Quả cầu năng lượng nháy mắt đã bị lôi điện mạnh mẽ đánh tan, vật nhỏ trong lòng bàn tay Sở Duyệt vừa rồi còn phản nghịch lúc này đã héo héo.
Sở Duyệt đưa tay ra trước mặt, nhìn kỹ quả cầu năng lượng một chút.
Những điểm sáng gắt gao tụ lại chặt chẽ với nhau, hình thành lên một quả cầu ánh áng màu xanh nhạt.
Sở Duyệt có chút nghi hoặc, hiện tại không còn cỗ khí lưu kia bao quanh chúng nó, vì sao chúng nó lại không bị quả cầu lớn trên bầu trời hấp thu a?
Cô giơ tay lên lắc lắc thử, nhưng quả cầu ánh sáng vẫn lười biếng nằm trên tay cô, không hề có tính toán bị hấp thụ.
“Anh —— anh ——”
Lúc này Cổn Cổn cũng từ trong rừng trúc chạy ra, đi vòng quanh người Sở Duyệt, lông trên người dựng đứng, mãnh liệt biểu thị bất mãn của nó.
Rõ ràng vừa rồi nó đã có lòng tin có thể đánh bại thứ này, cư nhiên bị Sở Duyệt chặn lại.
Không vui  ̄へ ̄!
Sở Duyệt không để ý đến Cổn Cổn, ai biết nó lại không hài lòng chỗ nào, rõ ràng là cô cứu nó a.
Cô lại thử hấp thu quả cầu này, nhưng phát hiện cô có thể hấp thu nó, nhưng không thể sử dụng được như những nguồn năng lượng khác.
Chúng nó lười nhác ngừng ở nơi đó, hoàn toàn coi như không nghe thấy mệnh lệnh của Sở Duyệt.
- Nếu quật cường như vậy, vậy diệt đi.
Sở Duyệt không muốn lãng phí thời gian với nó, hiện tại cô có nhiều dị năng như vậy, cần thêm một dị năng ngang ngược như vậy để làm gì?
Sở Duyệt huy động lôi cầu trên tay, thứ này mặc kệ là để trong không gian hay là thả ra ngoài, đều là một mối họa, tốt nhất là nên xử lý nó luôn lúc này.
Những quả cầu năng lượng đó tựa hồ cảm nhận được quyết tâm muốn diệt chúng nó của Sở Duyệt, bắt đầu chạy tán loạn trong thân thể Sở Duyệt, nhưng bị lôi điện giật một hồi, đều game over.
Một số quả cầu năng lượng nhỏ giãy giụa khỏi cánh tay Sở Duyệt rồi bay vòng vòng quanh cô.
Bỗng nhiên Sở Duyệt có một loại cảm giác thực vi diệu, đám cầu năng lượng này đang muốn thỏa hiệp với cô.
Đáng tiếc, đã chậm!
Đồ vật phản nghịch như vậy, cho dù bây giờ nó thể hiện có ngoan ngoãn đến đâu, cô cũng không thể yên tâm sử dụng được nữa.
Những điểm sáng năng lượng tròn tròn héo héo xếp thành hàng trước mặt cô, thể hiện quyết tâm thần phục của nó.
Sở Duyệt nhàn nhạt liếc mắt “Hừ” một cái, thu hồi lôi điện, xem như tiếp nhận khẩn cầu thần phục của nó.
Kỳ thật vừa rồi cô chỉ dọa chúng nó thôi, muốn lộng chết thì đã chết lấu rồi.
Cô thực sự muốn thứ này, nếu cô có thể nếu khống chế tốt, nó sẽ là một vũ khí lợi hại có thể sử dụng vô hạn.
Một lần nữa đặt những quả cầu năng lượng kia vào tụ trong lòng bàn tay, Sở Duyệt muốn xem thử năng lực của bọn nó.
Kết quả chúng vẫn không nhúc nhích, đứng im trong lòng bàn tay cô.
Ý gì?
Này đã bắt đầu bãi công?
Sở Duyệt đang muốn phát hỏa, thì chợt nghĩ đến hình như trước đó những quả cầu năng lượng này chuyển động theo cổ khí lưu kia, chúng nó giống như không thể tự di chuyển được.
Nghĩ đến đây, Sở Duyệt lắc mình ra khỏi không gian, đi tới ban công căn nhà, lại lần nữa triệu hồi đám cầu năng lượng ra.
Đám cầu năng lượng vừa tiếp xúc với luồng khí trong không khí, nó lập tức bay lên không trung, tạo thành một lưỡi gió xoay tròn.
Sở Duyệt khống chế nó ném về phía một con tang thi trong nước, lưỡi dao gió nháy mắt đã cắt nó thành hai đoạn.
Sau đó lại bay trở về bên người Sở Duyệt nịnh nọt, xoay tròn trong lòng bàn tay cô.
Sở Duyệt nhướng mày, cũng không tệ lắm, rất tiện tay.
Về sau liền dùng nó giết tang thi, nó trực tiếp sử dụng không khí, cũng bớt việc.
Chỉ là Sở Duyệt có chút không hiểu, loại năng lượng có ý thức này hình như khác với năng lượng mà cô đã từng hấp thu trước đó.
Chúng nó là hoàn toàn không giống, hay cơ bản thì chúng giống nhau nhưng có một phần đã thành tinh??
Những việc này, Sở Duyệt có nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra.