Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 101 - Chương 101 - Danh Thiếp Của Đại Lão

Chương 101 - Danh thiếp của đại lão
Chương 101 - Danh thiếp của đại lão

Thư ký Lăng thấy Sở Duyệt từ chối, vội vàng bổ sung phía sau:

- Các vị khả năng không biết Long thiếu là ai, để tôi giới thiệu cho mọi người một chút. Long thiếu là giám đốc của công nghệ sinh học Thiên Hưng chúng tôi, cũng là phó căn cứ trưởng căn cứ Trường Hưng, nếu mọi người có thể vào đội hộ vệ của Long thiếu, về sau ở căn cứ Trường Hưng, tiền đồ và địa vị của mọi người đều sẽ khác.

Thư ký Lăng cũng thật tình muốn giữ mấy người Sở Duyệt lại, những người hộ vệ đó thoạt nhìn cao to, nhưng chưa chắc đã thắng cô gái nhỏ này, lần này đám người đó thiếu chút nữa đã khiến Long thiếu gặp bất trắc trên đường

Long thiếu chẳng những là giám đốc công ty, đồng thời còn là lực lượng chủ lực trong bộ phận nghiên cứu phát triển của công ty, thiết bị nghiên cứu khoa học của công ty không ở căn cứ, Long thiếu phải làm nghiên cứu, chỉ sợ về sau còn phải bôn ba qua lại giữa căn cứ cùng viện nghiên cứu, có mấy người hộ vệ là điều rất cần thiết.

- Căn cứ Trường Hưng?

Sở Duyệt vừa nghe thấy tên căn cứ này, liền nhịn không được mà nhíu mày.

- Đúng vậy, thế nào? Hiện tại muốn suy xét lần nữa sao?

Thư ký Lăng nhìn biểu tình của Sở Duyệt, hẳn là biết căn cứ Trường Hưng.

Tuy căn cứ của bọn họ mới xây dựng không bao lâu, nhưng căn cứ có diện tích rộng lớn, vật tư phong phú, chung quanh đều có tường vây hàng rào điện, bảo đảm an toàn, còn tốt hơn chút so với căn cứ của chính phủ, gần đây cũng thu hút rất nhiều người sống xót tới đó, một cảnh tượng phồn hoa..

Nếu mấy người Sở Duyệt đều đã nghe qua căn cứ Trường Hưng, sẽ biết lời mời của Long thiếu có bao nhiêu mê hoặc.

Long thiếu cũng nhìn về phía Sở Duyệt một lần nữa, mấy người này năng lực không tồi, hắn rất hy vọng bọn họ có thể trở thành hộ vệ của hắn ta.

- Vậy thì hôm nay các người sẽ không trở về được.

Sở Duyệt nói tiếp:

- Hiện tại trên cầu sông Trác đều là tang thi, các người không thể đi qua cầu được, tối nay nên tới căn cứ Cách Kỳ qua tạm một hôm.

- Sao có thể? Không phải quân đội dọn sạch con đường từ cầu sông Trác rồi sao? Sao lại đầy tang thi? Ngày hôm qua chúng tôi đi tới còn rất thuận lợi a.

Thư ký Lăng cau mày, khó hiểu hỏi.

- Chúng tôi đi từ đoạn cầu đó tới đây, nếu các người không tin, cũng có thể đi xem. Bất quá tôi đề nghị các người vẫn nên trực tiếp tới căn cứ Cách Kỳ thì hơn, trời sắp tối rồi, không có nhiều thời gian để lãng phí.

Sở Duyệt nói xong, không nhịn được mà liếc mắt nhìn Long thiếu một cái, căn cứ Trường Hưng là một nơi khá tốt, ở bên kia sông, đối diện với căn cứ Cách Kỳ của chính phủ, là căn cứ có số lượng người đông nhất trong những căn cứ tư nhân.

Nhưng này đó đều không tính là gì, căn cứ Trường Hưng lợi hại nhất chính là bọn họ đã nghiên cứu chế tạo ra phương pháp sử dụng tinh hạch cùng vaccin virus tang thi, được chính thức chỉ định là căn cứ trực thuộc quyền quản lý và có quan hệ trực tiếp với chính quyền trung ương.

Sở Duyệt nhớ rõ người đứng đầu căn cứ Trường Hưng họ Long, chẳng lẽ chính là người trước mắt này?

Vậy thật đúng là vinh hạnh a!

Thư ký Lăng nhìn về phía Long thiếu, trong ánh mắt hàm chứa lo lắng, vậy phải làm sao bây giờ?

Long thiếu trầm ngâm một lát, ra quyết định:

- Đi tới căn cứ Cách Kỳ.

Sau đó mới quay đầu nói với Sở Duyệt:

- Cảm ơn cô đã nói cho tôi biết tin tức này, tôi vẫn hy vọng cô sẽ suy nghĩ về việc gia nhập đội hộ vệ của tôi, phương diện thù lao, mọi người đều có thể tùy ý đề xuất.

Sở Duyệt lắc đầu như trống lắc, thúc giục bọn họ nhanh chóng rời đi.

Chút ánh nắng hoàng hôn cuối cùng sắp biến mất trên bầu trời, bây giờ không phải lúc để cọ xát.

Long thiếu nói thư ký Lăng lấy ra một tấm danh thiếp màu vàng đen, cầm lấy rồi đưa cho Sở Duyệt:

- Hôm nay đa tạ mọi người. Đây là danh thiếp của tôi, về sau nếu tới căn cứ Trường Hưng, có thể tới tìm tôi. Đương nhiên, căn cứ Trường Hưng luôn hoan nghênh mọi người.

Sở Duyệt nhận danh thiếp, có chút kích động nho nhỏ, đây chính là danh thiếp của đại lão nha!

Hình thái này thật sự không giống danh thiếp bình thường, ở mức độ nào đó, đây có thể được coi như giấy thông hành của giới thượng lưu a.

- Long thiếu, chúng tôi có ba người a, có thể cho ba tấm không?

Bình Luận (0)
Comment