- Cái này đương nhiên…… Không cần a, quá ngốc a! Thứ này bây giờ ngoài việc dùng để đốt lửa ra thì còn có tác dụng gì? Một cuộn giấy vệ sinh còn hữu dụng hơn nó.?
- Cẩn thận một chút, bậc thang đều có hố, đừng dẫm vào hố.
An Kiệt nhỏ giọng nhắc nhở, hắn đi theo Thẩm lão đại, đã từng khiêng qua hết bao tiền này đến bao tiền khác, hơn nữa hắn không có dục vọng vật chất, cho nên nhìn thấy đám tiền trải trên mặt đất cũng không có cảm giác gì, chỉ quan tâm bẫy rập phía dưới mặt tiền.
Kiều Đan Đan cũng là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều tiền như vậy, trong lòng không chấn động là giả, nhưng ngẫm lại hiện tại thứ này cũng chỉ là một đống phế liệu, nên không có nhiều cảm giác lắm.
Thuận lợi đi xuống thảm tiền, bọn đã tới tầng hầm ngầm.
Trong tầng hầm ngầm tối đen như mực, sở duyệt để ba người ở cửa chờ một chút, cô đi thu vật tư, một mình cô đi xuyên qua bóng tối.
Ba người còn lại đương nhiên không đồng ý, nơi này tối đen như mực, ai biết cái gì nguy hiểm hay không.
Lòng bàn tay Kiều Đan Đan nháy lên một đoàn cầu, chiếu sáng một khoảng chung quanh, ngay lập tức cô ấy liền bị đám vật tư chất đầy chung quanh làm cho trợn tròn mắt.
Trước mặt cô ấy là từng bao gạo, xếp chỉnh tề, chất cao như một tòa núi nhỏ.
Sở duyệt ấn tay Kiều Đan Đan xuống, nói:
- Tôi đã xem qua, nơi này không có nguy hiểm, tôi đi thu đồ vật, rất nhanh sẽ trở về, mọi người không nhìn thấy, nên mới nghĩ là nguy hiểm. Dị năng của cô có thể duy trì bao lâu, giữ sức lực đối phó với đám người phía trên đi. Ngoan, ở chỗ này chờ, một lát tôi sẽ trở về, a!
Kỳ thật trong không gian của sở duyệt có đèn pin, nhưng đồ vật ở tầng hầm ngầm quá nhiều, cho dù có đèn pin cũng không chiếu sáng được hết, bọn họ ở bên trong va va đập đập còn không bằng một mình cô đi nhanh một chuyến.
- Được rồi, em đi nhanh về nhanh, có việc liền gọi bọn anh.
An Kiệt luôn luôn là người hiểu sở duyệt nhất, vì vậy cũng không kiên trì lâu.
- Được được được, mau đi đi!
Tề Minh cũng bất đắc dĩ đồng ý.
Sở duyệt gật gật đầu, xoay người đi vào tầng hầm ngầm tối đen.
Tầng hầm ngầm rất lớn, cao ít nhất phải hơn 4 mét, lúc này đều chất đầy các loại vật tư.
Bất quá bên trong rất ẩm ướt, cũng không biết những người này nghĩ như thế nào, đem toàn bộ vật tư nhét vào tầng hầm ngầm, cũng không sợ bị ẩm mốc.
Cũng may còn lót những tấm plastic để nâng chuyển hàng hoá trên mặt đất, trên những tấm plastic đề xếp chỉnh chỉnh tề tề các loại vật tư.
Từ chỗ sở duyệt có thể nhìn thấy một loạt bao gạo xếp chồng, thành một hình hộp chữ nhật cao bằng người, nhìn qua cũng phải có mấy chục tấn.
Sở duyệt đi qua, duỗi tay sờ lên núi gạo, đống gạo xếp thành hình hộp chữ nhật nháy mắt đã không thấy tăm hơi, lộ ra đống bột mì ở phía sau.
Bột mì ít hơn một chút, nói là ít, nhưng cũng phải hai ba mươi tấn.
Trước đó đã có một đống đồ ăn nhanh xếp từng chồng từng chồng, sở duyệt nhìn qua, hình như là có đủ các loại mì ăn liền, lẩu tự sôi, cơm tự nấu, bún ốc, mì chua cay, hủ tiếu, hủ tiếu, sô cô la, thanh năng lượng, thậm chí cả bánh nén khô, cô cũng nhận hết.
Kế tiếp sở duyệt như hóa thân thành một cái máy thu thập vật tư không có tình cảm, mặc kệ là thứ gì, đều không ngừng bước chân, chỉ lo thu thu thu như máy móc.
Đám người này, đúng là cái gì cũng gom về, ở giữa có một cái hộp chất đầy vòng tay vàng hết hộp này đến hộp kia, dây chuyền vàng, nhẫn kim cương, vòng tay ngọc bích, các loại trang sức, này không ăn được, cũng không uống được, không biết thu về làm gì.
Bất quá sở duyệt không chê, tất cả đều thu vào, chờ thế giới này ổn định hơi một chút, những thứ đồ vật sáng long lanh này đều có giá trị điểm tinh hạch.
Có một đống lộn xộn đủ loại gia vị, gia vị và thịt xông khói, đủ loại mùi hương trộn lẫn với nhau, làm sở duyệt không phân biệt được mùi thơm hay mùi khó chịu.
Có thể đám người này đã lục soát toàn bộ chợ nông sản, ngoại trừ dầu, muối, nước sốt và giấm, ngay cả tất cả các loại hương liệu đều được chất đống trong bao tải, còn có các loại thịt xông khói, gà khô, vịt ngỗng, lạp xưởng Quảng Đông Tứ Xuyên,...
Mấy thứ này may mắn gặp được cô, chứ nếu tiếp tục ở trong tầng hầm ngầm này, khẳng định sẽ hỏng sớm.
Cho dù không có tủ lạnh, thì cũng nên treo ở nơi thông gió, tuy nói đồ ướp không dễ hư, nhưng trong môi trường âm u ẩm ướt cũng không để được bao lâu.
Sở duyệt một đường thu đồ vật,, cư nhiên còn thấy các loại sữa bột, đồ dùng trẻ con, ngay cả đồ chơi cũng có.
Gì, mấy người này còn chuẩn bị sinh sản hậu đại ở chỗ này sao?
Tuy sở duyệt cảm thấy mình không cần mấy thứ này, nhưng chờ khi cô nhìn thấy rõ ràng, thì tay đã thu đồ vào không gian rồi, sau đó duỗi về phía trạm tiếp theo.
Được rồi, cũng không phải là hoàn toàn không cần, không phải Kiều Đan Đan còn muốn kết hôn sao, chờ cô ấy tìm được chồng chưa cưới, chắc chắn muốn sinh con, coi như là chuẩn bị cho cô ấy đi.
Trong một góc phóng có bày một loạt tủ đông, bên trong tất cả đều là các loại thịt đông, sở duyệt thò tay sờ lên, cư nhiên là đóng băng!
Hóa ra nơi này có điện!
Nhưng điện từ đâu ra? Cho dù có máy phát điện cũng phải có thanh âm đi, nhưng tầng hầm ngầm an tĩnh như vậy, căn bản không có tiếng máy phát điện.
Mặc kệ nó như nào, chỉ cần đi theo đường dây là được.
Sở duyệt duỗi tay thu một loạt tủ đông vào, đi dọc theo dây điện ở góc tường tìm qua, dây điện vòng vào một căn phòng nhỏ.
Càng đến gần căn phòng, sở duyệt nghe được từng tiếng ong ong truyền đến, có chút giống tiếng điều hòa ngoại cơ.
Này hẳn là máy phát điện đi? Nhưng tiếng máy phát điện này có chút nhỏ a.
Sở duyệt thấy bên cạnh còn có một cái cô tắc đã được kéo xuống, nhìn dọc theo dây công tắc, liền thấy được nối thẳng tới một loạt đèn treo trên trần của tầng hầm ngầm.
Cô không mở đèn tầng hầm lên, mà là trở tay thu máy phát điện, cũng thu luôn mấy chục thùng dầu diesel bên cạnh máy phát điện.
Cuối cùng lại thu một đống bình gas, thùng xăng, thùng dầu diesel, sở duyệt cuối cùng cũng thu dọn xong tầng hầm.
Lúc này sở duyệt giống như người ăn buffet, ăn đến mức làm ông chủ suy sụp, mang theo cảm giác đầy thành tựu bước ra ngoài.
Kho hàng vật tư này nhỏ hơn rất nhiều so với kiếp trước, bất quá sở duyệt cũng rất thỏa mãn, đời trước những thứ đó đều thóc mục vừng thối, sao có thể mới mẻ như lúc này nha.
Ba người ở cửa chờ có chút nôn nóng, cho dù sở duyệt mới rời đi không đến hai mươi phút.
Lúc này thấy cô trở lại,mọi người mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, xoay người đi tiếng lên.
Mấy người phụ nữ trên lầu rốt cuộc cũng đã phát hiện hai người đàn ông kia đã chết, nơm nớp lo sợ co rụt người lại với nhau, bọn họ không biết nên làm cái gì bây giờ, thậm chí có mấy người phụ nữ đã nhỏ giọng khóc lên.
Hai người bọn chúng chết, bọn họ chắc chắn cũng sẽ không sống được!
Một người phụ nữ lặng lẽ đứng lên, đi ra bên ngoài, những người phụ nữ khác vừa thấy, cũng đứng lên đi theo.
Tiện nhân này biết đưa đẩy miệng lưỡi nhất, bọn họ không thể để cô ta đơn độc đi tìm những người đó nói trước, bằng không bọn họ nhất định phải chết.
Trên lối đi ra ngoài, bọn họ nhìn thấy rất nhiều thi thể đàn ông, lạnh như băng nằm trên mặt đất, sắc mặt đám người phụ nữ càng ngày càng trắng, là ai đã giết chết đám người này?
Những người này đều chết rồi, bọn họ phải làm sao bây giờ?
Dưới lầu truyền đến tiếng bước chân nhẹ nhàng cùng tiếng nói chuyện, hai người đàn ông mang theo hai cô gái từ đầu bên kia đại sảnh đi tới, nhìn dáng bộ dáng là muốn đi ra ngoài.
- Từ từ! Xin đợi một chút!