Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 737 - Chương 737: Kế Hoạch Thế Giới Mới

Chương 737: Kế hoạch Thế Giới Mới Chương 737: Kế hoạch Thế Giới Mới

Rebecca sinh ra đã ngậm thìa vàng.

Mặc dù Chung gia không được coi là gia tộc nổi tiếng hàng đầu ở Cảng thành nhưng có thể coi đây là một gia đình giàu có bậc nhất. Ngay từ nhỏ nàng đã nhận được một nền giáo dục ưu tú nhất, nhưng tư tưởng trọng nam khinh nữ vẫn còn, con gái trong mắt người nhà cũng chỉ là công cụ được đẩy lên phía trước mà thôi.

Từ khi chào đời, nàng đã phải học đủ các phép xã giao, kiến thức. Tất cả những thứ này là để chuẩn bị gả vào một gia đình giàu có. Điều này khiến nội tâm của nàng sinh ra phản kháng, thậm chí chán ghét nhưng cũng không có cách gì.

Nàng không muốn lấy một nam nhân đi ra ngoài buổi sáng, tối về nhà với bộ đồ lót khác màu như chị cả, càng không muốn trở thành một cỗ máy sinh đẻ. Với sự kiêu ngạo tiềm ẩn trong lòng. Nàng muốn làm chính mình.

Cho đến khi gặp Tô Bình Nam.

Giữa biển cả mênh mông, nam nhân đứng trên mũi thuyền trong mưa gió ầm ầm đập vào tim nàng. Một khắc đó, nàng biết rằng đời này bất luận nam nhân đó làm gì, nàng cũng sẽ đi bên cạnh đối phương.

Cho dù là xuống Địa ngục.

Rebecca muốn cùng với nam nhân đó đứng ở điểm cao nhất, sau đó nàng sẽ ở sau lưng mỉm cười cùng với hắn nhìn xuống thiên hạ. Vì thế, nàng nguyện ý thịt nát xương tan.

Hòa Ký là bước đầu tiên, Tân Ký là bước thứ hai.

“Chúng ta không giết ngươi.”

Rebecca ra hiệu cho Lữ Tư Kiệt và những người khác đỡ Lâm Hiệp Khách lên, mỉm cười nói: “Hơn nữa ngươi có thể làm mọi thứ ngươi muốn.”

“Các ngươi giúp ta như vậy rốt cuộc là vì cái gì?”

Lâm Hiệp Khách lăn lộn nhiều năm đương nhiên biết thiên hạ không có bữa trưa nào miễn phí. Hắn rất thẳng thắn đưa ra nghi vấn.

“Tân Ký.”

Rebecca mỉm cười, thản nhiên nói với Lâm Hiệp Khách. Con rồng đen ba móng trên cổ áo của nữ nhân dưới ánh trăng sống động như thật, dường như muốn nhắm người mà nuốt.

Cùng lúc đó, không khí ở Đôn Đạo càng lúc càng căng thẳng.

Những người đến từ Tân Ký đã chiếm gần một nửa con phố. Chủ các quầy hàng khác nhau đã bắt đầu thu dọn, đóng cửa kiểm tra. Con phố vốn dĩ đông đúc nay trở nên vắng vẻ.

Đối với ông chủ của một vài hộp đêm lớn ngược lại không quan tâm, thậm chí bọn hắn còn có thời gian rảnh rỗi đánh giá tình hình giương cung bạt kiếm. Tân Ký cũng vậy, Hòa Ký cũng thế, đều là những thế lực lớn uy tín lâu năm, nhất định sẽ tuân thủ đủ quy tắc. Cho nên, bọn hắn không cần phải lo lắng tổn thất tối nay. Bên thắng sẽ đền bù đầy đủ.

Hộp đêm Hạ Quốc Thành.

“Mẹ kiếp, đám vương bát đản Minh Vương và Đại Thái Bảo cũng đến xem náo nhiệt.”

Lý Thái Long đập mạnh điện thoại xuống mặt bàn trơn bóng. Lý Dục Thiêm vốn có chút nôn nóng bên cạnh cười khổ lắc đầu: “Không gọi được điện thoại cho Lâm ca. Đám vương bát đản Mạch Cao nói cho ta biết bọn hắn không có căn cơ ở Vượng Giác. Nếu không có Thất ca dặn dò, bọn hắn sẽ không ra trận.”

“Lui không được, mà đỡ thì đỡ không nổi.”

Gương mặt Lý Dục Thiêm hiện lên sự dữ tợn: “Điều này nói rõ bọn hắn muốn chúng ta chết. Nghĩa khí? Ta nhổ vào.”

Đầu tiên, Lý Thái Long thở ra một hơi, ánh mắt hung hăng: “Chúng ta quyết không thỏa hiệp.”

“Lão tử dựa vào liều mạng mà thượng vị, không sợ đám vương bát đản kia. Hòa Ký chó má, ta muốn xem ngũ hổ gì đó có ác hơn ta hay không.”

Lý Thái Long hung hăng nói. Hôm nay, hắn nhất định phải dùng hành động của mình nói cho tất cả mọi người biết, bốn chữ quyết không thỏa hiệp hắn nói được thì làm được.

“Chuẩn bị ra tay thôi, lão hổ cuối cùng đã đến.”

Lý Dục Thiêm cũng bị kích phát hung tính, ánh mắt nhìn thẳng vào một chiếc minibus ngoài cổng, lẩm bẩm nhìn một nam nhân trẻ tuổi đang bước xuống.

“Người trẻ tuổi, có vài sự kiện không xem nổi đâu. Nghe a thúc, đi thôi.” Ông chủ Diệp thúc của Hồng Lợi nói.

“Tranh tài còn chưa bắt đầu, bây giờ rút lui thì không hay cho lắm. Huống chi, không phải còn có nhóm người sếp Lương bảo vệ chúng ta hay sao? Chẳng lẽ bọn hắn nói đùa à?”

Tô Văn Văn chỉ đám người sếp Lương biểu hiện nghiêm túc đang nhìn chằm chằm nhất cử nhất động bên ngoài, khóe miệng nhếch lên ý cười.

Ông chủ Diệp ngẩn người, nhìn xấp tiền mặt trong tay, thức thời lui xuống.

Sếp Lương đang đứng ngay cửa ra vào nghe được giọng điệu khinh thường của đám người bên trong, chỉ cau mày, cũng không phản bác, nhưng trong lòng cảm thấy rất bực bội.

Đám lão quỷ kia thật sự phát rồ khi nhận được tiền. Không biết Đại D đã bỏ ra bao nhiêu tiền cho việc tối nay. Tuy nhiên, sếp Lương có thể xác định, từ một bộ quân phục bị mất tích và một chiếc xe công kích cho thấy số tiền bỏ ra nhất định không ít.

Những suy nghĩ này chỉ thoáng qua trong đầu hắn, bởi vì tất cả suy nghĩ của hắn lúc này đều đổ dồn vào thanh niên vừa bước xuống xe buýt nhỏ.

Lão hổ cuối cùng của ngũ hổ, con hổ mới của Loan Tử.

Phi Cơ.

Một trong những hậu sinh nổi bật nhất của Hòa Ký trong nửa năm qua. Vốn Hổ Loan Tử Trần Diệu Hưng và A Nhạc lần lượt bỏ mình, bây giờ về cơ bản là thế giới của chàng trai trẻ này.

Nội gián trong kế hoạch thế giới mới của hắn truyền tin tức về nói cho hắn biết, thanh niên kia chẳng những giỏi đánh đấm, đủ hung ác, mà đàn em còn là những tay đấm giỏi, được Hòa Ký tuyển chọn rất kỹ.

Tiểu Ba dưới trướng Phi Cơ đã mất đi sự ngây ngô, cái đầu trọc và cơ thể cường tráng nhờ đánh nhau rèn luyện mỗi ngày khiến hắn nhìn qua khí thế rất bức người.

“Phi Cơ ca.”

Tiếng chào hỏi không dứt bên tai. Phi Cơ không chút dấu vết nhẹ gật đầu về phía quán trà Hồng Lợi, xem như chào hỏi với Tô Văn Văn trong ngày cuối cùng hắn ở Cảng thành.

Sếp Lương nhìn được động tác rất nhỏ này, nhất thời trong lòng dâng lên sự nghi ngờ.

Thật ra, động tác này của Phi Cơ rất bí mật. Nếu không phải ánh mắt của sếp Lương vẫn luôn tập trung trên người Phi Cơ, trên cơ bản sẽ không phát hiện được hành động này.

Sở dĩ hắn chú ý Phi Cơ bởi vì liên quan đến kế hoạch Thế Giới Mới một tay hắn bày ra.

Bình Luận (0)
Comment