Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 223 - Chương 223 - Nếu Có Trận Chiến, Nhất Định Sẽ Được Triệu Tập

Chương 223 - Nếu có trận chiến, nhất định sẽ được triệu tập
Chương 223 - Nếu có trận chiến, nhất định sẽ được triệu tập

Sở Đại Hà thấy con gái đang lo lắng nhìn mình, mỉm cười nói:

- Ba không có việc gì.

Sở Duyệt nhìn nụ cười miễn cưỡng của ba mình, có chút lo lắng, bộ dáng này không giống người không có việc gì.

Cơm chiều, hai ba con nhận được hai phần cơm, nói là cơm nhưng thực ra lại là hai lon đồ hộp và hai cái bánh mì.

Lúc này trong căn cứ không có nước, ngay cả nước dùng để nấu cơm cũng đã được đào ra làm nước uống, không thể nấu cơm chín, hai lon nước trái cây đón tiếp bọn họ đã là đồ xa xỉ rồi.

Đây chính là phúc lợi mà mẹ Sở mang đến cho bọn họ.

Hơn 8 giờ tối, mẹ Sở mới được một người quân nhân đưa trở về, nếu bà còn không trở lại, Sở Duyệt còn tính đi tìm bọn họ đòi người.

Mẹ Sở vừa trở về liền nhào vào lên giường không muốn dậy.

Cái tên bộ trưởng lâm này, nói là mang bà đi tham quan nơi làm việc, kết quả vừa đến nơi đã chuẩn bị cho bà một cái thùng siêu lớn, bảo bà thử phóng nước.

Kết quả lần phóng nước này kéo dài đến tận lúc này, giữa chừng mẹ Sở tiêu hao hết dị năng, lại có người đưa cho bà tinh hạch để bổ sung dị năng.

Mẹ Sở chưa từng phóng dị năng liên tục như hôm nay, quả thực là mệt chết bà rồi.

Bất quá, chờ cảm giác mỏi mệt quá đi, lúc này bà lại có một loại cảm giác dị năng của mình mạnh hơn một chút.

Năng lực của mẹ Sở làm đám người bộ trưởng Lâm kinh hỉ một trận, hôm nay mẹ Sở phóng nước bốn giờ, cơ hồ là bằng lượng nước mà dị năng giả hệ thủy khác phóng trong một ngày.

Bộ trưởng Lâm rất coi trọng, sợ ngày đầu tiên mệt thảm như vậy sẽ khiến bà có ấn tượng xấu về căn cứ nên đã đuổi mẹ Sở tan làm sớm, còn cử người đưa bà về.

Người một nhà đem những tin tức hôm nay đã tìm hiểu được ở căn cứ, trao đổi một chút, ba Sở nhìn hai người, bộ dáng muốn nói lại thôi.

Mẹ Sở nhìn thoáng qua ba Sở, mày nhíu lại, người đàn ông này nếu không phải có chuyện gì đó đặc biệt khó xử, sẽ không bày ra biểu tình này.

- Sở Đại Hà, ông có chuyện liền nói, đừng ở đó ấp a ấp úng.

Ba Sở bị mẹ Sở điểm danh, ngẩng đầu lên nhìn vợ, sau đó cắn chặt răng, hạ quyết tâm nói:

- Vợ, Duyệt Duyệt, căn cứ đang tổ chức dị năng giả đi thu thập vật tư ở các thành phố lân cận. Tôi muốn đi!

Sở Duyệt cùng mẹ Sở đều những lời này của ông làm cho chấn kinh, Sở Duyệt vội vàng ngăn cản, nói:

- Ba, cái đó rất nguy hiểm! Ba không thể đi!

Mẹ Sở lại không vội vã ngăn cản ba Sở, mà bình tĩnh hỏi:

- Sở Đại Hà, ông đã quyết định sao?

Sở Duyệt thấy ba gật đầu, vội gấp gáp nói:

- Mẹ, sao mẹ không ngăn cản ba.

Cô đã đi hai đời, thật vất vả mới tìm được ba mẹ, cô vẫn luôn muốn tận lực dàn xếp cho bọn họ thật tốt, cho bọn họ một hoàn cảnh an toàn nhất, để cô có thể đi làm việc của mình mà không phải lo lắng điều gì.

Nhưng nếu ba cô tham gia đội ngũ dị năng giả, đi tới thành phố khác thu thập vật tư, ông sẽ gặp phải những nguy hiểm gì, cô dùng đầu gối cũng nghĩ ra.

Ba mẹ, cô không muốn đánh mất bất cứ ai!

Ba Sở nhìn Sở Duyệt, ánh mắt nhu hòa:

- Duyệt Duyệt, ba biết con là sợ ba gặp phải nguy hiểm, nhưng ba là một người quân nhân, tuy đã xuất ngũ, nhưng hồn quân đã khắc sâu vào trong xương cốt ba.

Ông duỗi tay sờ sờ sờ đầu con gái, nói tiếp:

- Khi mạt thế vừa mới bắt đầu, ba mẹ lo lắng cho con, cho nên vội vàng thu thập đồ đạc rồi lên đường đi tìm con, nhưng hiện tại đã tìm được con, con và mẹ có thể an toàn khi ở trong căn cứ, ba cũng có thể yên tâm.

Sở Đại Hà nhìn Sở Duyệt, ánh mắt kiên định:

- Ở lúc quốc gia cần đến, ba không thể trốn tránh trách nhiệm của mình. Nếu có trận chiến, nhất được sẽ được triệu tập, Duyệt Duyệt, đây là tín ngưỡng của ba!

Bình Luận (0)
Comment