Chương 984: Hậu Long Đào
Hiện tại, Lục Viễn có thể nói là cực kỳ hận Trương Tập.
Trong lòng Lục Viễn, lão đại giao một đám tam giáo cửu lưu của Thiên Nam cho hắn chính là tin tưởng hắn. Bây giờ xảy ra chuyện như vậy, chẳng khác nào công khai đánh vào mặt hắn. Điều này khiến cho Lục Viễn tâm cao khí ngạo làm sao mà chịu được. Về phần lão đại nói có manh mối có thể tìm được người này, Lục Viễn hoàn toàn không nghi ngờ. Đi theo Tô Bình Nam đã lâu, hắn có một niềm tin mù quáng đối với Tô Bình Nam.
Thậm chí Tô Bình Nam nói với hắn mặt trời mọc từ phía Tây, Lục Viễn cũng sẽ bán tín bán nghi. Điều này có thể thấy hắn sùng bái và tin tưởng lão đại của mình như thế nào.
Tô Bình Nam gật đầu: “Tìm hắn đi, dẫn hắn trở về.”
Tô Bình Nam mỉm cười một cách thản nhiên: “Nếu hắn thích kể chuyện cười, ta cũng muốn nhìn xem trong thời khắc cuối cùng của cuộc đời, hắn sẽ kể một câu chuyện cười gì, và có còn cười được nữa hay không.”
“Nếu hắn sinh sống và làm việc ở Thiên Đô, vậy thì hãy chết ở Thiên Đô.”
Tô Bình Nam kết thúc cuộc nói chuyện.
Lục Viễn không hỏi, Tô Bình Nam đương nhiên sẽ không nói.
Thật ra, Tô Bình Nam có manh mối có thể tìm được Trương Tập không phải vì bố cục của hắn mà là ký ức ở một thời không khác.
Sát cục mười phần chắc chín, vậy mà vẫn để Trương Tập chạy thoát, có thể thấy được tên tội phạm này cẩn thận đến đáng sợ, nhưng hắn làm sao cũng không ngờ được Tô Bình Nam lại có ký ức của một thời không khác.
Trong một thời không khác.
Dù là thỏ chết cáo buồn, hay là cùng chung chí hướng, tóm lại là quá nhiều tin tức đưa tin Trương Tập sa lưới khiến Tô Bình Nam khắc sâu ấn tượng. Cho nên hắn đọc rất cẩn thận.
Vì thế, Tô Bình Nam biết Trương Tập có một nữ nhân.
Một nữ nhân ràng buộc với hắn rất sâu, một nữ nhân đã có con với hắn, nữ nhân đó tên Văn Quyên.
…
Chiếc xe buýt đường dài có bến cuối là Thiên Thủy vừa đi vừa nghỉ. 2h đêm, Trương Tập vẫn luôn dựa lưng phía cuối xe gọi tài xế dừng lại.
“Ta muốn xuống xe.”
Trương Tập dùng khẩu âm Thiên Nam để nói chuyện, làm ra vẻ mình là một nông dân ra ngoài làm công: “Ta xuống xe ở chỗ này, đi bộ thêm hai dặm, ngươi bớt cho ta ba đồng, được không?”
“Trong thời tiết này?”
Tài xế chạy tuyến này quanh năm, thành ra cũng biết xung quanh có không ít thôn xóm, cũng không hoài nghi. Khi nhìn hàn phong gào thét bên ngoài, hắn đáp lại một câu: “Vì ba đồng tiền, mong cho trời lạnh đông chết ngươi.”
Trương Tập mỉm cười thật thà, nhận ba đồng của đối phương rồi bước ra cửa, rất nhanh biến mất trong bóng tối mênh mông.
Không có bất kỳ người nào trên xe buýt biết được bên trong cái túi xách sau lưng chẳng có gì đáng chú ý của nam nhân trung niên nhìn qua rất thật thà kia lại là hai trăm vạn.
…
Có người vui thì sẽ có người buồn.
Sáng hôm sau, tất cả nhân viên phục vụ tại quầy thức ăn đều nghe được một tin tức mà bọn hắn không thể tin được.
Ông chủ Hoan Hỉ đã chết, hai quản lý đi cùng cũng không ai may mắn thoát khỏi. Theo như Hậu Long Đào chạy đến hiện trường trở về nói lại thì bọn hắn chết bởi vì trúng độc khí gas.
Ở nông thôn rất hay dùng khí gas để đốt lửa. Mọi người uống rượu không mở cửa sổ để thông gió, đến khi phát hiện thì người đã sớm về chầu ông bà. Không ít người đi theo Hoan Hỉ nhiều năm thổn thức không thôi, cũng có rất nhiều người khịt mũi coi thường lý do thoái thác của Hậu Long Đào nhưng cũng thức thời không lắm miệng.
Tin tức sáu tên tội phạm Lâm Hải bị đánh chết đã sớm xôn xao, nghe nói đạn trên người mỗi người nặng gần một cân.
Sát thần Tiểu Hồng Bào rõ ràng bất mãn với Hoan Hỉ ca, cũng có khả năng mượn Hậu Long Đào làm đao. Nhưng suy đoán thì cũng chỉ là suy đoán, lựa chọn sáng suốt nhất lúc này chính là ngậm miệng.
Ai biết được Tiểu Hồng Bào có còn lên cơn nữa hay không.
Hơn nữa, thời đại ngày nay phần lớn là dân bất lực, quan không truy xét. Dù sao ba mẹ của Hoan Hỉ cũng không còn, còn lại bà vợ cũng chỉ biết ôm con mà khóc, hoàn toàn không có chủ ý. Mọi thứ đều do đứa em họ là Hậu Long Đào xử lý.
Tuy nhiên, Hậu Long Đào cũng rất trượng nghĩa, một phân tiền của Hoan Hỉ cũng không lấy. Hơn nữa, nữ nhân cũng biết tiền của chồng mình kiếm được không sạch sẽ. Nhìn con số thiên văn trong sổ tiết kiệm, nàng cũng không dám tra hỏi, sự việc cứ như vậy mà qua loa kết thúc.
Sau khi Hậu Hoan Hỉ qua đời, Hậu Long Đào đột nhiên lái một chiếc xe Audi mới tinh đến tiếp nhận toàn bộ việc kinh doanh của anh họ. Hơn nữa cách làm của hắn rất thông minh, hắn nhường lại tất cả lợi nhuận.
Giá của rất nhiều hàng hóa bất hợp pháp lặng lẽ tăng lên, cho phép hắn nhanh chóng ổn định tình hình. Tuy nhiên, khác với Hậu Hoan Hỉ, Hậu Long Đào có một cửa hàng cầm đồ. Hiện tại, hắn dứt khoát chuyển căn cứ của mình đến đó.
…
Đóng cửa phòng làm việc lại, Hậu Long Đào cẩn thận lấy ra quyển sổ màu đen mà anh họ xem như của quý, bên trên ghi đầy số điện thoại khiến cho Hậu Long Đào cười đến không ngậm được mồm.
Thứ này mới chân chính là tài phú của Hoan Hỉ ca.
Tất cả các loại phương thức liên hệ trực tiếp và gián tiếp là những gì hắn có thể dựa vào để tiếp tục, miễn là đừng chọc vào con hổ Cẩm Tú là được. Hậu Long Đào hắn rất có lòng tin mình sẽ càng làm càng mạnh hơn Hoan Hỉ ca.
Nghĩ một chút, hắn bấm số điện thoại đầu tiên trong quyển sổ, Nhậm Cửu gia của Thải Vân Chi Nam.