Chương 991: Tấm lòng của tập đoàn Cẩm Tú
Tô Bình Nam.
Danh thiếp đơn giản đến mức khiến người ta giận sôi, chỉ là một tấm danh thiếp màu vàng có ba chữ rất bình thường.
Chẳng có chức vụ, số điện thoại cũng không, nhưng trong mắt Cao Tiểu Cầm, nó lại có một ma lực hấp dẫn nàng.
Rất ngông cuồng.
Đây là cảm giác đầu tiên tấm danh thiếp mang đến cho nàng.
Phải tự tin đến trình độ như thế nào mới có thể cho rằng chỉ một cái tên của mình thôi cũng đủ nói rõ hết thảy?
Liên quan đến cái tên này, nàng đã nghe rất nhiều lần.
Không chỉ Kỳ Đồng Ủy, tam giáo cửu lưu hoặc quan lại quyền quý mà nàng kết giao ngẫu nhiên cũng sẽ đề cập đến.
Mặc dù đánh giá của từng người về hắn khác nhau, nhưng tất cả đều có sự nhất trí. Nữ nhân có thể nhìn ra được bọn hắn rất sợ hãi, sợ thế lực, tài phú và sự tàn nhẫn của hắn.
Nữ nhân như mèo, nói không tò mò chính là giả.
Từ miệng của những người đó, nữ nhân biết được xuất thân của hắn rất bình thường, nhưng một người như vậy lại có thể hô mưa gọi gió toàn bộ Thiên Nam?
Đủ loại phiên bản khiến cho nàng không cách nào đưa ra được đánh giá chính xác về hắn.
Bây giờ, nam nhân đó muốn gặp nàng.
Cao Tiểu Cầm biết rất rõ nàng không có phân lượng nặng đến như vậy. Nguyên nhân chỉ có một, đó là nam nhân của nàng, Kỳ Đồng Ủy.
“Được.”
Cao Tiểu Cầm nghiêm túc gật đầu.
…
Trương Tập không ngờ hắn sẽ dùng phương thức như vậy để trở về Thiên Đô.
Nam nhân tên Để Diệu Dương rất cẩn thận. Hai cánh tay của hắn đã bị còng lại, cho dù là thế, suốt cả chặng đường dài, ánh mắt của tên tiểu tử đó vẫn dán lên người hắn.
“Cần gì chứ?”
Trương Tập cười khổ: “Nơi nào mà đất chẳng chôn được người, vì sao ta nhất định phải chết ở Thiên Đô?”
“Đây là ý của Tô tổng.”
Lục Viễn ngồi ở ghế lái phụ quay đầu lại mỉm cười: “Hồng Bào ca muốn nghe ngươi kể một câu chuyện cười.”
…
Khu nghỉ dưỡng của Cẩm Tú Sơn Trang rất lớn. Cao Tiểu Cầm đi theo đằng sau nhân viên phục vụ, quanh quẩn cho đến tận trong cùng nhất mới đến căn phòng hẹn gặp mặt.
Vừa cảm nhận thực lực hùng hậu của tập đoàn Cẩm Tú, nữ nhân vừa suy đoán mục đích của Tô Bình Nam.
Nàng có phân lượng như thế nào, Cao Tiểu Cầm biết rất rõ. Như vậy, mục đích của đối phương chỉ có một.
Kỳ Đồng Ủy.
Căn phòng này rõ ràng là một căn phòng khách.
Nữ nhân không ngờ một sơn trang nghỉ dưỡng lại có một gian phòng có phong cách khác biệt đến như vậy, nhưng nàng không có thời gian để suy nghĩ, bởi vì sự chú ý của Cao Tiểu Cầm đều bị nam nhân ngồi ở vị trí chính vị thu hút.
Bộ đồ vest màu xanh nhạt may rất vừa vặn, mái tóc được chải rất chỉnh tề, ngũ quan kiên nghị, nhưng điều khiến cho nữ nhân sợ hãi nhất chính là cặp mắt của nam nhân kia.
Cao Tiểu Cầm đi từ tầng dưới chót lên.
Nàng đã gặp qua dân liều mạng hơi tí là lấy mạng người, cũng đã gặp nhân vật tay cầm thực quyền nói một không hai như Kỳ Đồng Ủy, nhưng nàng chưa từng nhìn thấy ai có ánh mắt như thế này.
Ánh mắt của Tô Bình Nam rất thâm thúy, thỉnh thoảng sẽ tản ra ánh sáng rất đáng sợ. Cho dù biểu hiện của nam nhân rất trầm ổn và thân sĩ, Cao Tiểu Cầm vẫn mơ hồ cảm nhận được sự lăng lệ và hung hãn ẩn tàng trên người hắn.
So sánh với nam nhân này, những nam nhân mà nàng đã gặp qua lúc trước, bao gồm Kỳ Đồng Ủy đều trở nên dịu dàng.
Nguy hiểm, đáng sợ.
Đây là từ mà Cao Tiểu Cầm không chút do dự viết xuống cho người trước mặt.
…
“Mời ngồi.”
Tô Bình Nam không biết rằng chỉ trong nháy mắt nữ nhân kia đã sinh ra cảm giác hoảng sợ đối với hắn như vậy.
Hắn mỉm cười, chỉ vào người mình: “Chắc ta không cần tự giới thiệu ta là Tô Bình Nam của tập đoàn Cẩm Tú chứ.”
“Không cần.”
Cao Tiểu Cầm ưu nhã ngồi xuống. Nàng đã luyện động tác này trăm ngàn lần, một chút cũng không nhìn ra nàng xuất sinh bần hàn.
“Bây giờ ăn cơm thì vẫn còn sớm, hơn nữa nhìn biểu hiện của Cao tiểu thư, hẳn cũng không muốn trò chuyện với ta lâu hơn. Cho nên chúng ta cứ vào thẳng vấn đề.”
Tô Bình Nam giơ cổ tay nhìn đồng hồ, sau đó mỉm cười nói.
Hắn nhìn ra được biểu hiện thấp thỏm của nữ nhân. Hắn cũng không muốn lôi kéo nàng. Tô Bình Nam thấy từ trong phong trần mà quật khởi, nữ nhân này chỉ tin tưởng hai chuyện.
Một là thực lực.
Hai là lợi ích.
Tô Bình Nam nói xong, liền vỗ tay với Đỗ Cửu. Nam nhân đưa cho hắn một phần văn kiện.
“Cao tiểu thư, ngươi cũng biết ta đang khai thác một số biệt thự bên phía hồ Thủy Nguyệt."
Cao Tiểu Cầm gật đầu.
Hiện tại, biệt thự của tập đoàn Cẩm Tú đang được thổi phồng một cách rầm rộ. Mấy năm nay, Thiên Đô đều có những công trình xây dựng lớn. Khu vực vốn vắng vẻ lại trở thành vạn kim khó cầu, cộng thêm kẻ có tiền cũng càng lúc càng nhiều. Bây giờ muốn mua một căn biệt thự như thế cũng khó.
Ai có thể nghĩ đến còn chưa phát tài, Tô Bình Nam đã có ánh mắt sắc bén đến như thế. Bây giờ xem ra, mua khu đất của nhà máy sản xuất nồi hơi với giá đó chẳng khác gì nhặt được mỏ vàng.
Không thể không nói, khả năng kinh doanh của nam nhân này quả nhiên xuất sắc.
“Ông chủ Kỳ thích số 7, ta nghe nói Cao tiểu thư vẫn còn chưa có chỗ đặt chân ở Thiên Đô. Cho nên, đây là chút tấm lòng của tập đoàn Cẩm Tú.”
Nam nhân đẩy văn kiện đến.
“Có ý gì?”
Giọng nói của Cao Tiểu Cầm có chút run rẩy. Nữ nhân bị sự hào phóng của Tô Bình Nam đập cho choáng váng đầu óc.
Nàng biết rất rõ giá trị bất động sản ở đó, có thể nói dựa theo giá trị hiện tại, tiền tiết kiệm của nàng và Kỳ Đồng Ủy cũng không mua nổi hai phần ba căn biệt thự.
“Lần trước ta và ông chủ Kỳ hợp tác với nhau rất vui vẻ.”
Tô Bình Nam giang tay: “Nhưng để cho tình hữu nghị tiến thêm một bước, đồng thời gia tăng thêm một phần bảo hiểm, ta quyết định tặng phần lễ vật này.”
Mặc dù Cao Tiểu Cầm rất động tâm nhưng nàng vẫn giữ im lặng.
Nàng rất thông minh, cũng biết chỉ cần nàng cầm lấy thứ này, nam nhân sau lưng nàng sẽ biến thành trung khuyển của người trước mặt, bị đối phương nắm chặt lấy mệnh môn.