Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 177 - Chương 177 - Gặp Người Quen

Chương 177 - Gặp người quen
Chương 177 - Gặp người quen

Thuyền cao su chạy hơn một giờ, Sở Duyệt đi qua một thị trấn nhỏ.

Trong trấn nhỏ mực nước không cao, chỉ khoảng hơn 1 mét, phần lớn đầu tang thi đều lộ trên mặt nước, trong nước có vô số rác rưởi cùng các loại tạp vật trôi nổi.

Sở Duyệt đi vòng quanh huyện thành, chuẩn bị đi vòng ra ngoài thì nghe thấy một loạt tiếng súng vang lên từ dãy nhà phía trước.

Tiếng súng dày đặc, bên kia giống như đang xảy ra một trận chiến kịch liệt, Sở Duyệt không muốn lo chuyện bao đồng, muốn lái thuyền cao su sang một bên.

Đột nhiên có mấy người trèo lên mái nhà, trên tay đều có súng, vừa bắn vừa rút lui về phía nhà bên cạnh.

Trong nhóm đó có hai người nhìn thấy chiếc thuyền cao su Sở Duyệt, lập tức lớn tiếng hét lên với cô:

- Uy! Thuyền cao su bên kia! Đến đây, cứu chúng tôi a!

Sở Duyệt không để ý tới bọn họ, điều khiển thuyền cao su ra xa hơn, tiếp tục đi về phía trước.

Chiếc thuyền cao su di chuyển trên mặt nước không nhanh, nhưng trong mắt những người bị mắc kẹt trên lầu, nó quả thực là một công cụ thần kỳ để trốn thoát.

Thấy Sở Duyệt có ý muốn đi, người trên lầu càng ra sức hét lớn hơn.

Trong đó có một giọng nói làm Sở Duyệt cảm thấy có chút quen tai, nhưng làm sao chủ nhân của giọng nói trong ký ức của cô, lúc này lại có thể xuất hiện ở nơi đây.

Sở Duyệt nhịn không được ngẩng nhìn về phía đám người, quả nhiên cô nhìn thấy Giang Thành đang đứng trên đỉnh tòa nhà, hét lớn về phía này.

Huấn luyện viên Giang? Sao hắn lại ở chỗ này?

Ấn theo quỹ đạo đời trước, lúc này hắn vừa mới mang theo đám sinh viên kia chạy đến căn cứ Lan Thành mới đúng?

Trên nóc nhà có bảy tám người, mặc trang phục giống nhau, nhưng lại không giống quân trang.

Bất quá, ở cùng giang thành, hẳn đều là quân nhân đi.

Bọn họ không ngừng ngăn cả tang thi đang bò lên trên, mà còn có một lão nhân gia tóc trắng đang được bảo hộ ở giữa đám người.

Tay trái của lão nhân gia ôm một cái hòm màu bạc, tay phải cũng cầm súng lục, thỉnh thoảng bắn một phát súng vào đám tang thi đang bò lên, kỹ thuật bắn súng không yếu, tuy rằng không phải mỗi phát đều trúng đầu, nhưng tất cả đều trúng tang thi.

Sở Duyệt híp hai mắt, nếu cô không nhìn lầm, vị lão nhân gia này chính là ngôi sao sáng trong giới y học, nhà nhà đều biết, viện sĩ Long đi!

Nói về Viện sĩ Long, ông ấy là chuyên gia về nghiên cứu virus học và là người toàn tài nhất của thế kỷ này.

Ông ấy đã nhiều lần giúp đất nước vượt qua cuộc khủng hoảng virus toàn cầu, cứu sống vô số người, ông được người dân ca ngợi là người bảo vệ sức khỏe của nhân dân và là kẻ thù của virus.

Trận dịch cảm trước khi tang thi bùng phát cũng thuận lợi vượt qua được là nhờ có sự chủ trì của ông ấy, chỉ là không nghĩ tới, dịch cảm mới được dập tắt, lại bùng phát virus tang thi mang tính hủy diệt .

Đời trước, lúc Sở Duyệt đang lăn lê bò lết trong mạt thế, cũng thường xuyên nghe được những lời đồn về ông, thuốc kháng virus tang thi ở căn cứ trường hưng, cũng được nghiên cứu phát triển dựa trên cơ sở lý thuyết của ông.

Người như vậy, sao có thể bị tang thi vây khốn chết ở chỗ này, ông ấy nhất định có thể thoát ra ngoài đi?

Mặc dù lúc này Sở Duyệt rất vội, cô cũng biết, cho dù không có sự trợ giúp của mình thì bọn họ cũng có thể thoát khỏi vòng vây, nhưng nếu người cô gặp được viện sĩ Long cùng huấn luyện viên Giang, cô cũng không thể mặc kệ.

Thuyền cao su quay đầu đi về phía nhà dân, người trên lầu nhìn thấy thuyền cao su đang tới, vừa nổ súng vừa la lớn:

- Mau, mang viện sĩ Long xuống, lên thuyền.

Sở Duyệt vừa điều khiển thuyền đi qua, vừa dùng tinh thần lực thăm dò vào tòa nhà kia.

Ngoại trừ người trên mái nhà, trong ngôi nhà này còn có mười mấy người mặc đồ giống nhau, đang ngăn cản một con tang thi biến dị trên lầu 3, trong đó còn có vài dị năng giả.

Tang thi biến dị bị đánh đến nhảy lung tung, bỗng nhiên lại bị một dị năng giả hệ mộc trói chặt tay chân, xem ra là đánh không lại mấy người được trang bị đầy đủ đó.

Cô không để ý đến tình hình trong ngôi nhà nữa, bắt đầu nhìn chung quanh tầng dưới để tìm một nơi thích hợp tiếp ứng đám người tầng trên.

“Oanh ——”

Sở Duyệt vừa mới tới gần ngôi nhà, bỗng nhiên bên trong truyền đến một nổ mạnh dữ dội, cả tòa nhà bị nổ thành một cái lỗ lớn, nhiệt khí và đám mảnh vụn thiếu chút nữa đá hất Sở Duyệt bay khỏi thuyền.

Bụi mù tan đi, Sở Duyệt buông tay che trên mặt, lắc đầu phủi bụi.

Cũng may cô có Thiết Bố Sam, bằng không những mảnh kính vỡ và bê tông vụn đã đâm cô thành cái sàng.

Một người đứng trên mái nhà bị vụ nổ dữ dội này làm cho đứng không vững mà ngã xuống.

Cũng may hắn phản ứng cực nhanh, trong lúc rơi xuống, túm được vào lan can phòng hộ nên mới không tiếp tục rơi xuống.

Ngay lúc Sở Duyệt cùng người trên mái nhà đồng thời thở phào nhẹ nhõm một hơi, một đầu lưỡi thon dài đột nhiên thò ra từ cái lỗ lớn vừa nổ kia, quấn lấy người đó, lập tức kéo hắn vào bên trong.

“Trương Tư Nguyên!”

Nhóm người trên mái nhà hô to một tiếng, nhanh chóng thông báo cho đồng đội ở dưới lầu.

- Thẩm Bắc, Trương Tư Nguyên bị thứ kia cắn!

Sở Duyệt vội thả tinh thần lực đi thăm dò vào động kia, chỉ thấy chỗ cầu tang đối diện bên trong tòa nhà, có một con tang thi biến dị toàn thân đen nhánh, duỗi móng vuốt treo ngược ở đó, trong miệng còn ngậm người vừa mới bị cái đầu lưỡi kia cuốn đi.

Bả vai người kia bị tang thi cắn trong miệng, nửa người ướt đẫm máu, đầu gục xuống, dáng vẻ sắp không được.

Sở Duyệt nhìn kỹ con tang thi biến dị kia, tạo hình này có chút kỳ quái, nhất thời không nhìn ra là loại hình tang thi gì.

Con tang thi biến dị này không lớn, cả thân hình cũng không lớn hơn người bình thường bao nhiêu, nhưng đầu của nó lại rất lớn, ít nhất phải to gấp đôi đầu người bình thường, giống như một con mèo đen.

Trên thân thể đen nhánh sáng bóng, trên thân có những vết lõm tròn trông như bị đạn bắn, lúc này nó đang dần hồi phục.

Hẳn là tang thi hệ kim đi? Hay là hệ hắc kim.

Cũng không biết là ban đầu nó đã đen như vậy, hay là vừa mới bị nổ thành đen.

Người trong nhà cố kỵ đồng đội mình còn trong miệng tang thi biến dị, không tiếp tục nổ súng, chỉ có mấy dị năng giả không ngừng dùng dị năng còn lại không nhiều, né tránh đồng đội, công kích tang thi.

Một dị năng giả hệ mộc bắn ra nhiều dây đằng về phía tang thi biến dị, dây đằng bám lấy tang thi biến dị, bắt đầu điên cuồng sinh trưởng, tang thi biến dị chạy trốn vài lần, nhưng vẫn không thể trốn thoát, nó nhanh chóng bị những dây đằng kia mạnh mẽ trói lại.

Cùng lúc đó, một dị năng giả tốc độ khác nhanh chóng chạy tới, muốn cứu đồng đội của mình ra khỏi miệng tang thi biến dị.

Ai ngờ, ngay lúc này, tang thi biến dị há miệng, một ngụm cắn đứt đầu người trong miệng!

Dị năng giả tốc độ vội vàng chạy tới, lại chỉ cướp được nửa thân thể của đồng đội, bản thân thì cũng ướt đẫm máu.

- A —— mẹ nó! Đến đây, lão tử nổ chết mày! Lão tử cũng không tin, nhiều bom như vậy còn không thể nổ chết mày.

Nhìn thi thể tan nát của đồng đội, khóe mắt dị năng giả hệ tốc độ ửng đỏ, móc từ trong túi ra một quả lựu đạn, vừa buộc lại, vừa la lớn.

- Không được! Vừa rồi cho nổ như vậy mà còn không thể nổ chết nó. Bom cũng vô dụng với nó. Chúng ta phải tìm cách khác!

Bình Luận (0)
Comment