- Vì sao bọn họ không trốn đi!
Mục Ly cũng nhìn ra nhóm người này đang chạy trốn, liền không khỏi kỳ quái hỏi.
Trước đó cô cũng dẫn người ra ngoài tìm vật tư, khi gặp phải tang thi không đánh lại được, bọn họ đều tìm một chỗ rồi trốn đi, chờ tang thi đi rồi, mới trở ra.
Những người này vì sao không trốn đi, mà chỉ chạy trốn như vậy?
Sở Duyệt không nhìn Mục Ly, chỉ đặt tay lên trước môi, Mục Ly vừa thấy, lập tức ngậm chặt miệng.
Một lát sau, một con tang thi biến dị từ đầu phố đi ngược trở lại, nửa người trên của nó tuy đã trương lên đen thẫm, bất quá miễn cưỡng vẫn nhìn ra bộ dáng con người.
Nhưng nửa người dưới của nó, mọc ra bốn cái chân rất dài như côn trùng, hoàn toàn không phải bộ dáng con người.
Khi nó rẽ vào góc cua, đám người chạy trước nó đã không thấy bóng dáng, nhưng nó không chút hoảng hốt, duỗi cổ ra thật dài,,ngửi ngửi khắp nơi, đánh hơi không khí giống như cẩu.
Sở Duyệt lặng lẽ nhặt xác một con tang thi trên mặt đất lên, chắn trước mặt cô va Mục Ly, Mục Ly cũng vội vàng duỗi tay ra nâng chân con tang thi lên.
Sở Duyệt giơ tay bịt kín miệng mũi mình, sau đó quay đầu nhướng mày nhìn Mục Ly.
Mục Ly cũng vội giơ tay che miệng mũi mình lại, quả nhiên cô có quá ít kiến thức, con tang thi này hẳn là dựa vào mùi hương để tìm mục tiêu, trốn chắc chắn là điều không thể, chỉ có không ngừng chạy về phía trước mới hy vọng tìm được một đường sinh cơ.
Tang thi chân côn trùng cuối cùng cũng khóa được phương hướng, bốn cái chân dài đen bóng chạy như bay về phía trước.
Khi con tang thi biến dị chạy ngang qua cửa, hai người đều đồng thời nín thở.
Thẳng đến khi nhìn thấy tang thi biến dị rẽ vào ngõ nhỏ, mới từ từ thả xác tang thi xuống, hít một hơi thật dài.
Trong bảng phân chia cấp bậc các loại tang thi biến dị của Sở Duyệt, loại tang thi này nằm trong top đầu.
Nếu Sở Duyệt cố gắng hết sức, có lẽ có thể đánh thắng được nó, nhưng những thứ thoạt nhìn khiến cô cảm thấy nguy hiểm này, vẫn cố gắng tránh đi là tốt nhất..
Không nghĩ tới khi cô phải tránh xa đám tang thi lợi hại này, mà lại có người dám đi trêu chọc nó, còn dẫn nó chạy khắp nơi.
Sở Duyệt thả tinh thần lực chạy theo con tang thi biến dị, thấy nó đã đuổi đến phía sau đám người kia, chân dài vừa nhấc lên, đã đêm xuyên qua cơ thể một người, treo người đó trên chân dài bén nhọn.
Tang thi biến dị đâm được một người, liền đứng tại chỗ, nhấc chân đưa người đó vào miệng.
Cái miệng đột nhiên mở lớn, miệng há rộng hơn cả quả bóng rổ, nuốt chửng dị năng giả từ trên chân nó xuống, giống như ăn xiên nướng.
Ngay sau đó, nó đuổi kịp ai, thì lại dùng chân xiên vào người đó, rồi ăn thịt, người nào chạy chậm hơn sẽ nhanh chóng bị nuốt chửng.
Tang thi biến dị ăn hết thịt dính trên đùi, rồi lại bắt đầu đuổi theo về phía trước.
Sở Duyệt thấy con tang thi biến dị kia đã đi xa, mới dẫn Mục Ly đi ra ngoài, ai biết, hai người còn chưa đi được bao xa, con tang thi biến dị kia đã xử lý xong đám người kia, thế nhưng nó lại quay đầu chạy về phía hai người.
Xong con bê, vẫn bị phát hiện!
Con tang thi biến dị ăn thịt người này còn chú trọng thứ tự trước sau, ngửi thấy mùi trước thì ăn trước, ngửi thấy mùi sau, cho dù đặt bên miệng cũng không ăn trước sao?
Lúc này không có thời gian để cô kịp suy nghĩ nhiều, con tang thi kia đã tới con phố chỗ bọn họ.
Sở Duyệt vừa thấy một đám tang thi đang chặn đường phía trước, nội tâm run lên.
Đại gia, ai sợ ai!
Thật sự đánh tới, chưa chắc cô không giết được nó, cô không muốn mạo hiểm thôi.
Mục Ly không biết con tang thi này đã giải quyết sạch sẽ đám người kia, còn tưởng rằng nó phát hiện ra hai người, nên mới quay lại.
Cô ấy nhìn con tang thi đang xông về phía hai người, trầm giọng nói với Sở Duyệt:
- Sở Duyệt, tôi tới giữ chân nó, cô mau chạy đi, cô chạy nhanh, khẳng định có thể chạy trốn thoát!
Đều lúc này rồi, còn chạy cái gì mà chạy?
Hiện tại trong mắt Sở Duyệt, con tang thi biến dị kia đã là một viên tinh hạch sáng long lanh.
- Không, cô chạy mau đi, tôi chặt chân nó trước!
Sở Duyệt nói xong, lưỡi dao gió đã xoay tròn bay về phía chân tang thi côn trùng, nhưng chân của nó cực kỳ cứng, lưỡi dao gió đã quay vài lần nhưng cũng chỉ để lại một hai dấu vết trên chân nó.
Cái chân này còn khá chắc, chẳng lẽ đây là tang thi hệ kim?
Mục Ly thấy Sở Duyệt đã bắt đầu chiến đấu, cắn chặt răng, cũng ném một quả cầu lửa về phía tang thi biến dị.