Lúc này mọi người cũng không dám nổ súng, hiện tại trời đã gần tối, bọn họ không thể gây ra động tĩnh lớn, hấp dẫn đám tang thi tới bên này, nếu dẫn chúng tới đây, đêm nay bọn họ đừng nghĩ nghỉ ngơi.
Mắt thấy tang thi rất nhanh đã chạy tới trước mắt, Liễu Duệ vội vàng phát ra một loạt gai đất phóng về phía tang thi biến dị.
Dị năng giả hệ mộc cũng huy động dị năng phát ra rất nhiều dây đằng chặn đám tang thi đang chạy như bay tới, trong nhất thời vô số tang thi bình thường phía mặt sau bị vướng ngã.
Chỉ là chúng không từ bỏ, vẫn tiếp tục động tác, tiếp tục chen lấn leo lên, một số tang thi còn nhẵm ở phía dưới, mắt cũng chúng móc ra ngoài.
Giang Thành và những người khác rút dao ra, liền vọt về phía mấy con tang thi biến dị.
Chỉ cần giải quyết mấy con tang thi biến dị này, tiếp đó bọn họ không gây ra động tĩnh gì nữa, đám tang thi bình thường còn lại cũng sẽ từ từ rút lui.
Sở Duyệt huy động một tia lôi điện thô to chia ra làm 5 lôi xà uốn lượn, sau đó ném về phía mấy con tang thi biến dị chạy nhanh nhất kia.
“Roẹt —— Roẹt ——”
Đám người chỉ thấy hoa mắt một trận, mấy đạo lôi điện chiếu sáng chung quanh, mấy con tang thi biến dị chạy tới nhanh nhất kia, trong nháy mắt đều bị đánh rớt xuống dưới, bốc khói nằm bất động nằng trong đàn tang thi.
Ở người trong đội ngũ đều nhìn về phía Sở Duyệt bằng ánh mắt sáng lấp lánh, dị năng này quả thực mạnh đến mức có chút biến thái!
Nhưng giờ không phải lúc để bọn họ thao thao bất tuyệt biểu hiện sự ngưỡng mộ, phía sau có một đám lớn đang chen chúc leo từ từ dưới lầu lên a.
- Huấn luyện viên Giang, tang thi phía trên mọi người giải quyết, trong nước giao cho em.
Sở Duyệt hô lên một tiếng với Giang Thành, sau đó quay đầu chạy xuống dưới lầu.
Giang Thành vừa thấy Sở Duyệt vội vàng chạy đi, liền biết cô muốn đi phóng lôi điện vào trong nước, đại chiêu này tuy rất lợi hại, nhưng để một mình Sở Duyệt đi, hắn vẫn có chút không yên tâm.
Hắn vung đoản đao, đâm thủng mắt của một con tang thi đang lao về phía mình, nói với Thẩm Bắc một câu rồi chạy theo Sở Duyệt xuống lầu.
Dưới lầu, Sở Duyệt bị mắc tang thi trong đàn, chỉ thấy cô cầm một thanh đao dài múa may đến uy vũ sinh phong, trường đao vung lên tạo thành tàn ảnh, đao pháp như nước chảy mây trôi, vừa mạnh vừa chuẩn, chém tang thi không hề mắc.
Giơ tay chém xuống, tang thi chung quanh bị gọt đầu giống như xắt rau dưa, nơi cô đi qua đều rơi rụng từng mảng.
Máu đen và thịt thối rữa của tang thi bắn tung tóe lên người cô, nhưng cô giống như không cảm nhận được chút nào, mắt không chớp lấy một lần, chỉ lạnh mặt liên tục vung dao thu hoạch mạng tang thi.
Giang Thành thầm kinh ngạc, hắn vốn tưởng rằng Sở Duyệt chỉ có dị năng cường đại, không ngờ đao pháp của cô cũng điêu luyện như vậy.
Thậm chí hắn còn cảm thấy nếu mình và Sở Duyệt giao đấu, có lẽ hắn cũng không thể đánh ngang tay với cô được.
Giang Thành híp mắt, nhảy từ trên cầu thang xuống, tới sau lưng Sở Duyệt, hô lên:
- Ở đây giao cho tôi, em mau đi thả dị năng.
Sở Duyệt quay đầu lại nhìn thấy Giang Thành đã bắt đầu vung đao giết tang thi, cắn chặt răng xoay người giao phía sau lưng mình cho hắn.
Tuy cô biết Giang Thành là người đáng giá để tín nhiệm, nhưng muốn cô giao an nguy của mình cho hắn, cô vẫn có chút chần chờ.
Bất quá cô đã xuống chỗ ngập nước ở lầu 1, một đường xuống cầu thanh, tang thi bị giết không sai biệt lắm, hệ số nguy hiểm không lớn như lúc nãy, vì vậy cô có thể thử tin tưởng Giang Thành một chút.
Lầu một ngập nước, chi chít đều là đầu tang thi, dày đặc đến mức không thể nhìn thấy điểm cuối.
Chúng nó đứng trong nước nhìn Sở Duyệt trên cầu thang, gian nan di chuyển trong nước, tất cả tang thi đều chỉ có một mục đích, chính là kéo mỹ vị đang đứng ở nơi đó xuống, ăn cô!
Nhìn đám tang thi không ngừng từ trong nước ngoi lên, Sở Duyệt khép hai tay lại, lòng bàn tay ngưng tụ lôi điên thành một quả cầu lóe lên ánh sáng trắng chói mắt, chung quanh lôi cầu còn có từng từng đạo lôi xà, phát ra tiếng “zoẹt zoẹt”.
Giây tiếp theo, Sở Duyệt ném lôi cầu vào nước, theo từng đạo lôi xà chạy tán loạn, đám tang thi dày đặc trong dòng nước đều bị điện giật cháy đen.
Lúc Sở Duyệt phóng ra lôi cầu, Giang Thành đang vung đao điên cuồng chém, nhiều tang thi như vậy, nhưng không có con nào có thể đến gần phía lưng Sở Duyệt.
Không còn con tang thi nào từ dưới nước bò lên nữa, nên việc đối phó đám tang thi trên cầu thang sẽ dễ hơn nhiều.
Sở Duyệt cùng Giang Thành một đường giết đi lên, đám tang thi phía trên đều bị đám Thẩm Bắc giết chết gần hết.
Sau khi mọi người tập hợp lại, liền tranh thủ đi đào một ít tinh hạch, ở hành lang không thấy nữa, liền lên lầu.
Đám người trở về trên lầu, ba Giang Thành Vương Vĩ cũng rửa sạch vết thương sau đó băng bó lại một chút.
Sở Duyệt không cần băng bó vết thương, đi vào phòng ngủ ngôi nhà tìm bộ quần áo phụ nữ, thay bộ quần áo rách nát đầy máu tang thi ra..
Cô ấy ngửi thấy mùi máu tang thi dính trên tóc, nhỉ!
Quá bẩn.
Bất quá bên ngoài nhiều người như vậy, cô không thể tiến không gian tắm rửa, chỉ có thể cầm khăn lông tùy tiện lau lau.
Nếu không phải là sợ sau này gặp lại, ba mẹ sẽ đau lòng, cô đã cạo đầu trọc lốc, sảng khoái biết bao.
Thay quần áo xong, đi ra ngoài, vừa gặp lúc mọi người đang ăn tối, Sở Duyệt cũng vui vẻ nhận một phần.
Thẩm Bắc cho cô một cái bánh quy, một túi mì ăn liền, một túi thịt khô, một chai nước cùng một lon đồ hộp, những người khác không có đồ hộp, chỉ có nước cùng bánh mì và bánh quy, mì gói cũng chỉ có thể ăn khô.
Vật tư của đám người Giang Thành đều ở trong xe, mà con phố cách vách còn đang ngập trong nước, vật tư mang theo, hai ngày này gần như đã dùng hết.
Bọn họ không thiếu nước, trong đội ngũ có một dị năng giả hệ thủy, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác kiếm đồ ăn.
Những thứ này là Thẩm Bắc dẫn người đi lục soát tòa nhà tìm được, quầy bán đồ ăn vặt ở dưới lầu cũng bị ngâm trong nước, bất quá bọn họ vẫn lấy được chút đồ ăn.
Đáng tiếc trong đội không có dị năng giả hệ hỏa, bằng không còn có thể nấu chút mì ăn liền a.
Sau đó mấy đội viên tìm được mấy cái nồi trong phòng bếp, phá một chiếc ghế gỗ trong phòng ăn, kéo rèm cửa phòng ngủ kín mít, trên sàn nhà để mấy cái chậu inox, đặt mảnh gỗ vào bên trong, gác nồi để nấu mì gói.
Sở Duyệt dựa ngồi trên sofa đơn trong phòng khách,chậm rãi ăn bánh quy, nhìn mấy đội viên không tiếng động rồi lại kích động nấu mì gói, mùi hương khá thơm.
Khuôn mặt bọn họ bị ánh lửa phản chiếu đỏ bừng, bọn họ nhẹ giọng nhiệt tình mời Sở Duyệt ăn mì đã nấu chín, Sở Duyệt lắc đầu từ chối.
Trong không gian của cô có rất nhiều đồ ăn ngon, đợi chút nữa tìm cơ hội tiến vào không gian ăn, nên cô cũng lười tranh giành đồ ăn với mấy người đàn ông ở đây.
Hôm nay ăn nhiều tinh hạch biến dị như vậy, Sở Duyệt ẩn ẩn có cảm giác trong không gian biến hóa, nhưng cụ thể là gì thì cô lại nói không nên lời, xem ra còn phải chờ vào xem một chút mới biết được.