Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 206 - Chương 206 - Rất Nhiều Dị Năng

Chương 206 - Rất nhiều dị năng
Chương 206 - Rất nhiều dị năng

Chẳng qua thân hình Cổn Cổn quá tròn không lên xe được,Sở Đại Hà cầm lấy bình truyền dịch, Sở Duyệt lại đưa Cổn Cổn vào không gian, rồi dẫn ba sở lên xe.

Tiện nghi trên xe càng làm Sở Đại Hà ngạc nhiên, trong xe cái gì cũng có, có phòng, trong phòng còn có một chiếc giường lớn.

Khăn trải giường trắng tinh, nệm giường mềm xốp, hết thảy mấy thứ này đều làm Sở Đại Hà cảm thấy giống như đang nằm mơ.

Sở Duyệt nhẹ nhàng đặt mẹ cô lên giường, tìm đồ treo bình truyền dịch lên, cẩn thận kiểm tra tình huống của mẹ cô một chút.

Sau khi chắc chắn bây giờ bà đã ổn định, cô đổi một lọ đường glucose mới, rồi ngẩng đầu nhìn người ba còn khiếp sợ tự véo chính mình, nói:

- Ba, ba véo mình làm gì a! Có đau hay không, Vừa rồi ba chưa trải nghiệm đủ à?

Sở Đại Hà sờ sờ quai hàm vừa bị chính mình véo đau, ngồi ở mép giường, cười hắc hắc.

Đúng rồi! Đều đau, là thật sự!

Duyệt Duyệt của bọn họ chẳng những đã trở lại, còn có bản lĩnh lớn như vậy, thật sự là quá tốt!

Không đợi ông cảm khái xong, Sở Duyệt đã bày một cái bàn ra trước mặt ông, đặt hộp cơm lên trên bàn.

Cơm hộp có 2 mặn một rau, thịt băm xào ớt xanh, tỏi non, rau xào, còn có một bát canh xương sườn.

Thơm ngào ngạt cùng nóng hầm hập, khiến người đã nhiều ngày không ăn gì như Sở Đại Hà nước miếng cũng chảy ra.

- Ba, ba tùy tiện ăn chút gì trước, chờ mẹ tỉnh lại, chúng ta sẽ làm món gì đó thật ngon.

Sở Duyệt vừa đưa đũa cho ba mình, vừa nói.

Nhìn thấy ba mẹ gầy thành như vậy, cô biết chắc chắn đã lâu rồi bọn họ không ăn gì.

Sở Đại Hà không cầm chiếc đũa, mà hỏi Sở Duyệt:

- Duyệt Duyệt, con đã ăn chưa?

Sở Duyệt gật đầu nói:

- Con mới ăn qua, ba nhanh ăn đi.

Sở Đại Hà sao có thể tin, mạt thế, làm gì có nhiều đồ ăn như vậy, ông nhất quyết muốn cho Sở Duyệt ăn trước.

Thẳng đến khi Sở Duyệt lại đặt thêm năm sáu hộp cơm lên bàn, ông mới tin.

Sở Đại Hà cầm đũa Sở Duyệt đưa cho mình, nhịn không được mà ăn từng ngụm từng ngụm.

Từ sau khi tang thi bùng nổ, ông chưa từng được ăn bữa cơm nóng nào nữa. Sau khi dùng hết đồ ăn mang theo lúc đầu, hai người đều tranh thủ thời gian bổ sung vật tư rồi rời đi, tang thi quá nhiều, bọn họ không dám tham lam.

Lúc đầu, còn có thể kiếm được thức ăn, dù chỉ là bánh quy và bánh mì, cũng khó có thể ăn no nửa dạ.

Nhưng mấy ngày trời mưa, căn bản không dám ra cửa, đồ ăn không đủ, ngày cuối cùng cơ bản là không có gì để ăn..

Hai ngày này lên đường, bọn họ cũng không tìm được thứ gì ăn, ông đã sớm đói sắp chịu không nổi.

Sở Đại Hà cơ hồ là dùng thao tác gió cuốn mây tàn, vài miếng đã xử lý xong cơm hộp, chưa đã thèm mà xoa xoa miệng, quay đầu nhìn vợ đang nằm trên giường.

Đáng tiếc vợ chưa tỉnh, bằng không đã để bà ấy ăn một bữa thỏa mãn.

Sở Duyệt thấy ba cô ăn cơm xong rồi, đẩy đẩy ông vào phòng vệ sinh tắm rửa.

Lúc này Sở Đại Hà càng phản kháng mạnh mẽ hơn, phải biết hiện tại nước sạch quý giá như thế nào, ông và vợ muốn uống nước cũng chỉ dám dính một chút lên môi, uống một ngụm lớn cũng là xa xỉ.

Thế nhưng Duyệt Duyệt lại bảo ông dùng nước trong tắm rửa, lãng phí như vậy sao được?

Sau này không biết lấy đâu ra nước a.

Sở Duyệt không có biện pháp, đành biểu diễn một màn đặc biệt của dị năng hệ thủy,phóng nước, dùng một phút để đổ đầy nước vào bồn rửa mặt.

Sở Đại Hà đã có chút chết lặng, Duyệt Duyệt nhà ông đúng là có rất nhiều loại dị năng a!

Được rồi, không nói gì nữa, đi tắm rửa!

Bình Luận (0)
Comment