Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 721 - Chương 721: Nhớ Canh Chừng Joe Troy

Chương 721: Nhớ canh chừng Joe Troy Chương 721: Nhớ canh chừng Joe Troy

Máy chiếu đang trình chiếu. Kỹ sư ở trụ sở chính đang nước miếng tung bay trình bày nội dung. Hồ Tư Tư luôn cảm giác có một ánh mắt đang nhìn mình. Nàng ngẩng đầu nhìn lại, đột nhiên phát hiện ánh mắt đó đến từ phía Cẩm Tú.

Nam nhân tên Trang Tử Cường đang nheo mắt, dường như không có hứng thú chú ý đến số liệu tàu hàng, chỉ dùng ánh mắt dò xét nhìn nàng, gương mặt như có điều suy nghĩ.

Con gái của Hồ Quốc Khôn chính là nữ nhân trước mặt.

Tiểu Trang hoàn toàn không quan tâm đến người kia đang thao thao bất tuyệt. Trong đầu hắn đang suy nghĩ rốt cuộc nữ nhân kia sẽ sinh ra ấn tượng bao lớn. Còn về việc tàu hàng có vấn đề gì hay không, hắn tin tưởng vào phán đoán của những người có chuyên môn bên dưới.

Giao phó việc chuyên môn cho những người chuyên nghiệp đi làm, đây chính là phong cách làm việc của Tô Bình Nam đối với các đại tướng nơi biên cương của tập đoàn Cẩm Tú. Tập đoàn Cẩm Tú có tính chất rất đặc biệt, rất nhiều người nắm quyền bản thân không có đủ kiến thức kinh doanh. Cho nên Tô Bình Nam rất coi trọng tầm quan trọng đối với khía cạnh này của giao tiếp.

Nữ nhân kia rất xinh đẹp, chiếc váy dài khiến cho cổ của nàng nhìn qua rất giống với thiên nga. Đặc biệt là mặt dây chuyền ngọc lục bảo trên làn da trắng của nàng nhìn rất ấm áp và bóng bẩy, giống như một bãi biển nước trong.

Có rất nhiều mỹ nhân của công ty ML trong phòng họp, nhưng Hồ Tư Tư được xem là người xuất chúng nhất. Tiểu Trang đang chờ đợi nàng lên tiếng.

Đây là một cái bẫy.

Sau khi biết được tất cả thông tin về cha con nhà họ Hồ như nhân thân, gia cảnh, trình độ học vấn, bối cảnh trưởng thành, một bố cục đã được lên kế hoạch.

Bởi vì chỗ Lâm tỷ xuất hiện lỗ hổng, Tô Bình Nam sẽ đánh nhịp, Tiểu Trang chấp hành.

“Có cái gì đó không ổn.”

Hồ Tư Tư không phải loại người tự luyến. Nàng biết đây không phải ảo giác của mình, nhưng ánh mắt của vị giám đốc Trang đó dừng lại trên mặt nàng quá nhiều.

Phân tích số liệu hoàn tất, tính năng cũng đã nói xong. Về phần giá cả cũng đã giảm xuống hai phần, nhưng dường như người của công ty ML đang hát một mình, phía Cẩm Tú vẫn luôn im lặng.

Phải nghĩ cách mở ra lỗ hổng. Mục đích đối phương mua hàng không mạnh, rất có thể còn có lựa chọn khác.

Người của ML đang ngồi ai mà không phải nhân tinh nhiều năm lăn lộn trong ngành bán hàng chứ. Người nào cũng im lặng suy nghĩ điểm đột phá.

Người thứ nhất đứng lên chính là đối thủ một mất một còn của Hồ Tư Tư, người của phòng kinh doanh số 2 Lưu Mỹ Lệ. Hôm nay, cách ăn mặc của nữ nhân này khiến cho Hồ Tư Tư tức đến nghiến răng. Cổ áo mở lớn hết mức có thể.

“Chúng ta có thể cung cấp một dịch vụ hậu mãi có thể nói là hoàn mỹ nhất.”

Lưu Mỹ Lệ nói rất rõ ràng, tiếng phổ thông cực kỳ chuẩn, không giống chất giọng của người Quảng thành. Nữ nhân này rất sắc sảo, luôn cố gắng gây ấn tượng với đối phương bằng những yêu cầu kỹ thuật và hậu mãi hậu hĩnh để đả động đối phương.

Người của tập đoàn Cẩm Tú hiển nhiên không có hứng thú với đề tài này, phản ứng vô cùng lãnh đạm, chỉ có một thanh niên đeo kính đứng lên đưa ra ví dụ về dịch vụ sau bán hàng của một công ty khác. Rõ ràng là người Hà Lan cũng làm tốt công việc đóng tàu và hậu mãi, lợi thế này xem như không đủ.

Người của ba bộ phận trong phòng họp thay phiên nhau đứng lên phát biểu, góc độ xuất phát hoàn toàn không giống nhau, điều này khiến cho Tiểu Trang như được mở mang tầm mắt. Hèn chi đãi ngộ của lão đại dành cho đội ngũ bán hàng của Cẩm Tú rất cao. Không phải ai cũng có thể làm được việc này.

“Chi bằng chúng ta lắng nghe xem ý kiến của giám đốc Trang, xem hắn không hài lòng ở chỗ nào?”

Cuối cùng cũng đến lúc Hồ Tư Tư phát biểu. Nàng đã sớm suy nghĩ cả nửa ngày, thật sự tìm không ra điểm đột phá, thành ra nàng quyết định lấy lui làm tiến.

“Không vội.”

Tiểu Trang đưa tay ra hiệu cho người bên dưới không cần xen vào.

“Nghe nói mỹ thực của Quảng thành không tệ. Hôm nay dừng lại ở đây đi, ngày mai bàn tiếp.”

Rất nhiều người quan tâm đã chú ý đến cảnh tượng này. Khi mọi người đặt câu hỏi, vị giám đốc Trang kia luôn tỏ vẻ thờ ơ, không bao giờ trả lời, chỉ khi Hồ Tư Tư lên tiếng, thái độ của đối phương rõ ràng đã khác.

“Vâng, vâng, vâng.” Lý tổng nghe xong, không khỏi vui mừng.

Trong lĩnh vực kinh doanh của Hạ quốc, đặc biệt là trong thời đại này, hơn một nửa hợp đồng là bàn trên bàn tiệc. Rõ ràng đối phương đang cho bọn hắn một cơ hội.

Bây giờ phải nhìn xem mức độ hoạt động và khả năng thao túng của những người bên dưới như thế nào.

Hùng Đốn đã tan biến khỏi thế giới này trong một ngọn lửa. Tô Bình Nam đã gọi điện thoại liên hệ với đại sứ quán Hạ quốc ở Hoa Kỳ, đồng thời gọi điện thoại đến một người bạn mới quen trong một bữa tiệc, đòi một nhân tình.

Hắn muốn tro cốt của nữ hài lá rụng về cội.

Di vật cuối cùng nữ hài lưu lại là một quyển nhật ký. Tô Bình Nam không mở ra, trịnh trọng đặt nó cùng một chỗ, dự định cùng mang về nước bằng đường thủy.

“Nhớ canh chừng Joe Troy.”

Sau khi sắp xếp xong mọi thứ, gương mặt Tô Bình Nam vẫn vui buồn không hiện. Nữ hài kia đã trở thành một đoạn hồi ức khó quên của hắn.

“Hôm nay là lúc hắn mở ra cục diện. Đầu óc người này không được linh hoạt nhưng người trong khu ổ chuột lại bài ngoại. Người của chúng ta không tiện nhúng tay vào.”

Aston Dell mặc một bộ vest đen khom người trả lời. Để lưu lại ấn tượng tốt cho Tô Bình Nam, thậm chí hắn còn cài một đóa hoa cúc trắng ở ngực.

“Boss, sợ rằng chúng ta còn một vấn đề khó giải quyết cần đối mặt.”

Lời nói của Aston khiến cho Tô Bình Nam đang xoay người bước lên xe phải dừng lại: “Người Mexico đang ở Chicago. Chắc chắn bọn hắn sẽ tìm kiếm Johnny kế tiếp.”

“Điều tra rõ ràng mục đích của bọn hắn. Chuyện này cứ để Matthew đi làm đi.”

Tô Bình Nam suy nghĩ mấy phút, sau đó mỉm cười nói: “Thời điểm mấu chốt này không thể để bọn hắn tiến vào phá rối. Nếu cần thiết thì cho người thu dọn hiện trường.”

“Ta biết rồi.”

Aston Dell kính cẩn cúi đầu.

Bình Luận (0)
Comment