Kiều Đan Đan lại huy động một hỏa cầu lớn, lúc này cũng đánh trúng cự xà, hỏa cầu đụng tới vảy cự xà, chỉ để lại một vết đen trên bộ giáp của nó, nhưng cự xà lại giống như bị bỏng mạnh.
Nó sợ lửa!.
Thừa dịp này, Sở Duyệt nhanh chóng tránh sang một bên, khi quay đầu lại vừa lúc nhìn thấy cự xà đột nhiên thu mình lại.
Đáng tiếc dị năng của Kiều Đan Đan còn quá yếu, hỏa cầu chỉ có thể tạm thời làm nó đau một chút, không thể lấy mạng nó.
Bất quá, không thể cháy lớn!
Sở Duyệt nhìn mặt tường đất bị chia năm xẻ bảy kia, đôi mắt hơi nhíu lại, hét lớn:
- Lão tề, mau! Dựng một bức tường dưới chân em, nâng em lên đó!
Tề Minh không chút do dự, hai tay đẩy lên, một bức tường cao ba mét mọc lên từ dưới chân Sở Duyệt, nâng cô lên cao.
Sở Duyệt đứng trên mặt tường, nhìn cự xà phía dưới đang lao về phía mình, khóe miệng nở một nụ cười.
Đến đây đi! Tiểu bảo bối, chị đây thưởng cho em một cây kẹo que siêu cấp!
Sau đó vung tay lên, một cái biển quảng cáo thật lớn, từ trong không gian rớt ra, hung hăng nện xuống người cự xà.
Cự xà bị biển quảng cáo đè phía dưới, giãy giụa muốn bò ra, nhưng phần ăn của Sở Duyệt còn chưa lên hết đâu, sao có thể dễ dàng buông tha nó như thế..
Thả một thùng xăng từ trong không gian ra, Sở Duyệt lấy tay làm đao, mở thùng xăng, từ trên cao đổ xăng lên thân thể cự xà, vừa hét to một tiếng:
- Đan đan!
Lúc Kiều Đan Đan nhìn thấy Sở Duyệt tưới xăng, liền biết cô muốn làm gì, nghe thấy Sở Duyệt gọi một tiếng, vội vàng ném hỏa cầu đã chuẩn bị sẵn tới chỗ cự xà được tưới xăng.
“Oành!”
Ngay lập tức thân thể cự xà bốc cháy, thậm chí cả biển quảng cáo cũng bị thiêu rụi.
Cự xà bị đè dưới biển quảng cáo, điên cuồng giãy giụa, Sở Duyệt cảm thấy còn chưa đủ, giơ tay lên, lại thả ra một thùng xăng, mở nắp ra rồi ném vào đống lửa, nện trên thân rắn, ngẫm lại vẫn cảm thấy không đủ, lại tung mấy bình gas hóa lỏng xuống.
Tức khắc lửa càng thêm mãnh liệt, ngọn lửa bốc lên thiếu chút nữa đã đốt đến chỗ Sở Duyệt trên tường đất.
Cự xà liều mạng giãy giụa, tấm biển quảng cáo sắp bị nó lật nhào.
Bị đốt thành như này mà còn có sức lớn như vậy?
Sở Duyệt hơi giật mình, nhìn thấy cự xà dưới biển quảng cáo đang lu lại một chút, cô đau lòng đập thêm một chiếc xe tải khác xuống.
Xe vận tải nện xuống biển quảng cáo, áp cự xà nằm lại trên mặt đất, tiếp tục hưởng thụ phần ăn nướng BBQ của nó.
An Kiệt từ trong đống đá bò ra, nhìn thấy cự xà đã cháy thành một quả cầu lửa lớn, cũng thở phào nhẹ nhõm.
Lửa cháy hừng hực, Sở Duyệt đứng trên tường đất bị nướng cháy có chút khó chịu, xoay người nhảy sang bên kia.
“Bùm ——”
Ngay lúc cô tiếp đất, phía sau bức tường truyền đến một tiếng nổ đinh tai nhức óc, không biết là thùng xăng hay bình ga hóa lỏng phát nổ.
“Bùm —— Bùm —— Bùm ——”
Ngay sau đó, lại có vài tiếng tiếng nổ mạnh, làm rung chuyển cả ngọn núi.
Bức tường đất phía sau lưng Sở Duyệt cũng bị nứt ra, may mắn cô chạy nhanh, bằng không cô đã bị nổ tan xác.
Bốn người hội hợp ở chỗ cách cự xà không xa, nhìn cự xà còn đang giãy giụa trong lửa lớn, bọn họ đều có chút kinh ngạc, sức sống cũng quá mạnh đi!
Bị thiêu đốt nổ mạnh như vậy mà còn không nổ chết nó?