cháu ngoại là được rồi.”
Đây là một lời từ chối lịch sự, không có câu trả lời nào giải thích được điều gì cho hắn, nhưng điều này đã khơi dậy tinh thần chiến đấu của Hồ Quốc Khôn.
"Ta không tin vào loại tà ma này.”
Khuôn mặt thăng trầm của nam nhân đầy quyết tâm: “Ta muốn xem thử rốt Thủy sản Cẩm Tú này là gì."
…
Ngoại hình của Hồ Tư Tư không phải di truyền từ Hồ Quốc Khôn mà giống với người mẹ đã mất nhiều năm của nàng.
Đôi mắt sáng ngời, làn da trắng như tuyết thanh tú mịn màng, cùng với dáng người đầy đặn cân đối, dù nhìn thế nào cũng có thể coi là một mỹ nhân.
Năm nay là năm thứ ba Hồ Tư Tư tốt nghiệp đại học.
Hiện Hồ Tư Tư đang làm việc cho một công ty nước ngoài ở Quảng thành, làm công việc bán hàng. Trải qua hai năm tôi luyện, nữ tử ấy đã trưởng thành và rất có năng lực, sau này nữ tử thoát khỏi ngây ngô trở thành bạch cốt tinh lăn lộn trong tòa nhà văn phòng.
Bây giờ là chín giờ mười lăm phút. Trong văn phòng khổng lồ rộng hàng trăm mét vuông chỉ còn lại nữ tử bận rộn.
Sau khi phân loại các biên bản cuộc họp và một số thông tin khách hàng, Hồ Tư Tư đã hoàn thành gần hết công việc, nàng lười biếng bước đến cửa sổ, nhìn chằm chằm vào ánh đèn quen thuộc dưới chân tòa nhà.
Đêm nay không khác gì đêm trước, nhưng đôi mắt nữ tử sáng rực đến đáng sợ. Sau một thời gian dài chờ đợi, cuối cùng nàng cũng thấy cơ hội đổi đời rồi.
Hồ Tư Tư luôn luôn hiểu rõ. Nữ nhân viên bán hàng có giới hạn giới tính cố hữu. Trong xã hội thiên về vật chất này, quả thực là rất khó. Bây giờ nàng đã gặp được cơ hội, vì vậy cơ hội lần này khó có thể được gặp lại lần nữa trong đời.
Khi mới đi làm, miễn là bộ não của ngươi không quá ngu ngốc và sẵn sàng chịu đựng gian khổ, ngươi có thể nổi bật bởi sự siêng năng và nghiêm túc. Nhưng khi ngươi lên cấp độ trung, liệu ngươi có thể tiến thêm một bước nữa hay không là một bài kiểm tra rất rõ ràng về mối quan hệ xã hội và tầm nhìn của một người.
“Làm gì có những mối quan hệ xã hội nào?"
Nữ nhân nở một nụ cười gượng gạo, tuy là người Quảng thành, chức vụ của ba nàng không thấp nhưng lại giống như bèo không rễ, không giúp đỡ được gì, nàng chỉ có thể dựa vào chính mình.
Kể từ sau khi mẹ mất, người ba chỉ có công lý trong tim kia dường như chưa bao giờ cảm thấy áy náy, cả ngày vẫn bận rộn trừ gian dẹp loạn như trước, gặp hắn một lần cũng rất khó. Dường như hắn chưa bao giờ nhớ đến sinh nhật của nàng một lần nào chứ chưa nói đến việc giúp đỡ những việc khác, thậm chí hầu hết chi phí sinh hoạt đều do chính Hồ Tư Tư đi làm kiếm được. Vì vậy, bước đầu tiên sau khi kiếm được tiền, Hồ Tư Tư lập tức thuê một căn nhà thoát khỏi ngôi nhà lạnh lẽo đó.
Hồ Quốc Khôn không nói gì, nhưng đột nhiên hắn như già đi rất nhiều, số lần gọi điện thoại cũng đột ngột tăng lên, mặc dù đều là những lời hỏi thăm ngắn gọn của ba mẹ hỏi thăm con cái nhưng ý nghĩa của sự quan tâm rất rõ ràng.
Hồ Tư Tư nhàn nhã châm thuốc nhưng không hút, chỉ kẹp giữa hai ngón tay thon dài trắng nõn, trầm ngâm nhìn làn khói xanh lơ lửng bốc lên rồi từ từ tan biến.
Nàng đang nghĩ cách lấy hạt dẻ trong lửa.
Sáng nay, một bản fax từ công ty tư nhân khổng lồ của Thiên Nam là Tập đoàn Cẩm Tú đã khiến toàn bộ công ty ML sôi sục, bộ phận thủy sản của đối phương hỏi về tình hình của tàu vận chuyển hàng hóa đường biển.
Vô số người đang xắn tay áo lên. Nếu không có thêm chiếc tàu nữa, danh sách của Cẩm Tú sẽ quá lớn. Hai tàu vận chuyển, thậm chí một trong số đó đã đạt ngưỡng mười nghìn tấn, nếu ai có thể thắng được thương vụ này, chưa nói đến lợi nhuận hoa hồng béo bở thế nào, chỉ cần dựa vào thành tích này cho vị trí giám đốc kinh doanh miền Bắc đang trống mấy tháng gần đây như nằm trong túi.
"Thật kỳ lạ.”
Nữ tử lẩm bẩm, tuy rằng nàng không thừa hưởng ngoại hình của ba nhưng lại có nét tỉ mỉ của Hồ Quốc Khôn. Để giành được danh sách này, nữ tử lập tức bỏ công sức ra kiểm tra thông tin của công ty Thủy sản Cẩm Tú, phát hiện thật ra đối phương vẫn luôn có đối tác thương mại cố định, là một công ty thương mại ở Cảng thành, lần này không biết vì nguyên nhân gì đối phương lại không lựa chọn đối tác cũ, mà là lần đầu tiên tìm tới công ty thương mại trong nước.
Lắc đầu, Hồ Tư Tư gạt những nghi ngờ trong lòng sang một bên, không cần biết lý do là gì, việc giành được danh sách này là ưu tiên hàng đầu.
Vốn đã hiểu sâu sắc tầm quan trọng của sự giàu có, nàng hiểu mình cần gì nhất.
…
Paulo Hagen đưa tin về cuộc chiến giữa các thế lực xã hội đen đã bùng nổ, lần đầu tiên những bức ảnh này đã cho toàn bộ công chúng Tinh Điều quốc thấy được trực quan sự đẫm máu và tàn khốc của xã hội ngầm, đương nhiên cũng làm cho tầng trên muốn che giấu sự việc bị một phen sứt đầu mẻ trán.
Nhưng chưa đủ.
Nam nhân trung niên hói đầu muốn nhiều hơn thế. Thành công của báo cáo này đã thôi thúc tham vọng của hắn, vì vậy hắn đã đặt mục tiêu giành giải Pulitzer, giải thưởng báo chí cao nhất.
Lần này, hắn đặt mục tiêu vào khu phía Nam, nơi đáng sợ nhất trong thành phố, khu công viên Merrill.
Tên của công viên là Merrill, tên chính thức của nó, nhưng rất ít người trong thành phố biết tên, đề cập đến ở đây nhiều người sẽ thay thế nó bằng một cách gọi khác.
Công viên Mưu Sát.
Sở dĩ có cái tên này là vì các thế lực xã hội đen trong khu phố thường giải quyết các cuộc xung đột ở nơi này, dẫn đến các vụ xả súng thường xuyên xảy ra trong công viên, những thanh niên da đen bỏ mạng ở đây mỗi ngày.
Vì sự an toàn, Paul Hagen đã thuê một chuyên gia an ninh rất giàu kinh nghiệm tên là AZ để bảo vệ sự an toàn của mình. Bởi vì cách thức và quan điểm của cuộc phỏng vấn này không giống như các báo cáo trước đây, hắn quyết định đi sâu vào khu phố từ quan điểm của những người bình thường và những nam nhân da đen cấp thấp sống trong khu ổ chuột.