Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 347 - Chương 347 - Giọng Nói Trong Loa

Chương 347 - Giọng nói trong loa
Chương 347 - Giọng nói trong loa

Ở tòa nhà thực nghiệm bên này, phó căn cứ trưởng Lâm đã dẫn hai đội lính đi vào trong sân.

Để đám binh lính ở dưới lầu đợi mệnh, phó căn cứ trưởng Lâm dẫn người đi vào bên trong tòa nhà.

Trong phòng, đám người giáo sư Từ đã đứng chờ từ lâu, mang đồ tới phòng họp ở lầu 1, đám trợ lý nhanh chóng chuẩn bị tất cả các thiết bị cần thiết.

Giáo sư Từ cùng phó căn cứ trưởng Lâm trao đổi ánh mắt, gật đầu với hắn ta rồi nói:

- Có thể bắt đầu rồi.

Phó căn cứ trưởng Lâm nhếch miệng cười cười xoay người ra lệnh cho người bên ngoài gọi binh lính xếp hàng tiến vào để tiêm dịch dị năng.

Những binh lính xếp hàng bên ngoài đều có chút hưng phấn không kìm nén được, có ai không hâm mộ những người đã thức tỉnh dị năng a?

Nhưng tỷ lệ thức tỉnh dị năng quá thấp, cũng quá nguy hiểm!

Có ai dám thử phương thức bị tang thi cào này a, ngoại trừ trong lúc chiến đấu bị tang thi làm bị thương, bằng không, ai dám lấy tính mạng của mình ra đánh cược cơ hội 1% kia a.

Còn có một loại là ăn tinh hạch, phương pháp này không biết là ai phát hiện ra, tuy nói phương này không quá nguy hiểm, nhưng tỷ lệ thành công rất thấp.

Có người ăn một viên đã thức tỉnh dị năng, nhưng có người cho dù ăn nhiều như nào cũng không thể thức tỉnh.

Không nghĩ tới phó căn cứ trưởng Lâm lại có thể tìm ra biện pháp tốt hơn, trực tiếp tiêm dịch dị năng vào người là có thể thức tỉnh dị năng.

Đặc biệt nhất chính là hắn lại tự mình thử thuốc trước, sau khi xác định tính khả thi của nó rồi, mới để mọi người tới đây tiêm thuốc.

Trước đó bọn họ đều cảm thấy hắn ta chỉ biết ra lệnh, không nghĩ tới thật sự là đã hiểu lầm hắn a!

Ngay lúc mọi người đang ôm khao khát xếp hàng để đi vào, một cửa sổ lầu trên đột nhiên mở ra, một chiếc loa lớn chui từ bên trong ta, trong nháy mắt âm thanh từ loa vang vọng khắp toàn bộ tòa nhà thực nghiệm:

‘Bắt đầu từ hôm nay, tiếp tục tăng số lượng dị năng giả ra cho tôi. Tôi mặc kệ cái gì mà biến hay không biến thành thây khô, dù sao ông đã nói không phải chắc chắn, muốn biến thành thây khô, vậy để mọi người cùng biến dị! Bây giờ điều quan trọng nhất là phải đưa cho tôi một kết quả để dập tắt những nghi ngờ đó!’

‘Bắt đầu từ hôm nay,…… Áp xuống!’

‘Bắt đầu từ…… Đi xuống!’

……

Loa được bật lên mức tối đa, âm thanh cực kỳ lớn, lặp đi lặp lại không ngừng.

Không chỉ người trong tòa nhà thực nghiệm đều nghe được, mà ngay cả đội ngũ đi ngang qua tòa nhà thực nghiệm đều nghe được, tất cả đều tò mò nhìn về phía tòa nhà thực nghiệm ở bên này.

Những binh lính đang xếp hàng chuẩn bị đi vào tiêm dịch dị năng đứng ngay phía dưới loa phóng thanh, bị âm thanh này làm chấn động đến mức đầu “Ong ong”, nhưng mọi người vẫn có thể nghe rõ nội dung.

Đại đa số mọi người đều có thể nhận ra giọng nói của phó căn cứ trưởng Lâm.

Bất quá “Biến thành thây khô” là có ý gì? Cái gì gọi là “để mọi người cùng nhau biến thành thây khô”?

Mọi người lặng lẽ hỏi người bên cạnh mình, bước chân đang đi vào trong phòng đều ngừng lại.

Phó căn cứ trưởng Lâm cau mày nhìn loa lớn trên lầu, đột nhiên trong lòng có chút hoảng hốt, sắc mặt âm trầm đến nỗi có thể nhỏ ra nước, đè giọng phân phó hai thuộc hạ bên cạnh, nói:

- Đi, dẫn người lên tắt thứ kia đi, xem thử là ai quấy rối!

Thuộc hạ của hắn dẫn người chạy lên trên lầu, phó căn cứ trưởng Lâm xoay người thúc giục tiểu đội trưởng:

- Lý Hách, thất thần làm gì? Đừng để ý tới mấy thứ bịa đặt đó, tiếp tục chấp hành mệnh lệnh, dẫn người của cậu vào tiêm thuốc thức tỉnh dị năng.

Tiểu đội trưởng Lý Hách đưa tay lên tai ngoáy, lớn tiếng hỏi phó căn cứ trưởng Lâm:

- Cái gì? Phó căn cứ trưởng, anh nói cái gì? Quá ồn, tôi không nghe rõ, phiền ngài lặp lại lần nữa!”

- Tôi bảo cậu nhanh chóng dẫn người vào! Có nghe thấy không?

Phó căn cứ trưởng Lâm tức giận đến mức hét lớn một tiếng, âm thành từ loa đúng là rất lớn, có chút ảnh hưởng đến giọng nói của hắn, nhưng cũng không đến mức hoàn toàn không nghe được.

Tên Lý Hách tuyệt này chắc chắn là cố ý!

Tiếng rống này không chỉ Lý Hách nghe được, mà binh lính phía sau cũng đều nghe thấy, nhưng mọi người đều không nhúc nhích.

Bình Luận (0)
Comment