Động đất!
Địa chấn? Có thể chạy không?
Sở Duyệt nhanh chóng vọt tới cửa xe mở cửa xe, bậc thang còn đang từ từ duỗi ra thì cô đã nhảy xuống một bước.
Động đất ổn định lại, chỉ còn lại một cái rãnh tối đen trên mặt đất, như thể có một người khổng lồ đã chém nơi này thành hai nửa.
Sở Duyệt sợ hãi vỗ ngực, may mắn là cô lái xe về phía trước một đoạn rồi mới dừng lại, nếu không phải cô lái xe đi hai ba mươi mét, thì bây giờ bọn họ đã ở trong rãnh rồi!
Khe nứt này, Sở Duyệt có ấn tượng.
Bất quá không phải ở chỗ này, lần đầu tiên cô nhìn thấy khe nứt này là ở tỉnh Cảnh Nội đối diện Hồng tỉnh.
Không biết khe nứt này dài bao nhiêu, nhưng cô biết khe nứt này đã cắt qua tỉnh Cảnh Nội cắt đứt sông Trác, dòng sông bị chuyển hướng, rất nhiều nơi ở hạ du đều trở thành vùng hạn hán nghiêm trọng, không có nguồn nước cung cấp.
Tuy sau đó nguồn nước ô nhiễm không thể uống được, nhưng cơ sở tinh lọc nước của căn cứ dưới hạ du cũng trở nên thập phần khó khăn.
Thì ra khe nứt này xuất hiện sớm như vậy!
Tề Minh cũng xuống xe, nhìn lạch trời bỗng nhiên xuất hiện trước mắt, thì hít sâu một hơi, rồi nói:
- Đây là…… Chức Nữ lại cùng Ngưu Lang đi trốn?
- A?
Sở Duyệt sửng sốt rồi mới phản ứng lại, hắn đang nói khe nứt này giống bị người ta dùng thần lực vẽ ra sao?
Đúng là rất giống, ngoại trừ khe nứt này, những nơi khác hình như không có chuyện gì xảy ra a.
Động tĩnh lớn như vậy, tang thi không bị hấp dẫn, xung quanh yên tĩnh đến lạ thường, ngay cả ngôi sao trên trời cũng dần dần ẩn đi, cả trời đất trở nên tối đen như mực.
Ba người trở lại xe, đồ đạc trong xe đều được cố định, ngoại trừ bỏ đồ ăn trên bàn bị rung lắc đã đổ lung tung, những thứ khác đều không có vấn đề gì.
Nghĩ đến nồi lẩu còn chưa ăn xong, Sở Duyệt lại lấy nồi ra.
Nồi lẩu lấy ra vẫn còn nóng bỏng, thịt bò bên trong vẫn nóng hổi vừa miệng.
Ba người lần nữa ngồi xuống, lần này bọn họ cũng coi như là sống sót sau tai nạn, phải ăn uống chúc mừng một chút.
Ăn cơm xong, theo quy củ cũ, Tề Minh cùng An Kiệt phân công gác đêm, đêm nay đến phiên An Kiệt thủ trước nửa đêm.
An Kiệt đang muốn bò lên mái nhà từ cửa sổ mái, lại bị Sở Duyệt kéo xuống dưới.
Đêm nay nên để An Kiệt thăng cấp dị năng.
Đẩy An Kiệt đến phòng ngủ, Sở Duyệt để hắn lấy ra tinh hạch ban ngày đào được, ăn nó là có thể thăng cấp.
An Kiệt móc tinh hạch ra tới, một viên khá lớn, còn lớn hơn đậu nành.
- Kiệt ca, ăn nó, để em cảnh giới giúp anh.
Sở Duyệt nhìn mặt An Kiệt đang nhăn thành một đoàn, cổ vũ nói.
An Kiệt cũng biết, nếu Sở Duyệt bảo hắn ăn, thì nhất định là thứ tốt cho hắn, cô tuyệt đối sẽ không để cho hắn làm chuyện mà mình không nắm chắc.
Nhưng nghĩ đến cảnh tượng đào tinh hạch lúc ban ngày, hắn dùng đao đảo tới đảo lui trong đầu tang thi hệ kim, vẫn cảm thấy có chút không thể thích ứng.
- Anh mau ăn a.
Sở Duyệt nuốt nuốt nước miếng, cô nhìn viên tinh hạch này, từ sâu trong nội tâm dâng lên một loại khát vọng, cảm giác như muốn chiếm nó làm của riêng, đoạt lấy rồi tự mình ăn luôn.
Hơn nữa loại cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt, dạ dày của cô bỗng nhiên như trống rỗng, giống như nồi lẩu mà cô vừa mới ăn đã vào bụng người khác, hiện tại cô đã đói đến mức muốn nuốt cả An Kiệt trước mặt.
An Kiệt rốt cuộc nhắm mắt đem tinh hạch bỏ vào trong miệng, một cổ mùi vị cay nồng kích thích nhanh chóng đánh sâu vào thực quản của hắn, còn mang theo chút mùi vị thối rữa của tang thi.
Hương vị này thật sự có chút...
Hắn cắn răng muốn nuốt tinh hạch vào, tinh hạch lại bỗng nhiên tan ra trong miệng, một cổ chất lỏng mát lạnh theo thực quản trượt xuống.
Không đợi hắn thở phào nhẹ nhõm, một trận đau đớn kịch liệt truyến đến từ khắp người, hắn đột nhiên như bị ném vào dầu nóng, toàn thân như sắp nổ tung.