Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 281 - Chương 281 - “Người” Trong Ống Thủy Tinh

Chương 281 - “Người” trong ống thủy tinh
Chương 281 - “Người” trong ống thủy tinh

Dị năng giả hệ kim bất thình lình bị Sở Duyệt bắt tay, ngẩn người, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh, đây là muốn bắt hắn?

Thật ngây thơ, chỉ dựa vào cái thân thể nhỏ bé của cô mà muốn khống chế hắn?

Cô cho rằng cô có thể tránh thoát khỏi công kích của hắn, xông tới là có thể làm gì được hắn ta sao?

Hắn cười lạnh một tiếng, đột nhiên trên tay xuất hiện rất nhiều gai kim loại.

Nếu là người bình thường, bàn tay đang bắt lấy tay hắn chắc chắn sẽ bị đâm thủng, biến thành bàn tay nhím đầy gai, đến lúc đó cho dù có muốn buông ra cũng không được.

Nhưng ngay sau đó, tươi cười trên mặt hắn cứng đờ, bàn tay Sở Duyệt không có một chút thương tổn, ngược lại dị năng giả hệ kim lại cảm thấy bàn tay đang bị Sở Duyệt nắm lấy, dị năng của mình đang phát ra ngoài bằng tốc độ rất nhanh..

Đôi mắt hắn ta trừng lớn, loại tiêu hao dị năng này chưa từng xảy ra trước đây, trong lòng hắn ta hiện lên một tia khủng hoảng, cuống quít vội vàng muốn rút tay lại.

Nhưng cho dù hắn ta dùng hết toàn lực muốn rút tay về, cũng không rút lại được, bàn tay của hắn ta giống như đã bị hàn vào tay Sở Duyệt.

Tốc độ tiêu hao dị năng làm hắn ta lòng nóng như lửa đốt, cuối cùng mặc kệ những người khác, dùng tay còn lại chộp lấy một con dao trên bàn dụng cụ và đâm về phía Sở Duyệt.

Nhưng khi con dao còn chưa đụng tới người Sở Duyệt, thân thể đột nhiên giống mất hết tất cả sức lực, mềm oặt ngã xuống đất.

Sở Duyệt thuận thế túm lấy bàn tay đang cầm dao của hắn ta, trở tay đâm vào cổ chính hắn.

Dị năng giả hệ kim đến chết cũng không hiểu được, dị năng cấp cao mà hắn ta luôn lấy làm tự hào vì sao đột nhiên biến mất, và vì sao trong vài giây ngắn ngủn mà hắn lại mất luôn cả mạng.

Sở Duyệt buông bàn tay của dị năng giả hệ kim ra, tùy ý để mặc hắn ta ngã xuống trên mặt đất, không thèm nhìn hắn ta một cái, xoay người lại vọt về phía một người khác đang khống chế đồ vật tấn công bọn họ.

Đám người Giang Thành nếu đã nổ súng thì chắc chắn sẽ không tiết kiệm một viên đạn, sau một loạt đạn, dù đám nhân viên nghiên cứu trong phòng có dị năng hoặc ít hoặc nhiều, cũng đều nhanh chóng bị tiêu diệt.

Mọi người lục soát căn phòng một lần, sau đó tiếp tục mò vào bên trong.

Cửa phòng này mở ra, bên ngoài lại có những ống thủy tinh đó, Sở Duyệt cùng mấy người Giang Thành thương lượng một chút, mọi người đều cảm thấy lầu 5 này có lẽ không chỉ như thế này, phía sau những ống thủy tinh này chắc chắn còn có thứ khác. .

Cuối cùng mọi người vẫn quyết định, đi qua những ống thủy tinh này, thử tìm kiếm phía sau, không thể lưu lại một tầng hậu hoạn sau này.

Đi ra khỏi phòng điều khiển, mọi người đi đến phía dưới những ống thủy tinh, lúc này mới phát hiện thứ này thật sự rất cao, ngay cả người cao nhất là Nghiêm Khắc, gần 1m9 cũng chỉ cao bằng một nửa ống thủy tinh.

Nhìn quanh, đâu đâu cũng thấy con người được ngâm trong ống thủy tinh, ít nhất phải có đến hai ba trăm người.

Đám người Sở Duyệt đi qua khe giữa những ống thủy tinh này, trong lòng đều có chút bất an, đều không tự giác mà niết chặt vũ khí trong tay.

Một dụng cụ nhỏ đột nhiên xuất hiện ở giữa những ống thủy tinh này cũng đủ làm mọi người giật mình, tim đập thình thịch.

Thật vất vả đi qua những ống thủy tinh này, trên trán đám người đều túa ra mồ hôi.

Dù biết những người được ngâm trong ống thủy tinh này không có uy hiếp gì, nhưng bọn họ vẫn không khỏi cảm thấy sống lưng ớn lạnh.

Bọn họ không biết những người này đang làm thực nghiệm gì ở đây, nhưng sau khi nhìn thấy những người bị ngâm trong những ống thủy tinh lớn này, bọn họ càng quyết tâm phá hủy căn cứ này.

Phía cuối dãy ống thủy tinh là một bức tường pha lê trong suốt khác, có một căn phòng cao phía sau bức tường pha lê, một đám người đang đứng trước cửa sổ..

Đứng ở phía trước là một người nước ngoài tóc vàng mắt xanh, hắn ta nhìn đoàn người Sở Duyệt đi ra khỏi hàng ống thủy tinh, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, một bộ như thể cuối cùng hắn cũng đợi được bọn họ đi ra.

Sở Duyệt vừa thấy nụ cười kia của hắn ta, tức khắc trong lòng có một dự cảm bất an.

Quả nhiên, chỉ thấy hắn ta nâng tay lên nhẹ nhàng ấn xuống, chất lỏng trong mười mấy ống thủy tinh phía sau đám người Sở Duyệt nhanh chóng bị rút cạn, ngay sau ông thủy tinh bị nhấc lên, người vốn dĩ bị ngâm bên trong liền đổ ra ngoài.

Người bị đổ ra vừa tiếp xúc với không khí liền nhanh chóng co rúm lại như héo rũ, làn da cũng nhanh chóng trở nên khô quắt, nằm tứ tung ngang dọc trên mặt đất như xác ướp.

Ngay lúc đám người Sở Duyệt nhìn thấy chất lỏng trong ống thủy tinh phía sau bị rút đi, liền trở nên cảnh giác hơn, lúc này nhìn thấy những thây khô nằm trên mặt đất kia, đều cảm thấy không ổn.

Thừa dịp thây khô còn chưa kịp có động tác gì, mọi người đã bắt đầu tiên hạ thủ vi cường, nổ súng về phía thây khô, dùng dao công kích vào đầu giống như đánh tang thi.

Sở Duyệt còn ác hơn, trực tiếp dùng dao bổ đầu thây khô xuống, không có đầu, thì cho dù thân thể nó vẫn hoạt động cũng không làm được gì.

Chỗ phần đầu bị chém của thây khô, giống như cây cô bị chặt đứt, có thể thấy các loại mô, kinh mạch và cơ bắp, nhưng không có dấu vết của máu.

Quả nhiên những thây khô này có thể cử động, ngay cả mấy thây khô bị chém đầu, thân thể còn không ngừng giãy dụa trên mặt đất, chỉ là không thể đứng dậy.

Mười mấy thây khô, cuối cùng chỉ có một con bò dậy được, còn lại đều chưa kịp hành động đã bị đám người Sở Duyệt xử lý.

Cuối cùng một cái thây khô cũng không căng bao lâu, mới vừa đứng lên đã bị Sở Duyệt một đao cấp tước đi đầu.

Giải quyết xong đám thây khô, mấy người nhanh chóng chạy tới chỗ mặt tượng pha lê, nơi này có hàng trăm ống thủy tinh, nếu những người đó thả hết ra, cho dù bọn họ có súng chắc chắn đối phó cũng không dễ dàng.

Lúc này không thể lui lại, đám người bên trong đã phát ra hiện bọn họ, lui về cũng phải đối mặt với một hồi ác chiến, còn không bằng tiến về phía trước, theo kế hoạch rửa sạch toàn bộ căn cứ thực nghiệm này.

- Shift!

Tên nước ngoài đứng trước cửa kính nhìn đến thấy đám thây khô hắn ta thả ra còn chưa kịp đứng dậy đã bị tiêu diệt hết, cắn răng mắng một tiếng, giơ tay muốn thả đợt tiếp theo.

- Mau, thả hai hàng phía trước ra, tôi không tin bọn họ có thể đối phó được nhiều người như vậy cùng lúc!

Người phía sau lại chần chờ, nhìn hắn ta, nói:

- Tiến sĩ Ái Thụy Khắc, những thực nghiệm thể này đều là tâm huyết của giáo sư Từ, nếu làm tổn thất quá nhiều, lúc ông ấy trở về chắc chắn sẽ tức giận.

Ái Thụy Khắc không thèm quay đầu, đôi mắt hắn ta gắt gao nhìn chằm chằm bên ngoài đám người Sở Duyệt bên ngoài, khóe môi nở nụ cười như điên cuồng, quát lớn:

- Câm miệng! Cậu thì biết cái gì! Nghe tôi nói, mau thả! Bắt những người này có khi còn hữu dụng hơn tất cả đám vật thí nghiệm ở đây,đến lúc đó giáo sư Từ của cậu còn khen cậu làm tốt a.

Người phía sau còn có chút do dự, Ái Thụy Khắc xoay người vọt tới trước thiết bị điều khiển, một tay đẩy hắn ta ra, không ngừng ấn nút điều khiển.

Người bị hắn ta đẩy ra nhìn thấy hắn ta đã thả hai hàng, còn đang muốn thả tiếp, thì vội vàng đi lên giữ chặt hắn ta:

- Tiến sĩ Ái Thụy Khắc! Đủ rồi! Cậu đã thả hơn hai hàng, nếu thả nhiều quá, chúng ta cũng không thể khống chế được! Không phải cậu muốn những người đó sao? Nếu những người đó bị giết chết, chẳng phải là mất nhiều hơn được sao?

Ái Thụy Khắc lại đẩy hắn ra, nhìn nhóm người bên ngoài đã vọt tới phía dưới bức tường pha lê, trong ánh mắt đều là điên cuồng:

- Cậu thì biết cái gì? Nếu tôi đoán không sai, trong những người có một người là dị năng giả không gian xuất hiện ở căn cứ hôm nay, không ép một phen, sao hắn có thể thi triển không gian cho chúng ta xem.

Đám người phía sau sửng sốt, ánh mắt nhìn về phía đám người bên ngoài cửa sổ cũng thay đổi.

Dị năng giả không gian a!

Nếu có thể trở thành “số 1” mới, bọn họ cũng có thể có được dị năng đi!

Theo các nút được ấn xuống, chất lỏng trong các ống thủy tinh bên ngoài lần lượt bị rút đi, người bị ngâm bên trong cũng liền bị đổ ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment