Khi cửa thang máy mở ra, mọi người đều không khỏi có chút kinh ngạc, cửa thang máy không có bảo vệ canh gác, nhìn từ trong thang máy ra, bên ngoài không có ai.
Mọi người không dám dám thả lỏng, mang theo mười hai phần cảnh giác đi ra khỏi thang máy.
Những lời Sở Duyệt vừa nói ở trong thang máy vẫn tạo ảnh hưởng nhất định đối với bọn họ, mọi người đều hết sức thận trọng.
Bên ngoài thang máy là một hành lang, nhưng hai bên lại không có cửa, đều là vách tường thật dày.
Hành lang không dài, chỉ khoảng mười mấy mét, cuối hành lang là một cánh cửa kim loại, ngoài bảng điều khiển ra, trên cửa còn có khóa mật mã.
Sau khi ra khỏi thang máy, Sở Duyệt bình tĩnh quan sát xung quanh, hai đầu hành lang đều có thiết bị theo dõi, cô cũng không biết phòng giám sát ở đâu.
Theo ánh mắt Sở Duyệt đảo qua, đèn trên một số thiết bị theo dõi đồng thời tắt ngúm, nhưng khi thiết bị theo dõi đồng thời hỏng đột ngột, điều này chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của người khác.
Hiện tại phải nắm chặt thời gian đua với đám người giám sát phát hiện bất thường, xem ai nhanh hơn.
Đám người Giang Thành đi ở phía trước, nhưng lúc này lại bị cánh cửa kia ngăn cản, bọn họ có thẻ chứng minh thân phận, nhưng không ai biết mật mã.
Ổ khóa bình thường thì không thành vấn đề với bọn họ, nhưng để mở được loại khóa mật mã này thì nhất định phải có người chuyên nghiệp và dụng cụ chuyên dụng.
- Tôi tới!
Bóng dáng nho nhỏ của Sở Duyệt xuyên qua đám người, đi tới trước cửa, không nói hai lời liền đặt tay lên màn hình điều khiển.
Cô không biết mật mã, nhưng cô là người thành thạo nghề mở khóa, chỉ cần cái khóa này là kim loại, chắc chắn phải nghe lời cô.
Sở Duyệt chỉ dùng thời gian ba giây liền có thể mở cửa, một tiếng “Tích” vang lên, cánh cửa từ từ mở sang một bên, một tiếng “ầm” trầm đều đều đặn truyền tới từ bên trong.
m thanh này không lớn, nhưng không biết tại sao lại rất rất chói tai.
Cánh cửa còn chưa được mở ra hết, mọi người đã lần lượt len vào từ khe cửa.
Xuất hiện trước mắt bọn họ là một bức tường pha lê rất lớn, phía sau bức tường là những hàng ống thủy tinh cực lớn, ống thủy tinh chứa đầy chất lỏng, chất lỏng đó đều dùng để ngâm con người!
Những người này đang nhắm mắt, trôi nổi trong lớp chất lỏng trong ống thủy tinh, làn da giống như còn tính đàn hồi, như thế bọn họ còn sống, tự như giây tiếp theo bọn họ sẽ lao ra ra khỏi ống thủy tinh, có chút khiếp người.
Cách một bức tường pha lê mà đám người còn cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, loại người biến thái như thế nào mới có thể làm ra được chuyện này?
Giữa hai bức tường pha lê có một một hành lang, Sở Duyệt vừa cùng mọi người đi dọc theo hành lang, vừa không ngừng tìm thiết bị theo dõi ở bốn phía chung quanh, phá hủy từng cái.
Hành lang vòng cung, đi dọc theo hành lang khoảng chừng hai mươi mét, rẽ vào một khúc cua, liền nhìn thấy một cánh cửa.
Mấy cái thành viên trong đội nhanh chóng tiến lên, trốn ở hai bên cửa, Giang Thành cầm thẻ của giáo sư Vu, quét trên màn hình điều khiển một lượt, cửa liền mở ra.
Giang Thành nhẹ nhàng đẩy cửa ra, Sở Duyệt nhìn từ cửa vào, hóa ra là phòng điều khiển..
Cửa vừa mở ra, đám người liền dũng mãnh đi vào.
Có mấy người mặc quần áo bảo hộ đứng trước bàn dụng cụ, nhìn thấy đám người Sở Duyệt vào cửa, đều nhíu mày.
Lầu 5 không phải là nơi mà ai cũng có thể tiến vào, cũng không thấy giáo sư nói hôm nay sẽ dẫn người đến đây, là ai đã đưa những người này đến đây?
Một người trong số bọn họ có chút không kiên nhẫn hỏi đám người Sở Duyệt:
- Ai dẫn các người xuống đây? Làm sao có thể để nhiều người như vậy tới đây cùng một lúc! Đều đứng yên đó, không được nhúc nhích, tôi đi hỏi một chút rồi nói.
Hắn ta nói xong, liền xoay người đi muốn đi vào phía bên trong, đám người Giang Thành sao lại phải nghe lời hắn ta, lúc hắn ta xoay người thì bọn họ đã vọt lên.
Không nghĩ, mấy người nhân viên nghiên cứu khác lại phản ứng cực nhanh, nhìn thấy đám người Giang Thành hành động, liền ý thức được có gì đó không thích hợp, một người trong số bọn họ lập tức móc một khẩu súng năng lượng từ trong túi ra, giơ tay bắn về phía Giang Thành đang xông về phía trước.
Sở Duyệt vừa bước vào cửa đã tìm kiếm thiết bị theo dõi, chỉ là nơi này có không gian quá lớn, thiết bị theo dõi lại quá nhiều, cô không thể xử lý hết trong chốc lát được.
Mắt thấy Giang Thành tránh có thể tránh được viên đạn năng lượng thứ nhất, nhưng thế đạn không hề giảm đi, lại nhằm phía Nghiêm Khắc ở phía sau Giang Thành.
Sở Duyệt lao về phía trước, chộp lấy viên đạn năng lượng, đồng thời kích hoạt lưỡi dao gió chém về phía đám người ở đằng kia.
Ở lầu 5, lưỡi dao gió hoạt động chậm chạp hơn một chút, như thu thập mấy tên này cũng chỉ mất một giây.
Khi hai người kia ngã xuống đất, Sở Duyệt cũng không thèm quản mấy cái thiết bị theo dõi nữa, đi theo đám người Giang Thành tiếp tục vọt vào bên trong.
Thiết bị theo dõi gần đây cô đã xử lý gần hết, ở phía xa có lẽ tạm thời không thể nhìn thấy ở đây.
Chờ cô xử lý xong người ở đây, đám người ở phòng giám sát phỏng chừng sẽ có phản ứng.
Đến lúc đó cũng chỉ có thể lấy cứng chọi cứng với đám người ở mấy tầng còn lại.
Đương nhiên, nếu có thể giống như lầu 1, tìm được rồi phá hủy phòng điều khiển giám sát trước khi bọn họ kịp phản ứng thì không thể tốt hơn.
Những thiết bị giám sát trong phòng điều khiển này có lẽ là dùng để theo dõi, khống chế những ống thủy tinh được dùng để ngâm con người kia, trên từng hàng nút bấm đều được đánh số, Sở Duyệt vừa chạy vào bên trong, đầu óc cũng liên tục xoay chuyển, cô nghĩ muốn ấn thử những cái nút đó xem, chuyện gì sẽ xảy ra.
Vào phòng điều khiển rồi đi tiếp vào một cánh cửa khác, bên trong có một thiết bị lớn bằng cả căn phòng.
Thiết bị này, làm Sở Duyệt cảm thấy có chút quen mắt, rất giống với dụng cụ mà Giang Nghệ dùng để rút ra dị năng trên người cô.
Lúc này trong phòng đang diễn ra một trận chiến kịch liệt, một nhân viên nghiên cứu mặc đồ bảo hộ kín mít, đang điều khiển kim loại để đối phó với đám người Giang Thành.
Là một dị năng giả hệ Kim!
Nhìn dáng vẻ này ít nhất phải cấp 4 trở lên, ở lầu 5 mà vẫn có thể khống chế được mấy con dao giữ chân đám người Giang Thành ở đây, không thể tiến lên một bước..
Một thành viên trong đội không cẩn thận bị con dao cắt trúng, bả vai bị thương, thiếu chút nữa đã bị lau cổ.
Giang Thành thấy người trong đội bị thương, vội vàng móc súng ra, chĩa vào người đàn ông kia rồi bóp cò.
Người này quá lợi hại, mạnh hơn tất cả đám nhân viên nghiên cứu mà họ đã gặp trước đó gộp lại.
Nhưng viên đạn bắn trúng người hắn ta, chỉ phát ra âm thanh “đương đương” như bắn vào sắt, người đàn ông kia giống như đao thương bất nhập, một viên đạn găm vào trán chỉ khiến hắn ta ngả người ra sau một chút, ngay sau đó lại khống chế dao đâm về phía Giang Thành.
Sở Duyệt vừa thấy chiêu số của người này, lông mày hơi nhướn, này không phải là gặp đại lão cùng hệ sao?
Trực tiếp giết thì quá đáng tiếc, không biết nếu giờ cô đi lên nắm tay hắn ta, thì hắn ta có hất tay cô ra không.
- Huấn luyện viên Giang, moi người phụ trách những người khác, người này giao cho em.
Sở Duyệt cọ qua bên người Giang Thành, trực tiếp đón lấy công kích của dị năng giả hệ kim này, vọt tới trước mặt hắn ta, một phen kéo tay hắn ta lại.