Ở bên ngoài bức tường, Sở Duyệt giống như con mèo, “Tạch tạch tạch” vài cái đã bò tới lầu 4.
Vịn vào bệ cửa sổ bò thêm một đoạn, Sở Duyệt đi đến một căn phòng sát cạnh văn phòng kia.
Nơi này là một gian phòng họp, nhưng bên trong không có ai.
Cửa sổ bị khóa từ bên trong, nhưng hiện tại mấy cái khóa này đối với Sở Duyệt mà nói, căn bản đều không cần để tuyệt kỹ mở khóa của cô, trực tiếp dùng dị năng hệ kim khống chế khóa tự mở ra, hoàn toàn không có một chút dấu vết cạy mở nào.
Nhẹ nhàng đẩy cửa sổ ra, Sở Duyệt chống tay lên bệ cửa sổ, lặng lẽ không một tiếng động nhảy vào trong phòng hội nghị.
Đằng sau bức tường của phòng họp này là văn phòng của người sĩ quan kia.
Cửa văn phòng, có bốn người quân nhân đứng gác, khí thế chuẩn mực, rõ ràng muốn đi vào phòng dưới mí mắt của bọn họ là không có khả năng.
Huống chi trong văn phòng còn có một người tính làm việc suốt đêm, muốn đi vào tìm đồ vật thật sự là không dễ dàng.
Bất quá, ngay từ đầu Sở Duyệt đã không có ý định bước vào căn phòng đó.
Cô đứng ở vách tường, lần nữa dùng tinh thần lực tìm kiếm trong văn phòng, cô phải tìm ra thứ kia trước rồi mới động thủ.
Thứ đó sẽ ở đâu?
Sở Duyệt rà quét đồ vật trong văn phòng một chút, nhưng đồ vật trong phòng này vẫn giống như những gì cô thấy trước đó, không có gì đặc biệt.
Nhưng cô biết thứ kia ở trong căn phòng này, liệu trong này có căn phòng bí mật nào không?
Bỗng nhiên, một chiếc tủ màu đen trong góc phòng đã thu hút sự chú ý của Sở Duyệt.
Chiếc tủ này thoạt nhìn không có gì đặc biệt, điều kỳ lạ là nó được phủ một lớp vải đen, khi tinh thần lực của Sở Duyệt quét qua nó, cô theo bản năng liền xem nhẹ nó.
Nếu không phải Sở Duyệt chắc chắn đồ vật kia ở trong căn phòng này, quét qua lại mấy lần thì căn bản không phát hiện ra nó.
Tinh thần lực của Sở Duyệt giống như bị tầng vải đen kia chặn lại bên ngoài tủ, cô không có cách nào đưa tinh thần lực thăm dò vào trong tủ.
Loại cảm giác tinh thần lực bị che chắn này, làm Sở Duyệt thấy có chút quen thuộc.
Là mấy ngày cô lên đường trong trận mưa lớn kia, khi đi ngang qua một ngọn núi cô đã có cảm giác rất kỳ lạ, ngọn núi kia cũng cho cô cảm giác tinh thần lực bị ngăn cản.
Nếu cô đoán không sai, thứ hắn muốn chắc chắn ở trong chiếc tủ này.
Chiếc tủ nằm trong góc cạnh cửa sổ, phía sau bức tường nơi Sở Duyệt đang đứng, giữa bọn họ giờ chỉ cách một bức tường.
Sở Duyệt nhẹ nhàng đi đến vị trí kia, đặt tay lên tường, nhắm mắt lại, cẩn thận cảm nhận, đồng thời trong đầu cô cũng nhẹ nhàng hỏi: Là nơi này sao?
Bỗng nhiên, một cổ hơi thở quen thuộc từ bên kia bức tường tràn vào lòng bàn tay cô, không gian như rung chuyển một chút.
Sở Duyệt khẽ nhíu mày, mở mắt, nhìn về phía bức tường trước mặt.
Thứ đó ở trong tủ đằng sau bức tường này!
Biết đồ vật kia chỗ nào liền dễ làm.
Sở Duyệt sờ sờ cánh mũi, nhẹ nhàng nhấc lá cờ đỏ treo trên tường ra, tay đặt trên mặt tường, cẩn thận đặt từng mảnh tường nhỏ vào trong không gian.
Đây không phải là lần đầu tiên cô dùng không gian để thu một phần nhỏ những thứ như thế này, khá tiện lợi.
Sau khi mảnh tường nhỏ được thu vào không gian, ngăn tủ được bọc bởi vải đen lộ ra.
Sở Duyệt nhẹ nhàng nhấc miếng vải đen lên, phía dưới miếng vải đen là một chiếc két sắt bằng thép không gỉ.
Tinh thần lực không còn trở ngại, hóa thành ngàn vạn sợi tơ mỏng chui vào két sắt.
Bên trong két sắt cư nhiên còn có một chiếc tủ sắt nhỏ, trong tủ sắt nhỏ có đặt ba bình thủy tinh dày, bụng tròn.
Sở Duyệt nhìn ba bình thủy tinh bụng tròn, đột nhiên trợn tròn hai mắt, bên trong những chiếc bình thủy tinh kia là vô số năng lượng dị năng!
Không, này không phải năng lượng dị năng bình thường!