Là người có ký ức của thời không khác, Tô Bình Nam cực kỳ thán phục phân tích của Tần Tử Khâm. Hắn mỉm cười tiếp nhận, sau đó cau mày hỏi:
“Đây là cái gì?”
Tài liệu toàn tiếng Anh khiến Tô Bình Nam hơi đau đầu. Mỗi người đều có nhược điểm, đương nhiên Tô Bình Nam cũng không ngoại lệ.
Tần Tử Khâm mỉm cười, khó có được khoảnh khắc nhìn thấy ông chủ thâm trầm đến đáng sợ của mình biểu hiện như vậy, nhất thời nàng cảm thấy tâm trạng rất tốt. Sự mệt nhọc trong mấy ngày làm việc không biết ngày đêm trong nháy mắt tan biến không thấy đâu.
“Nói đi, ngươi cố ý đưa tài liệu bằng tiếng Anh cho ta chính là muốn nhắc nhở ta học ngoại ngữ?”
Nhìn gương mặt tươi cười của Tần Tử Khâm, Tô Bình Nam xoa huyệt Thái Dương rồi giải thích một câu: “Bên cạnh ta có một phòng phiên dịch. Ta không có nhiều thời gian để học ngoại ngữ, cũng không cần thiết.”
“Cần thiết chứ.”
Sắc mặt Tần Tử Khâm trở nên nghiêm túc: “Không đến Cẩm Tú thì không biết núi cao. Cảm ơn ngươi đã tin tưởng ta, để ta biết được tập đoàn Cẩm Tú lớn đến mức nào.”
Tô Bình Nam im lặng lắng nghe. Hắn biết nữ nhân thiên tài kia sẽ không bao giờ nói nhảm.
Nữ nhân nói tiếp: “Ta đã từng thực tập quản lý với giáo sư Quark tại IBM Tinh Điều quốc. Nói thật, hệ thống quản lý của bọn hắn tiên tiến và hiệu quả nhất trên toàn thế giới.”
“Ngươi đánh giá IBM rất cao, bọn hắn có giỏi như ngươi đã nói không?”
Tô Bình Nam không hiểu mối quan hệ giữa quản lý của IBM và tài liệu mà hắn không thể hiểu này, nhưng hắn vẫn tỏ ra rất kiên nhẫn.
“Bọn hắn đã đi rất nhiều đường vòng, trải nghiệm đau đớn khi mất hàng tỷ đô la chắc chắn đáng để tất cả chúng ta học hỏi.”
Sau khi trả lời câu hỏi của Tô Bình Nam, Tần Tử Khâm nói tiếp: “Nhưng phương pháp của bọn hắn chưa hẳn thích hợp với Cẩm Tú, bởi vì tập đoàn Cẩm Tú là của một mình ngươi. Uy vọng của ngươi cùng với phương pháp quản lý tàn nhẫn trước mắt đã phát huy công dụng cao nhất, cũng thực dụng nhất.”
“Tàn nhẫn?”
Tô Bình Nam mỉm cười hỏi lại.
“Mười chín giám đốc điều hành cấp cao vào tù, ba mươi mốt giám đốc điều hành cấp trung bị phá sản. Bản lĩnh của Tô tổng có tiếng là thiết huyết.”
Tần Tử Khâm mỉm cười, giọng điệu lộ rõ sự tán dương chân thành. Nữ nhân nhìn rất thấu triệt. Tập đoàn Cẩm Tú còn chưa đến mức cần văn hóa xí nghiệp. Hiện tại, phương pháp này không thể nghi ngờ là thành công nhất.
“Ta không cho rằng thủ đoạn của ta tàn nhẫn.”
Giọng điệu của Tô Bình Nam có chút lạnh: “Đã ăn cơm của ta thì phải tuân thủ quy củ.”
“Ta đồng ý, nhưng sự phát triển của tập đoàn Cẩm Tú ngày càng xuyên quốc gia, vì vậy việc thông thạo ngoại ngữ rất quan trọng, bởi vì ngươi không thể sử dụng phương pháp này để kiểm soát mọi người mọi lúc. Trong tương lai, sẽ không thể thiếu giám đốc điều hành cấp cao ở các quốc gia khác. Khi đó ngươi sẽ là hình mẫu mà tất cả các nhân viên kỳ cựu đều thầm ngưỡng mộ và noi theo. Nếu ngươi không rút kinh nghiệm thì người nơi khác sẽ khó hòa nhập vào Cẩm Tú và chúng ta sẽ mất rất nhiều tài năng hiếm có.”
“Ta mang bản gốc của tài liệu này ra, thứ nhất, nó rất quan trọng. Thứ hai, ta muốn nhắc nhở ngươi rằng ngươi phải thông thạo tiếng Anh, bởi vì trọng tâm trong tương lai của ngươi chắc chắn sẽ không phải là Hạ quốc, cho dù bố cục của tập đoàn Cẩm Tú ở Hạ quốc càng ngày càng mạnh, càng ngày càng lớn.”
“Ân tình và quy củ chỉ là hai nắm đấm. Chỉ có như vậy mới có thể tụ lực đủ nhất.”
“Vậy ngươi nghĩ sao về Sony ở Nhật Bản và Samsung ở Hàn Quốc?”
Tô Bình Nam mỉm cười: “Bọn hắn đều nổi tiếng khắc nghiệt, có rất ít người đến từ khu vực khác trong quản lý cao tầng.”
“Tập đoàn của ngươi là ở Hạ quốc, còn bọn hắn thì không phải.”
Nũ nhân nói trúng tim đen: “Bọn hắn có thể kiểm soát rất nhiều thứ mà ngươi không thể kiểm soát.”
Tài liệu của nữ nhân thực ra là một bản in từ email.
“Ta phải trả một số tiền rất lớn để trộm nó từ mail của giáo sư cố vấn tiếng tăm lừng lẫy của ta.”
Khi nàng nói chuyện, trong giọng nói ẩn chứa sự hài lòng về thế lực của tập đoàn Cẩm Tú. Hiện tại, niềm yêu thích công việc có thể giúp cho nàng thỏa mãn mọi yêu cầu của nó.
Thị trường chứng khoán chỉ có thắng hay bại chứ không liên quan gì đến đạo đức. Đây chính là quan điểm của Tần Tử Khâm.
Cũng là phương châm sống của Giáo sư Quark, người luôn tán, thưởng nàng nhất, hiện là nhà phân tích tài chính số một của ngân hàng Lehman Brothers.
Nhưng vị giáo sư già tóc hoa râm này có lẽ không ngờ rằng nữ sinh của mình lại đánh chủ ý lên người mình.
“Ăn cắp?”
Tô Bình Nam vừa đồng ý sẽ tìm gia sư học ngoại ngữ, nghe cái từ này xong, hắn không khỏi kinh ngạc ngẩng đầu lên.
Tần Tử Khâm đã xem qua rồi phân tích trước, dùng tính chuẩn xác nhất của báo cáo để thuyết phục Tô Bình Nam, cho nên cường độ Tô Bình Nam ủng hộ nàng cực lớn, thậm chí có thể nói ngoại trừ Tô Định Bắc, Tần Tử Khâm là người có thể điều động cao tầng Lục Viễn, điều này không cần phải bàn cãi.
Tô Bình Nam đã trao quyền tự chủ lớn nhất của bộ phận đầu tư cho Tần Tử Khâm. Ngày thường, rất nhiều chuyện hắn không hỏi đến. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nữ nhân dùng thủ đoạn như vậy để xử lý sự việc.
Tần Tử Khâm cực kỳ thông minh. Nhìn thấy biểu hiện của Tô Bình Nam, nàng lập tức hiểu ra nam nhân với lòng ham muốn kiểm soát mạnh mẽ trước mặt rất tin tưởng nàng, nàng lập tức nghiêm túc nói một câu cảm ơn.