Một dị năng giả hệ thổ vừa khống chế gai đất đâm vào mắt của tang thi biến dị đầu to vừa ngăn cản đám người đỏ mắt chung quanh.
Chỉ là con tang thi đầu to kia giống như không sợ mấy vết thương này, chung quanh mắt nó giống như có một lớp màng, gai đất đâm vào chỉ giống như gãi ngứa, không hề có cảm giác.
Nó nhai nhai cái đầu trong miệng, thậm chí không hề phản kháng, giống như nó chắc chắn nhân loại trước mắt đều không có biện pháp làm thương tổn nó và nhất định sẽ trở thành món ngon trong miệng nó.
Lúc này Sở Duyệt đang ở trên thuyền cao su, không có biện pháp đi thu thập con tang thi biến dị này, nhưng cô chắc chắn con tang thi biến dị này là đầu sỏ ngăn cản, vây khốn đoàn người.
Lái thuyền cao su chạy đến cạnh ngôi nhà, Sở Duyệt buộc nó vào cửa sổ chống trộm ở tầng dưới, thả người nhảy lên, bám vào cửa sổ chống trộm bằng kim loại, sau đó bò từ lầu một lên trên lầu 3.
Giang Thành đứng trên mái nhà nhìn thấy cô gái đi thuyền cao su đang bò lên trên lầu, vội gọi:
- Đừng đi lên! Phía trên rất nguy hiểm! Cô hãy chờ ở dưới! Có nghe thấy không, đừng đi lên!
Nhưng Sở Duyệt sao có thể nghe lời hắn, tiếng la của Giang Thành còn chưa hết, thì cô đã bò lên đến lầu 3, dẫm lên cái lỗ lớn kia rồi đi vào trong tòa nhà..
Trong nhà lại có một trận chiến đấu kịch liệt.
Tang thi biến dị đầu to đã tránh thoát khỏi đám dây đằng, một người đàn ông dáng người mạnh mẽ đang giằng co với nó.
Người nọ hình như là một t dị năng giả tốc độ, nhìn dáng vẻ của hắn, giống như muốn dẫn dụ tang thi biến dị tới nơi khác.
Nhưng tang thi biến dị cũng không mắc mưu, đuổi theo không bao xa lại quay về, chạy về phía dị năng giả tốc độ đoạt người từ trong miệng nó vừa nãy.
Dị năng giả tốc độ vốn dĩ có ưu thế về tốc độ, nếu ở nơi trống, con tang thi biến dị này có thể sẽ không đuổi kịp hắn, nhưng trong ngôi nhà này nhiều chướng ngại vật, dị năng giả tốc độ căn bản không chạy được.
Hắn đơn giản không chạy nữa, cầm một quả lựu đạn đã cột chắc trong tay, quay đầu nhìn con tang thi đầu to, la lớn:
- Đến đây đi! Cháu trai, gia gia không sợ mày.
- Vương Vĩ! Không được!
- Vương Vĩ! Mau trở lại!
……
Người trong tiểu đội đều lớn tiếng gọi tên hắn, đồng thời không ngừng nổ súng, phóng thích dị năng về phía tang thi biến dị.
Nhưng Vương Vĩ đã sớm không để ý sống chết, một lòng muốn đồng quy vu tận với con tang thi đã vây khốn giết chết mấy chiến hữu của hắn.
“Ầm ầm ầm ——”
Một đạo tia sét rất lớn từ hư không đánh xuống, mọi người chỉ thấy một ánh sáng trắng chói mắt xẹt qua, con tang thi đầu to chuẩn bị hạ gục Vương Vĩ đã biến thành một khối than cốc đen xì nằm bốc khói trên mặt đất.
- Cầm cỏ... chuyện gì xảy ra? Con tang thi này bị trời phạt sao?
Vương Vĩ có chút ngốc lăng, hắn là người đứng trực diện với tang thi đầu to, cách nó gần nhất, dư âm của tia sét trắng sáng chói lóa kia lúc này vẫn giống như sâu bò trên mặt hắn, thậm chí tóc của hắn còn bị điện giật thành tóc quăn.
Tầm mắt hắn lúc này vẫn chỉ là một mảnh trắng xóa, lựu đạn còn cầm trong tay, hắn ngơ ngác đứng ở nơi đó, hồi lâu mới chậm rãi quay đầu nhìn về phía đồng đội.
Những người khác cũng có chút ngốc, Thẩm Bắc đứng trong đội ngũ, đôi mắt híp lại, giương mắt nhìn về phía cô gái bước ra từ cái động.
- Lấy đâu ra trời phạt, hẳn là dị năng hệ lôi!
Nếu hắn đoán không sai, hẳn là cô gái này dùng dị năng hệ lôi, dị năng này rất lợi hại cũng rất hiếm thấy, theo hắn biết, trước mắt chỉ có căn cứ Hoa Nam và căn cứ bạch thành mới có người thức tỉnh dị năng hệ lôi.
- Dị năng hệ lôi? Hóa ra đây là dị năng hệ lôi a! Này cũng quá lợi hại đi!
Tất cả mọi người ở đây đều chỉ nghe nói dị năng hệ lôi, nghe nói rất lợi hại, lúc này được chính mắt nhìn thấy, hai mắt đều nhịn không được nhìn Sở Duyệt hai lần, này cũng quá huyễn khốc đi!
Bọn họ ở chỗ này cực cực khổ khổ đánh, cả ngày cũng không thể làm được gì con tang thi đầu to kia, mà cô gái này vừa ra tay, một luồng lôi điện đã biến nó thành than cốc.
Này quả thực là so sánh giữa người với người, sẽ tức chết người a!
Mọi người lại tiếp tục nổ súng, đẩy lùi làn sóng tang thi đang leo từ cầu thang lên, đội phó Thẩm Bắc thu súng lại, nói với Sở Duyệt:
- Cô gái nhỏ, cảm tạ! Cô đã giúp chúng tôi một đại ân! A, tôi tên Thẩm Bắc, tôi có thể biết tên cô không?
Cô gái này nhìn qua chỉ khoảng 17-18 tuổi, nhưng đôi mắt lại cực kỳ bình tĩnh, thấy hắn nói lời cảm tạ, chỉ khẽ mỉm cười nhắc nhở nói:
- Tôi tên Sở Duyệt, chúng ta nhanh chóng rời đi thôi.
Thẩm Bắc gật đầu, căn nhà này vừa trải qua chiến đấu kịch liệt, càng ngày càng có nhiều tang thi xông tới, đạn dược của bọn họ gần như đã cạn kiệt, nếu không rời đi sẽ bị vây chết ở đây.
Nhưng trước khi rời đi, Thẩm Bắc để đồng đội yểm hộ nhau, dùng tốc độ nhanh nhất cạy đào tinh hạch tất cả tang thi.
Đạn dược không nhiều lắm, xe của bọn họ lại ở trên một con phố khác, hơn nữa đã bị ngâm trong nước, tạm thời không thể bổ sung đạn dược.
Lúc này lấy thêm chút tinh hạch, ít nhất có thể để nhóm dị năng giả hồi phục dị năng, miễn cưỡng có thể duy trì thêm một thời gian.
Tinh hạch của tang thi đầu to kia, Thẩm Bắc để người mang tới cho Sở Duyệt.
Tinh hạch tang thi biến dị có giá trị hơn tang thi bình thường, đây là lẽ thường mà mọi người đều biết.
Mà con tang thi biến dị đầu to này là do cô gái nhỏ giết chết, đương nhiên tinh hạch sẽ thuộc về cô.
Sở Duyệt cũng không khách khí với bọn họ, duỗi tay nhận lấy, sau đó liền đi theo đội người này chạy lên lầu.
Mọi người một đường dọn dẹp tang thi trên cầu thang rồi leo lên tầng trên cùng, trên mái nhà, Giang Thành và đám người đã dỡ tấm amiang, đáp lên nóc của một tòa nhà khác tạo thành một lối đi giữa hai ngôi nhà.
Chờ tất cả mọi người đi tới bên kia, lại gỡ bỏ tấm amiang, đám tang thi cũng chỉ có thể bò trên mái nhà bên kia gầm rú qua bên này.
Lúc này Thẩm Bắc mới nói tình huống cụ thể xảy ra ở dưới lầu cho Giang Thành, khi nói đến dị năng hệ lôi của Sở Duyệt, cũng nhịn không được một chút hâm mộ với người có dị năng.
Thẩm Bắc và Giang Thành đều là người không có dị năng, nhưng năng lực của bọn họ lại không kém người có dị năng, thậm chí có rất nhiều người có dị năng còn không mạnh bằng bọn họ.
Cho nên trước khi gặp được Sở Duyệt, hắn cũng không cảm thấy dị năng là năng lực ghê gớm thế nào.
Nhưng hôm nay Sở Duyệt đã cho hắn biết thêm kiến thức về uy lực của dị năng, hắn cũng nhịn không được mà có chút động tâm.
Theo như hắn biết, lần này viện sĩ Long đi căn cứ thực nghiệm, hình như có kỹ thuật giúp con người có dị năng 100%, đến lúc đó hắn sẽ thử xem có thể giúp đội viên trong đội có một cơ hội hay không.
Giang Thành thân là người dẫn đầu, tất nhiên là muốn cảm ơn cô gái đã giúp họ đối phó với tang thi biến dị.
Lúc hắn đến gần Sở Duyệt, chào cô theo kiểu quân lễ, rồi mở miệng nói:
- Cô gái nhỏ, cảm ơn cô.!! Cô……
Giang Thành nhìn Sở Duyệt, khẽ nhíu mày, cô gái này nhìn rất giống nữ sinh mất tích ở đại học C kia a!
Từ trước đến giờ, trí nhớ của hắn đã rất tốt, hơn nữa hắn lại có ấn tượng sâu sắc với Sở Duyệt, nên tự giác cảm thấy hẳn là không nhận sai người.
Chỉ là nữ sinh kia ở Lan thành rất xa, mà cô gái này lại ở cách nơi đó ngàn dặm, không thể chỉ có một mình cô.
Sở Duyệt chột dạ, hơi hơi mỉm cười, nhanh chóng thúc giục nói:
- Mau mau mau, nhanh đi thôi, nơi này không an toàn!
Nhìn Sở Duyệt cười, Giang Thành không khỏi nhướng một bên lông mày.
Cô cười như vậy, càng giống.