Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 338 - Chương 338 - Tòa Nhà Thực Nghiệm Phía Tây

Chương 338 - Tòa nhà thực nghiệm phía tây
Chương 338 - Tòa nhà thực nghiệm phía tây

Sở Duyệt nghe đến đó, mày hơi nhíu lại, nghiêm khắc nói lúc Giang Thành đến đây đã nghe nói tên họ Từ kia đã tiếp xúc với người bên này, trực giác của cô mách bảo những biến động mà Trần Đức Sinh nói đến chắc chắn có liên quan tới tên họ từ kia.

- Vậy cậu có biết những người đó bị đưa đi đâu hay không?

Sở Duyệt đi sát gần đến bên cạnh Trần Đức Sinh, vừa đi vừa hỏi.

Trần Đức Sinh bị Sở Duyệt nhìn, có chút ngượng ngùng sờ sờ đầu, mặt đỏ bừng, giọng nói có chút kích động:

- Em gái, hai người đã hỏi đúng người a, thật trùng hợp là tối biết chuyện này. Vừa rồi không phải nói đã sao? Hai ngày gần đây, có mấy người thức tỉnh dị năng đột nhiên bị mang đi, một trong số đó là đội trưởng cũ của tôi, hiện tại là đồng đội.

Bọn họ vừa đi vừa nói chuyện, rất nhanh đã về tới chỗ phi cơ.

Sở Duyệt nhận một thùng từ trên phi cơ đưa xuống, Vương Vĩ đang muốn chạy tới nâng một đầu còn lại, thì bị Sở Duyệt đẩy ta, để Trần Đức Sinh tới nâng cùng cô.

Trần Đức Sinh lập tức hưng phấn đi tới, cố gắng nâng chiếc thùng lên một chút, để Sở Duyệt có thể nhẹ nhàng hơn một chút.

- Anh trai, anh nói tiếp cho tôi biết một chút đi, bọn họ bị đưa tới chỗ nào vậy?

Sở Duyệt nâng một khác đầu của cái thùng, để Trần Đức Sinh tiếp tục nói hết những lời vừa rồi.

- Sau khi đội trưởng của chúng tôi thức tỉnh dị năng, đã bị điều tới đội dị năng giả, đi cùng hắn cùng còn có một người anh em khác trong trung đội của chúng tôi. Hai ngày trước, đội trưởng tới tìm chúng tôi, nói người anh em kia không biết vì sao lại bị đưa đi, không thấy trở về nữa, hỏi thăm mới biết được người đó bị mang tới khu nhà thực nghiệm phía tây, hắn đã nói với chúng tôi sẽ đưa xe vận chuyển vật tư vào khu nhà thực nghiệm, thuận tiện nhìn xem.

Khu nhà thực nghiệm phía tây?

Sở Duyệt giật mình, hóa ra phòng thí nghiệm của căn cứ thủ đô lại nằm ở căn cứ Thanh Long này sao?

Tuy rằng trong lòng có chút nghi vấn, nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh tiếp tục nghe Trần Đức Sinh nói.

- Lúc ấy tôi còn không tin, khu nhà thực nghiệm phía tây là nơi nghiên cứu tang thi, nghiên cứu tinh hạch tang thi, sao có thể bắt người sống mang đi làm nghiên cứu?

- Ai biết, mẹ nó thực sự có loại chuyện này!

Trần Đức Sinh nói tới đây, sắc mặt càng đỏ, không biết là do mệt hay là do tức giận..

- Cũng không biết bọn họ coi trọng người anh em kia ở điểm nào, mà nhốt hắn trong tòa nhà thực nghiệm, chúng tôi tốn rất nhiều công sức mới tìm được hắn, nhưng chỉ nhìn thấy hắn bị nhốt trong một căn trong phòng, mặc đồ bệnh nhân nằm trên giường, thậm chí còn không thể nói được một lời.

- Đội trưởng của chúng tôi cũng đã báo cáo chuyện này lên cấp trên, nhưng kết quả đến nay cấp trên vẫn chưa có lời giải thích nào! Chỉ yêu cầu mọi người phục tùng mệnh lệnh, tôi thấy, việc này thật sự có huyền cơ.

Trần Đức Sinh nói tới đây, thở dài một hơi, bọn họ đều là quân nhân, phục tùng mệnh lệnh là thiên chức.

Nếu bảo bọn họ anh dũng xông vào trận chiến, cho dù chết bọn họ cũng không có bất cứ một câu oán hận nào, nhưng nếu vô cớ bị nhốt lại như vậy, mọi người đều sẽ bị nghẹn khuất đến chết!

Sở Duyệt gật đầu, lại hỏi một chút về khu phía tây, cùng tình huống cơ bản ở bên đó.

Trần Đức Sinh cũng nói hết những gì mình biết cho Sở Duyệt nghe, nhưng sau khi nói xong, hắn cũng nhắc nhở nói:

- Em gái, tôi biết hai người muốn làm gì, nhưng tôi cũng nói thật, hai người vẫn nên trở về đi! Đi coi cũng vô dụng, đây là quyết định từ cấp trên, tôi thấy cô cũng là một dị năng giả, đừng mang bản thân mình nhét vào bên trong.

Sở Duyệt cảm tạ ý tốt của Trần Đức Sinh, nhưng cô cũng có chút khó hiểu, vì sao hắn lại biết cô là dị năng giả.

Từ nãy đến giờ, cô cùng lắm chỉ biểu hiện ra sức lực khỏe hơn một chút, này đã có thể nhìn ra là dị năng giả sao?

Nghi ngờ của Sở Duyệt rất nhanh đã được Trần Đức Sinh giải đáp, chỉ nghe thấy hắn tiếp tục nói:

- Nếu cô thật sự muốn tới đó gặp người bạn kia, trước tiên phải thay quần áo của đội dị năng giả ra, bằng không cứ vậy mà đi vào khu phía tây thì quá bắt mắt.

Lúc này Sở Duyệt mới hiểu, hóa ra quần áo mà nghiêm khắc chuẩn bị cho cô, là đồng phục của đội dị năng giả.

Chuyện này cũng không thể trách nghiêm khắc, nếu Sở Duyệt mặc quần áo bình thường đi tới căn cứ thủ đô, chắc chắn vừa xuống phi cơ sẽ bị chú ý nên, cho nên hắn mới nghĩ cách lấy bộ quần áo này cho Sở Duyệt.

Nhưng hiện tại không giống trước kia vật tư phong phú, quân trang trong quân đội đều không đủ dùng, muốn lấy bộ quần áo cũng không dễ dàng.

Từ khi đội dị năng giả được thành lập, cũng có trang phục thống nhất, bằng không nhìn qua có chút giống một đám ô hợp, không chính quy.

Nhưng hiện tại vật tư lẫn nhân lực đều thiếu thốn, may quần áo vừa tốn thời gian, công sức lại không tiết kiệm chi phí, cuối cùng không biết là ai ra chủ ý, đem các loại trang phục tác nghiệp cũ của quân đội làm thành đồng phục của đội dị năng giả.

Nhưng dù vậy, loại trang phục tác nghiệp này cũng không có nhiều, nghiêm khắc cũng rất vất vả mới lấy được.

Đang nói chuyện, Trần Đức Sinh cùng Sở Duyệt khiêng cái thùng tới dưới xe, Sở Duyệt hạ giọng hỏi:

- Anh trai, lô vật tư này phải vận chuyển tới nơi nào, anh có biết không?

Trên mặt Trần Đức Sinh hiện lên một tia không được tự nhiên, ánh mắt vô thức tránh né ánh mắt của Sở Duyệt, nhưng ngay sau đó, hắn cắn chặt răng ngẩng đầu nhìn Sở Duyệt trả lời:

- Lô vật tư này sẽ được vận chuyển đến khu nhà thực nghiệm phía tây!

Nhìn thấy ánh mắt Sở Duyệt sáng lên, Trần Đức Sinh vội la lên:

- Hai người đừng nghĩ tới đi nhờ xe a, trên xe này có khoảng mười người, có thể giấu hai người vào đâu được! Tôi cũng không thể giúp được hai người!

Sở Duyệt cười cười, cùng hắn đẩy thùng lên xe, sau đó hỏi tiếp:

- Anh biết lô vật tư này là gì không, biết chúng có ích lợi gì không?

Trần Đức Sinh lắc đầu, bọn họ chỉ nhận mệnh lệnh tới nhận lô vật tư, cấp trên không nói, sao bọn họ có thể biết được lô vật tư này là thứ gì.

Sở Duyệt cùng Trần Đức Sinh lại đi trở về, tiếp tục chuyển những chiếc thùng trên phi cơ, cô vừa đi vừa nói với Trần Đức Sinh:

- Những thứ trong thùng, là một loại vải dệt làm từ khoáng thạch, loại vải dệt này có thể chống đỡ công kích dị năng, càng quan trọng hơn là người mặc nó có thể tự do đi lại trong tang thi đàn, không sợ bị tang thi phát hiện, công kích.

Sở Duyệt nói còn chưa nói xong, đôi mắt Trần Đức Sinh liền trừng lớn:

- Còn có loại thứ tốt này?! Kia, kia không phải là có thứ này để đối phó tang thi, phần thắng của chúng ta sẽ lớn hơn phân nửa a!

- Đúng vậy.

Sở Duyệt cười cười, nói tiếp:

- Mấy thứ này là do chúng tôi phá huỷ một cái căn cứ thực nghiệm vô nhân tính mà lấy được, hiện tại căn cứ thực nghiệm này đã thuộc về chính phủ, bọn họ đang không kể ngày đêm không ngừng sản xuất loại vải dệt này.

Trần Đức Sinh vui vẻ đến mức cười không khép được miệng, vừa rồi còn cảm thấy cái thùng này nặng muốn chết, bỗng nhiên mắt hắn sáng lấp lánh, dù nặng đến mấy cũng không chê.

- Khi chúng tôi phá huỷ cái căn cứ kia, nghe người ở nơi đó nói có một người họ Từ, trước đó không lâu đã chạy đến căn cứ thủ đô tìm chính phủ bàn chuyện hợp tác rồi, anh biết ông ta định thế nào không?

Trần Đức Sinh bị Sở Duyệt hỏi ngược lại, có chút nghi hoặc nói:

- Hợp tác như thế nào? Này không phải chuyện tốt sao?

“Chuyện tốt?

Sở Duyệt khóe miệng nhếch lên một nụ cười trào phúng:

- Điều kiện hợp tác của bọn họ là, chỉ cần bọn họ cần làm thực nghiệm, tất cả những người sống sót trên khắp cả nước đều phải trở thành thực nghiệm thể của bọn họ một cách vô điều kiện.

Bình Luận (0)
Comment