Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 219 - Chương 219 - Bắp Cải Muối Chua

Chương 219 - Bắp cải muối chua
Chương 219 - Bắp cải muối chua

Tạ Thời Ngộ không nghĩ tới Sở Duyệt còn nhận ra mình, vui vẻ nhìn về phía đội trưởng, dùng ánh mắt nhìn về phía hắn, mãnh liệt mạnh mẽ bày tỏ ý tứ đối phương là người tốt.

Ánh mắt lóe lóe đội trưởng Dương hơi lóe, hai người này thoạt nhìn giống như không có uy hiếp gì, đi theo bọn họ lên xe xem thử cũng tốt, nếu bọn họ thật sự muốn hỗ trợ thì tốt.

Nhưng nếu không phải, đám quân nhân bọn họ tuy có chút tinh bì lực tẫn, nhưng chắc chắn sẽ không ăn thiệt thòi, còn tốt hơn là giãy dụa trên sa mạc rộng lớn này.

Đội trưởng Dương cùng Sở Đại Hà vừa nói chuyện vừa giới thiệu, vừa bước lên xe.

Lúc Tạ Thời Ngộ đến gần Sở Duyệt, liền hỏi liên thanh:

- Sở Duyệt, hai người bạn kia của cô đâu? Không phải mọi người đang về Tứ Xuyên sao? Cô đã tìm được người nhà của mình rồi sao? Vì sao cô lại tới đây.

Sở Duyệt nghe Tạ Thời Ngộ liên tiếp hỏi mấy vấn đề, có trong nháy mắt có chút hối hận vì quyết định tới cứu bọn họ, người này tham gia quân ngũ thật sự là nhân tài không được trọng dụng, hắn nên làm điều tra hộ khẩu mới đúng.

- Bọn họ đều đã trở về nhà rồi, người đi phía trước kia là ba tôi. Tôi nhớ rõ lão đại của anh không phải đội trưởng Trần ao? Sao giờ lại đổi thành họ Dương?

Sở Duyệt đại khái trả lời mấy vấn đề của Tạ Thời Ngộ, quay đầu lại thấy có chút kỳ quái, hỏi hắn..

Đội trưởng Trần là người rất tốt, hy vọng không xảy ra chuyện gì.

- Vậy là cô đã tìm được người nhà mình rồi. Thật quá tốt! Nhắc đến đội trưởng Trần, tôi nói cho cô biết, thực sự là một kỳ tích!

Tạ Thời Ngộ nói đến cái này, liền không nhịn được hưng phấn, thậm chí không quan tâm đến cơn đau ở cổ họng:

- Cô không biết, ngày đó sau khi chúng tôi trở về, tất cả những người bị thương đều thức tỉnh dị năng, đây là chuyện trước nay chưa từng có! Người thức tỉnh dị năng đều bị tổ chức thành đội ngũ mới, tôi và đội trưởng Trần bọn họ đã tách ra, chúng tôi……

- Nga, thật tốt, lên xe đi.

Sở Duyệt vừa nhìn thấy bộ dáng Tạ Thời Ngộ lại tính toán thao thao bất tuyệt, vội vàng ngăn cản hắn, dẫn hắn lên xe.

Trình độ xa hoa trên chiếc xe cũng là điều mà mọi người không nghĩ tới, chiếc xe này quả thực giống như một căn phòng đã được trang trí cầu kỳ.

Đội trưởng Dương bất động thanh sắc nhìn quanh xe, sau đó liền mượn cơ hội đi WC xem thử.

Trên xe, ngoại trừ bỏ một người phụ nữ ra, thì không có người khác, bọn họ thoạt nhìn giống như một nhà ba người lái xe đi du lịch trước mạt thế.

Mọi thứ trên xe đều đã được thu dọn trước khi tới gần những người quân nhân này, trong ngăn tủ chỉ thả một ít thức ăn nhanh mì ăn, nồi tự sôi, bánh quy bánh mì linh tinh, trên bàn có mấy túi mì gói, trong không gian trên xe một cổ hương vị mì gói, giống như vừa mới ăn qua..

- Bắp cải muối chua!

Một người quân nhân đứng phía sau, hít hít cái mũi, nhẹ nhàng nói nhỏ với người bên cạnh.

Cho dù nó là loại mì giá rẻ, nhưng lúc này mùi vị lại vô cùng hấp dẫn bọn họ, ngửi hương vị này, làm khuôn miệng khô khốc đã lâu của bọn họ, ứa ra chút nước bọt.

Những người quân nhân này rất lễ phép, thấy xe sạch sẽ, bọn họ liền không chịu ngồi xuống, tất cả đều thống nhất đứng trong xe.

Trước kia Sở Đại Hà cũng từng làm một người lính, ông hiểu bọn họ đang cố kỵ cái gì, ông cứ vậy đi cả giày chạy một vòng trên sô pha hình tròn, quay đầu nhìn về phía đội trưởng Dương.

Đội trưởng Dương lúc này đã bớt phân nửa cảnh giác, nhìn thấy hành động của Sở Đại Hà, hắn cũng thực cảm động, không tiếp tục chối từ nữa, để mọi người ngồi xuống ghế sô pha hình tròn.

Mẹ Sở mang đến cho mỗi người một cốc nước đầy, mấy người quân nhân nhìn cốc nước trong, tỏ vẻ không thể uống được.

Lúc này nước quá quý!

Một đoàn người bọn họ, một người một chén, rất có thể đã uống hết lượng nước dự trữ của người ta rồi, sao bọn họ có thể làm được chuyện này.

- Mọi người mau uống đi, vợ tôi là dị năng giả hệ thủy, chúng tôi không thiếu nước.

Nhìn ra sự do dự của mấy người quân nhân, Sở Đại Hà vội vàng khuyên nhủ.

- Dị năng giả hệ thủy!

Đám người đột nhiên nhìn về phía mẹ Sở, ngay cả đội trưởng Dương, hai mắt cũng như phát sáng, hắn nhìn mẹ Sở giống như thấy được tình nhân trong mộng của mình.

Bình Luận (0)
Comment