Sở Duyệt cũng không hoài nghi lời hắn ta, duỗi tay liền mở chốt công tắc, dù sao nếu có chuyện gì xảy ra, người đầu tiên cô ném văng chắc chắn là hắn, cô tin hắn cũng sẽ có cái tự giác này.
Khi công tắc được bật lên, phía bên ngoài, trong màn đêm yên tĩnh vang lên tiếng xào xạc, giống như có thứ gì đó đang bò nhanh.
Sở Duyệt đi đến cạnh cửa sổ nhìn ra bên ngoài, chung quanh tối đen, chỉ mơ hồ nhìn thấy bóng dáng một số vật gì đó đang nổi lên trên mặt đất, nhưng lại không nhìn rõ chúng đang làm gì.
Cô giơ tay lên nhìn đồng hồ, gần sáu giờ, sắp rạng sáng, đã qua thời gian bầu trời tối nhất trong ngày, một lát nữa, bầu trời sẽ từ từ sáng lên..
Sở Duyệt nhìn Giang Thành, hắn cùng nhân viên bảo vệ kia cũng dán mặt lên cửa kính thuỷ tinh, nhìn bên ngoài, cố gắng cẩn thận nhìn kỹ những thứ đang trồi lên mặt đất.
- Má ơi,đại ca, những thứ đó không phải sẽ bị chặn ở bên ngoài sao?
Nhân viên bảo vệ bỗng nhỏ giọng nói với Giang Thành.
- Có ý gì?
Giang Thành hỏi xong cũng lập tức phản ứng lại.
- Ý cậu là đám nhện này không thể quay về trong động là do thuốc trừ sâu này?
- Đúng vậy, những cái ống đó được lắp đặt ở lối vào hang động của chúng và xung quanh những tảng đá, nếu công tắc ở đây được bật lên, chẳng phải những thứ đó muốn trở về hang cũng không về được sao?? Nếu không chúng ta lại đóng công tắc trong chốc lát, để cho chúng nó đi về trước?
An toàn viên một khuôn mặt nhăn đến giống cái bánh bao cuộn, cùng Sở Duyệt Giang Thành hai người đề nghị nói, hắn nhưng không nghĩ lại bị bọc một lần a!
- Cho dù hiện tại tắt đi, nhưng ngoài cửa động đã có nước thuốc, cậu chắc chắn mấy thứ này sẽ ngoan ngoãn bò trở lại sao? Nếu chờ nước thuốc tan, chúng nó bò ra càng nhiều thì sao?
Giang Thành liếc mắt nhìn tên nhân viên bảo vệ một cái, nhíu nhíu mày, nếu có thể, hắn càng hy vọng có thể diệt trừ mấy thứ này luôn, bằng không chờ về sau cử người tới tiếp nhận nơi này, cũng là một tai hoạ ngầm lớn với bọn họ.
Sở Duyệt không nói chuyện, nhìn đồ vật bên ngoài, tính toán chuyện của mình.
Loại nhện biến dị này lợi hại ở chỗ số lượng nhiều, hơn nữa loại xúc tu mà nó nhả ra sẽ xuất kỳ bất ý chui vào khe hở quần áo của con người,làm bọn họ hôn mê, nhưng nếu thật sự đánh lên tới, lấy năng lực hiện tại của cô, hẳn sẽ không quá khó.
Một chút nữa, cô sẽ mang Giang Thành đi ra ngoài, buộc hắn dùng dị năng của mình, nhân lúc hỗn loạn liền kích hoạt dị năng cho hắn một chút, hẳn là không có vấn đề.
- Huấn luyện viên Giang, dị năng của anh gì?
Sở Duyệt nghĩ kỹ những chuyện tiếp theo, rồi mới quay đầu nhìn Giang Thành hỏi.
- Dị năng của tôi là hệ kim, nhưng mới chỉ cấp một, ở bên ngoài còn có thể điều khiển một ít đồ vật kim loại, sau khi vào căn cứ thực nghiệm, năng lực này giống như đã bị hạn chế.
Giang Thành cũng không hiểu, rõ ràng lần trước bọn họ thức tỉnh dị năng ở căn cứ thực nghiệm căn này, khi sử dụng dị năng ở đây cũng không có vấn đề này.
- Đại ca, tôi biết chuyện gì xảy ra.
Nhân viên bảo vệ chọc chọc cánh tay Giang Thành, lấy lòng nói:
- Kể từ khi động vật biến dị bắt đầu đột kích bên ngoài căn cứ, giám đốc đã cho người kéo rất nhiều khoáng thạch từ phòng thí nghiệm ngầm lên, chất đống bên ngoài căn cứ, để làm suy yếu sức mạnh của những động vật biến dị đó, cho nên anh không thể sử dụng toàn bộ dị năng cũng có thể liên quan tới chuyện này.
Giang Thành quay đầu nhìn tên nhân viên bảo vệ, gật gật đầu, gia hỏa này hiện tại đang muốn lập công chuộc tội sao? Tích cực chủ động nói với bọn họ nhiều như vậy.
Sở Duyệt suy nghĩ một chút, nếu như vậy, ở trong này, Giang Thành không thể điều động toàn bộ dị năng của hắn, vẫn phải nghĩ biện pháp kéo hắn ra bên ngoài mới được.
- Huấn luyện viên Giang, trời sắp sáng, một chút nữa nếu đám nhện bên ngoài không rút lui, có lẽ em sẽ cần anh xử lý hết đám nhện bên ngoài.
Sở Duyệt vừa nói nói xong, Giang Thành đã gật đầu đáp:
- Được rồi, em chỉ cần nói cho tôi biết phải làm gì.
Trong khi nói chuyện, bầu trời bên ngoài đã dần dần sáng lên, trong ánh sáng yếu ớt của mặt trời, một số người có thể nhìn rõ tình huống bên ngoài là gì.
Cửa lớn của căn cứ thực nghiệm là một cái động giống như một đường hầm, nhưng hai bên cửa động đều tựa vào núi, bên trong xây dựng một loạt phòng ở, hiện tại đám người Sở Duyệt đang đứng ở phòng bên trái lối vào.
Nhìn không gian trống trải bên ngoài cửa sổ, có mấy chục con nhện biến dị lớn nhỏ bằng cái chậu đang bò trên mặt đất.
Chúng nó giống như đã bị mùi nước thuốc hun cho không phân biệt được phương hướng, bò loạn khắp nơi, có con còn đâm sầm vào tường, có con còn đánh nhau với người một nhà.
Sở Duyệt hơi nheo mắt lại, trong đầu cô hiện lên một ý tưởng, nhưng lại lóe qua quá nhanh, cô còn chưa kịp bắt được, đã bị giọng nói của nhân viên bảo vệ đánh gãy:
- Má ơi! Sao lại nhiều như vậy a? Lần này còn nhiều hơn ngày đó chúng tôi gặp phải? Hai người không quay về tìm viện binh sao? Chỉ bằng hai người…… chỉ bằng ba người chúng ta sao có thể đánh thắng được a!
Sở Duyệt liếc mắt nhìn cái tên nhân viên bảo vệ vẫn luôn tự tạo cảm giác tồn tại này, thật sự muốn giải quyết hắn ngay tại chỗ..
Hắn đánh bàn tính gì, Sở Duyệt còn không rõ sao? Là nghĩ muốn đánh quan hệ với bọn họ, muốn gia nhập vào trận doanh của bọn họ a.
Nhưng bọn họ có thể tin hắn ta được sao, có ai mà không lo lắng hắn ta sẽ giở trò gì sau lưng bọn họ.
Bất quá người này vẫn có một chút tác dụng, tạm thời giữ lại trước.
Sở Duyệt cùng Giang Thành bắt đầu đi ra ngoài cửa, hai người vừa đi vừa thương lượng chuyện đối phó với đám nhện biến dị này.
Kỳ thật Sở Duyệt có thể nhìn ra, đối phó với đám nhện biến dị này không quá khó, cái khó chính là trong quá trình xử lý chúng phải thuận tiện đánh Giang Thành một trận, còn không được để cho hắn biết cô cố ý đánh hắn.
- Huấn luyện viên Giang, ở chỗ này dị năng của em cũng có bị hạn chế một ít, không bằng chúng ta dụ những con nhện biến dị này đến khu đất trống bên ngoài trước, sau đó từ từ xử lý chúng?
Sở Duyệt vừa đi vừa thương lượng cùng Giang Thành.
- Được rồi, chúng ta trở về gọi đám Nghiêm Khắc bọn họ trước, mọi người đều cầm theo súng năng lượng, nếu thật sự không được, chúng ta có thể đi tìm đám thuốc nổ bị thu trước đó.
Giang Thành cũng cảm thấy tốt nhất nên dụ bọn chúng ra ngoài, tất cả đồ vật trong căn cứ thực nghiệm sau này chắc chắn sẽ được chính phủ tiếp nhận, đánh phá hết cũng không tốt.
- Không cần không cần.
Sở Duyệt vội vàng ngăn Giang Thành lại, nói:
- Chỉ cần dụ được chúng nó ra ngoài, em chắc chắn có thể diệt tận gốc, không cần trở về gọi mấy người Nghiêm Khắc.
Sở Duyệt cũng rất bất đắc dĩ nha, nhiều người , thêm nhiều đôi mắt, cô còn đánh lén Giang Thành như thế nào.
Giang Thành chần chờ một chút, Sở Duyệt đã giơ tay đánh ngất tên bảo vệ, kéo hắn đến dưới chân tường, dùng dây trói hắn lại, chờ có con nhện nào tới gần hắn, lại lôi hắn về phía trước.
Đúng như dự đoán, một con nhện bị tên bảo vệ này hấp dẫn, liền đuổi theo nhân viên bảo vệ tới đây, Sở Duyệt lại kéo hắn ta chạy đi.
Có con đi đầu, những con nhện biến dị vốn còn giống như đám ruồi nhặng không đầu đều chạy ra ngoài, chẳng bao lâu sau phía sau Sở Duyệt đã có một đàn lớn.
Giang Thành vừa thấy nhện biến dị đang đuổi theo Sở Duyệt, cũng nhanh chóng chạy theo.