Lúc này tất cả các nhân viên nghiên cứu đều đang chăm chú theo dõi động tĩnh ở hành lang, không biết công kích dị năng đột nhiên xuất hiện này từ đâu ra.
Bọn họ đều nắm chặt vũ khí trong tay, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm hành lang, thời thời khắc khắc phòng bị đạo công kích dị năng kia xuất hiện lần nữa.
Tuy bọn họ đã biết mặc áo khoác đen, công kích dị năng không thể gây ra thương tổn cho bọn họ, nhìn vào dấu vết trên tường, đám người trốn thoát từ lầu 5 nói hẳn không sai, những người bên trong đó có dị năng rất mạnh!
Người đứng sau trợ lý Tô kia chính là người đã chạy thoát từ phòng điều khiển ở lầu 5.
Những người khác đều là suy đoán, con hắn ta là tận mắt nhìn thấy, trong đám người đó có người có thể ngưng tụ ra lôi cầu lớn bằng quả bóng đá!
Nếu nện xuống người hắn, không biết chiếc áo choàng đen này có chịu được không.
Không gian ở lối ra của thang máy vốn không lớn, đám người Giang Thành ra khỏi giếng thang máy, chỉ vài bước đã lẻn đến phía sau mấy nhân viên nghiên cứu đứng cuối.
Mỗi người đều đã khóa chặt mục tiêu trong kế hoạch của mình, động tác nhanh nhẹn đồng loạt ra tay, trực tiếp bẻ gãy cổ của mục tiêu, sau đó nhanh chóng kéo thi thể ra phía sau, còn bản thân thay thế người đó đứng vào vị trí trước mặt hắn ta.
Đám người Sở Duyệt chưa bằng một nửa nhân số của đối phương, bọn họ lại vặn gãy cổ một vòng nữa, đối phương vẫn còn dư lại ba người, cho nên mọi người chỉ có thể tiếp tục im lặng đứng phía sau chờ cơ hội, cho vòng tiếp theo.
Khi đánh lén, đòi hỏi sự hợp tác ăn ý và công kích chuẩn xác, chiếc áo choàng đen kia có thể ngăn cản các công kích từ dị năng và đao, phương pháp trí mạng nhanh nhất mà bọn họ có thể nghĩ ra chính là trực tiếp bẻ gãy cổ.
Khi chấp hành nhiệm vụ, tám thành viên trong đội đều có thể bảo đảm một kích tất trúng.
Một số thành viên trong đội cảm thấy không thể cẩn thận chẳng may, cho nên không có sắp xếp ở phía trước, mà nương vào yểm trợ của đồng đội mà đi theo phía sau tháo mặt nạ bảo hộ.
Lúc này tất cả mọi người đều mặc áo choàng đen, ngoại trừ mặt nạ bảo hộ ra, cái khác đều giống nhau, nếu không nói gì, thì không ai có thể biết được người đang đứng ở đó là ai.
Sở Duyệt cũng đi theo phía sau tháo mặt nạ bảo hộ, thực lực của cô tuyệt đối không thua kém đám người Giang Thành bọn họ, muốn vặn gãy cổ một người cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Nhưng chiều cao của cô lại là khuyết điểm, khó có thể đánh lừa được..
Cho nên hiện tại cô chỉ có thể núp sau lưng Giang Thành đi tháo mặt nạ bảo hộ, sau khi cởi ra, liền thuận tay đưa qua cho hắn.
Đeo phòng mặt nạ bảo hộ không phải chỉ để trông giống mấy nhân viên nghiên cứu ở nơi này, càng quan trọng hơn là những nhân viên nghiên cứu này đeo chúng, đã nói lên một điều rằng thứ này sẽ có tác dụng nhất định.
Nếu bọn họ không đeo lên, nói không chừng một lúc nào đó sẽ bại trận vì thứ này, cho nên vẫn phải chuẩn bị sẵn một ít bảo hiểm, lo trước khỏi hoạ.
Tốc độ của đám người Giang Thành rất nhanh, động tác liền mạch lưu loát, không phát ra bất kỳ âm thanh nào, mấy người nhân viên nghiên cứu đứng phía trước thậm chí còn không phát hiện ra người phía sau mình đã treo.
Trợ lý Tô cau mày nhìn cánh cửa đóng chặt trước mặt, đột nhiên hỏi người đàn ông vóc dáng cao lớn bên cạnh:
- Bọn họ còn chưa ra ngoài, vậy đạo công kích dị năng vừa rồi là chuyện gì xảy ra?
Sau khi cô ta nói xong, cũng không nghe thấy người đàn ông cao lớn trả lời, lông màu của cô ta càng nhăn chặt hơn, lẩm bẩm một mình:
- Không thích hợp, này quá không thích hợp!
Người đàn ông cao lớn nghe Trợ lý Tô nói, cũng phản ứng lại, đột nhiên nhẹ giọng nói:
- Trợ lý Tô, cô còn nhớ ‘số 1’ hay không, có một đoạn thời gian hắn có thể dùng quá độ không gian, tuỳ ý đi lại trong căn cứ?
Trợ lý Tô trong lòng cả kinh, nhìn vóc dáng cao, trong thanh âm đều là không thể tin tưởng:
- Cậu muốn nói, có thể hắn, đã……
Trợ lý Tô còn chưa dứt lời, đột nhiên quay đầu nhìn chung quanh.
Đạo công kích dị năng vừa rồi, nói không chừng là do dị năng giả không gian kia phát ra tới, nhưng vì sao không phải là công kích bọn họ, mà chỉ cắt một đường ở trên tường?
Chẳng lẽ…… Đây là hấp dẫn lực chú ý của bọn họ!
Bỗng nhiên Trợ lý Tô quay đầu nhìn lại phía sau mình, vừa rồi cô ta đã cảm thấy có chút không thích hợp, mấy người phía sau đang dựa vào nhau, căn bản không phải vị tríđãbố trí trướcđó.
Hơn nữa, có mấy người không đeo mặt nạbảohộ!
Ngay lúc Trợ lý Tô quay đầu lại, đám người Giang Thành cũng hành động, ra tay nhanh như điện, vặn gãy cổ mục tiêu bản thân đã nhìn chằm chằm trước đó.
Đôi mắt Trợ lý Tô trừng lớn, lúc này còn cái gì mà cô ta không rõ, không biết những người đó đã sờ tới phía sau bọn họ từ khi nào.
Cô ta vội vàng cầm vũ khí trông giống ống phóng hỏa tiễn lên, không thèm ngắm, đã phóng về phía đám người Giang Thành.
Đột nhiên một bóng dáng nhỏ nhắn phóng tới như bay, một chân đá bay ống phóng hỏa tiễn trong tay trợ lý Tô, ngay sau đó đôi tay túm cổ cô ta, dùng sức vặn sang một bên, Trợ lý Tô liền mềm oặt ngã xuống mặt đất.
Sở Duyệt lắc lắc cánh có chút đau nhức do dùng sức quá mạnh, nhìn Trợ lý Tô nằm trên mặt đất, người phụ nữ này phản ứng khá nhanh, suýt chút nữa đã bóp cò bắn cái thứ nhìn như ống phóng hỏa tiễn này ra.
Lúc này hai người còn lại mới phản ứng, một người giơ ống phóng hỏa tiễn trong tay lên, một người khác lại giơ tay ấn vào thiết bị mang trên cổ tay, muốn gọi người tới đây hỗ trợ.
Hiện tại đã xé rách da mặt, đám người Giang Thành cũng không cần phải cố kỵ, mấy người xông tới, vài giây đã xử lý xong hai người còn lại.
Đám người nhìn quần áo đen khắp nơi, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
- Đội……
Vương Vĩ vừa định nói chuyện, thì Giang Thành đột nhiên ra thủ thế ngăn lại, sau đó liền thấy hắn chỉ chỉ vào thiết bị đeo trên cổ tay của nhân viên nghiên cứu kia.
Mọi người nhìn theo tay hắn, chỉ thấy màn hình nhỏ trên thiết bị ở cổ tay đã sáng lên, âm thanh từ bên trong truyền đến:
“Đừng giục! Sắp tới rồi, đã thúc giục đám người ở cửa rất nhiều lần rồi! Thúc giục có ích gì? Các người không phải không biết, đám người phía trên muốn vào phòng thí nghiệm dưới lòng đất thì phải có sự đồng ý của giám đốc thì mới được, không liên hệ được với giám đốc, chúng tôi làm gì còn cách nào?”
Đám người yên lặng liếc mắt nhìn nhau, điều đó có nghĩa là đám người phía trên còn chưa xuống đây, nếu đám người này muốn tới lầu 5, vậy không phải là bọn cô có thể giăng bẫy chờ chúng tới sao?
Người trong căn cứ này thích đào bẫy rập cho người khác như vậy, bây giờ cũng nên để bọn họ nếm mùi vị bị hố a!
Sở Duyệt giơ cánh tay đang đeo thiết bị liên lạc kia lên trước mặt, bắt chước giọng điệu của trợ lý Tô để đáp lời:
“Tình huống khẩn cấp, các người nhanh lên!”
Người ở đầu bên kia không chút hoài nghi về giọng nói của Sở Duyệt, nói tiếp:
“Tôi đi xuống sẽ rất áp lực, chờ chút nữa liên lạc với giám đốc, các người nhất định phải giải thích với ngài ấy rằng tình hình bên dưới rất cấp bách, chúng tôi không thể không vi phạm quy định, phải đi xuống chi viện.”
“Đã biết.”
Sở Duyệt nói xong, liền tắt trò chuyện, tuy giọng nói của cô khá giống, nhưng không dám nhiều lời với bọn họ, vạn nhất bọn họ trao đổi ám hiệu gì đó, vậy thì cô sẽ bị lộ.
- Em gái Tiểu duyệt, giọng của cô quả thực rất giống với người phụ nữ kia, cô làm như thế nào vậy a?
Vương Vĩ nhìn Sở Duyệt cắt đứt trò chuyện, phóng ánh mắt sùng bái tới chỗ cô, rồi hỏi.
- Bắt chước giọng nói có gì kỳ lạ? Chỉ cần biết lồng tiếng vài kịch bản là làm được thôi.
Lời này của Sở Duyệt không phải nói bậy, lúc cô lên cao trung, có một thời gian cô rất thích lồng tiếng, thậm chí còn thay mặt lớp giành giải nhất trong cuộc thi lồng tiếng, học cách nói chuyện thì có gì a.
- Thất thần làm gì, mau đi làm bẫy a! Lúc này đến phiên chúng ta ôm cây đợi thỏ.