Đỗ Cửu lao xuống xe, Đỗ Thạch không có động tĩnh. Không phải hắn không phản ứng nhanh, mà là hắn cho rằng nhất định phải có một người đáng tin ở lại bên cạnh lão đại.
Al Capone ở bên cạnh rất nhạy bén.
Khi thấy Đỗ Thạch nghiêng người che kính, hắn lập tức bắt chước theo, đứng ở một bên khác, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.
Trong xe rất yên tĩnh, chỉ có làn khói xanh nhạt lượn lờ. Tô Bình Nam đang chờ đợi kết quả, thản nhiên ngẩng đầu hút xì gà, ánh mắt dữ như sói.
"Đã xảy ra chuyện gì? Đóng phim hả?"
Trong nháy mắt Đỗ Cửu xông ra ngoài, người trên xe bắt đầu hành động. Rachel Nicole ngồi ở hàng ghế sau nhìn hai nam nhân Apennines ngồi ở ghế lái và ghế phụ lái nhanh nhẹn nhảy xuống xe, dùng cửa xe che chắn, đồng thời nghiêm túc quan sát xung quanh. Điều khiến nữ nhân kinh ngạc là trong tay bọn hắn cầm súng.
Cảnh tượng trước mặt khiến nàng thốt ra một câu hỏi hết sức ngu ngốc. Sau đó nữ nhân lập tức nhận ra chuyện gì đang xảy ra, không kìm được hét lên đầy sợ hãi.
"Im lặng đi nữ sĩ."
Tài xế với hàm răng trắng bóc ra hiệu im lặng với nữ nhân. Rachel kinh hồn bạt vía lập tức che miệng. Sau khi tỉnh táo lại, nàng bắt đầu rón rén nhìn qua cửa sổ xe quan sát xung quanh. Bấy giờ nàng mới phát hiện ra quanh xe của Tô tiên sinh đã được vệ sĩ phương Đông mặc vest đen vây kín từ lúc nào chẳng hay.
"Ở cùng nam nhân này rất nguy hiểm."
Mạch não kỳ lạ khiến nữ nhân cực kỳ sợ hãi vị đại gia phương Đông kia.
…
"Xảy ra chuyện rồi."
Guy nghe thấy tiếng "tút tút" trong điện thoại vì cuộc gọi ngắt kết nối, sắc mặt cực kỳ khó coi.
"Sao vậy?"
Adi đã chuẩn bị sẵn sàng nhìn ra sắc mặt của đội trưởng bất thường.
"Đối phương quá cẩn thận, hoặc là trong chúng ta có khâu xảy ra vấn đề. Chắc là sự việc đã bại lộ."
Giọng Guy hơi khàn.
"Chúng ta nhất định phải rời đi ngay lập tức."
Adi vẫn luôn phản đối hành vi tập kích trắng trợn ở Tinh Điều quốc, lúc này hắn thở phào nhẹ nhõm.
"Thông báo cho mọi người chuẩn bị rút lui."
Gần như là Guy cắn răng gằn ra câu này. Lúc này, điện thoại lại đổ chuông.
"Ta đã chờ ngươi chín,tiếng, Guy thân ái."
Giọng Ninh Tiểu Ninh khàn khàn mang theo chút cám dỗ: "Vì vậy ta không nhịn được gọi điện thoại đến, đồng thời báo cho ngươi một tin vui."
Giọng nói của nữ nhân rất dịu dàng, nhưng lại khiến trái tim Guy nặng trĩu.
"Nam nhân phải đảm đương một phía, do đó vừa nãy trong lúc trò chuyện với Guzman tiên sinh, ta đã nói về sự nỗ lực của ngươi trong nhiệm vụ lần này. Hắn rất vui, vì vậy quyết định lần này trở về sẽ giao một số quyền kinh doanh ở châu Âu cho ngươi."
Guy biết tại sao đối phương làm như vậy, cho nên hắn im lặng.
"Ta hi vọng ngươi cũng có tin vui thông báo cho ta, như vậy thì tình hữu nghị của chúng ta mới có thể tiến thêm một bước, có đúng không?"
Nam nhân im lặng quá lâu khiến giọng nói của nữ nhân trở nên lạnh lùng: "Huynh đệ Cech đã từng cuồng vọng phụ tình hữu nghị của ta, hi vọng ngươi không ngu xuẩn như bọn hắn."
Cech lớn và Cech nhỏ đã từng là hai người trẻ tuổi nổi tiếng nhất tập đoàn Siena, lòng dạ ác độc, tác phong cường ngạnh, từng được ca ngợi là người nối nghiệp của Palma và Guzman. Nhưng chỉ vì đắc tội với nữ nhân này mà thất bại thảm hại, liều mạng muốn thoát ra nhưng vẫn chết trong nước thải ở nhà riêng, thậm chí còn bị cắt lưỡi.
Guy chật vật thốt ra mấy chữ: "Sự việc rất thuận lợi, nhưng cần chút thời gian."
"Tốt, đừng để ta thất vọng."
Ninh Tiểu Ninh cười gằn rồi cúp máy.
…
"Chúng ta rút lui theo tuyến đường này, con đường này ta đã nhiều lần..."
"Không."
Ánh mắt Guy lóe lên vẻ gian xảo và điên cuồng: Chúng ta tiếp tục, nhưng phải đổi sang cách khác."
"Tại sao?"
Ánh mắt Adi tràn đầy cảm xúc không dám tin: "Quyết định này của ngươi sẽ hại chết rất nhiều người, bao gồm cả ta."
"Không làm cũng sẽ chết."
Độc nhất là lòng dạ đàn bà, Guy không nói cho Adi nội dung cuộc điện thoại vừa rồi, nhưng trong lòng hắn biết rõ nếu hôm nay mình không ra tay thì sẽ có hậu quả gì. Vì vậy, Guy quyết định cược một ván.
"Gì cơ?"
Adi không hiểu Guy vừa nói gì.
"Đối phương quá cẩn thận, nếu lần này thất bại thì chúng ta rất khó có cơ hội tiếp theo."
Guy rất tỉnh táo, khéo léo nói sang chuyện khác. Hắn nhìn Adi đăm đăm, giọng điệu như đang tẩy não. Bởi vì hắn biết rằng chỉ có thuyết phục được những người này liều mạng đánh cược thì mới có cơ hội giết chết người phương Đông kia.
"Nghe này Adi, chúng ta nhất định phải cược một ván. Hơn nữa, nếu thành công, ta hứa sẽ giúp ngươi nghĩ cách thoát khỏi tình cảnh phải đối mặt với nguy hiểm mọi lúc mọi nơi. Huống hồ ta chắc chắn có thể giết chết đối phương."
"Dựa vào đâu?"
Adi hỏi.
"Không có ai cho rằng chúng ta sẽ tiếp tục ra tay, bao gồm cả người phương Đông cẩn thận kia. Khi tất cả mọi người cho rằng chúng ta đã rút lui từ bỏ, đó là cơ hội cho chúng ta tập kích bất ngờ dành thắng lợi."
"Ta nghe ngươi."
Adi nhìn Guy lộ ánh mắt quyết tuyệt, sau đó gật đầu.
...
"Boss, ngươi đoán đúng."
Đỗ Cửu còn chưa trở lại, Aston Dell đã gọi về.
"Ta cho rằng hai vụ tai nạn giao thông đột ngột xảy ra thật sự có vấn đề. Ta tốn rất nhiều tiền để kiểm tra tài liệu về vụ tai nạn trong tay đám cảnh sát, trên đó viết rằng nguyên nhân chính của hai vụ tai nạn là bốn chiếc xe đột nhiên mất kiểm soát. Mà trùng hợp là bốn chiếc xe có kiểu dáng khác nhau này đều cùng thuộc một công ty taxi."
"Nhưng ta không thể xác định hành vi này của đối phương có phải nhằm vào chúng ta hay không."
"Được lắm."
Tô Bình Nam nở nụ cười dữ tợn: "Tìm người theo dõi tài xế gây tai nạn. Chúng ta không phải cảnh sát, vì vậy trong rất nhiều chuyện chúng ta không cần chứng cứ."
"Ta sẽ xử lý ổn thỏa."
Luật sư lời ít ý nhiều, báo cáo tình hình xong liền cúp máy. Hắn không đề cập tới chuyện mình đã tiêu tốn và nợ nhân tình để lấy được tài liệu trong thời gian nhanh nhất. Bởi vì hắn biết rõ boss không quan tâm tốn bao nhiêu tiền, hiện tại boss chỉ cần chân tướng.