Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 351 - Chương 351 - Ở Đâu Có Công Nghệ Mô Phỏng Tốt Nhất?

Chương 351 - Ở đâu có công nghệ mô phỏng tốt nhất?
Chương 351 - Ở đâu có công nghệ mô phỏng tốt nhất?

Người ở căn cứ thủ đô chẳng những đã biết chuyện ông ta có thể khống chế thây khô, thậm chí biết cả mục đích bọn họ muốn hợp tác với chính phủ!

Là ai? Là ai đã bán đứng bọn họ?

- Không, không phải, không giống nhau……

Giáo sư Từ đè nén bất an trong lòng xuống, muốn giải thích, ông ta đã tìm được chỗ đột phá để giải quyết vấn đề tác dụng phụ của dịch dị năng.

- Có gì không giống? Kỳ thật trong lòng ông biết rất rõ, hết thảy dị năng đặc thù đều là giả.. Theo như chúng tôi được biết, chỉ cần người đó có sử dụng dịch dị năng, dù là dùng biện pháp gì, sớm muộn gì cũng sẽ biến thành thây khô.

Giáo sư Từ nhìn đám người xung quanh đang nhìn mình như rác rưởi, há miệng thở dốc, nhưng không thể phát ra lời nào.

Trong lòng ông ta hiểu rõ, dưới tình huống ông ta có thể khống chế thây khô, thì dù có nói gì cũng không có tác dụng.

Sở Duyệt nhìn bộ dáng không thể cãi lại của giáo sư Từ cùng phản ứng kinh ngạc đến khiếp sợ của mọi người ở đây, khóe miệng hơi mím lại, thành công!

Đáng lẽ lúc này cô phải kéo Giang Thành ra đây, còn thuận tiện phổ cập kiến thức về hậu quả của việc sử dụng dịch dị năng một lần.

Đối với nhiều người, bọn họ chỉ mới nghe nói về tác dụng phụ của dịch dị năng, chưa từng tận mắt nhìn thấy, những gì bọn họ được nhìn thấy là có người dùng dịch dị năng xong liền thức tỉnh dị năng.

Ít nhất phải mấy tháng sau người đó mới biến thành thây khô.

Mà trong thời gian này, có rất nhiều người không thể cưỡng lại sự cám dỗ của dịch dị năng, người vì quyền lực mà không màng tất cả giống như phó căn cứ trưởng Lâm còn có rất nhiều.

Nếu hắn ta biết chuyện này từ chỗ giáo sư Từ, biết chuyện con người biến thành thây khô sẽ bị người khác khống chế, hết thảy mọi thứ hắn ta làm đều chỉ là may váy cưới cho người khác, chắc chắn hắn ta sẽ không tìm mọi cách làm người khác chú ý đến dịch dị năng.

Chuyện Giang Thành đưa dịch dị năng cho viện sĩ Long, bị hạ tử lệnh không được phép để lộ ra ngoài, chỉ có lãnh đạo tối cao mới biết được chuyện này.

Nhưng nếu người có tâm muốn điều tra, sớm hay muộn cũng sẽ tra ra.

Chỉ có như vậy, việc nghiên cứu dịch dị năng mới có thể được tiếp tục tiến hành một cách yên ổn.

Người khác có thể không biết, nhưng Sở Duyệt lại rất rõ ràng, không phải dịch dị năng không được, là do Mục Ca đã tạo khuyết điểm cho nó.

Không gian có chức năng chuyển hóa năng lượng trực tiếp làm thay đổi tác dụng của dị năng, biện pháp trực tiếp nhất chính là làm giống như Sở Duyệt đã làm, trực tiếp kích phát dị năng giúp ba mẹ Sở.

Nhưng cho dù Sở Duyệt không cố kỵ điều gì, nguyện ý đánh thức dị năng giúp một đám người, cũng không đủ, đoán trừng phải tróc da tay cũng không được mấy người.

Sở Duyệt vẫn luôn tin tưởng vào công nghệ mô phỏng của quốc gia.

Bất luận là thứ gì, chỉ cần có bản mẫu, bọn họ đều có thể phân tích nó, phá giải nó, thậm chí cường hóa nó, sửa chữa nó một cách kỳ diệu!

Đến Nam Thiên Môn mà còn có thể làm ra được, một bình dịch năng nho nhỏ này thì có là gì?

Chỉ cần có một hoàn cảnh an toàn để họ yên tâm nghiên cứu, không bị đám người lung tung rối loạn đến quấy rầy, Sở Duyệt tin chắc các nhà khoa học của quốc gia sẽ sớm nghiên cứu ra một thứ gọi là dịch dị năng chân chính.

Thực lực của đám người viện sĩ Long, kẻ trộm cướp đến điên cuồng như đám người giáo sư Từ sao có thể so sánh được!

Khi dịch dị năng được sản xuất hàng loạt, tất cả người sống sót trên cả nước đều sẽ có cơ hội có được dị năng, tiêu diệt tang thi, xây dựng lại nhà cửa cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Đương nhiên, hiện tại nghĩ đến chuyện này còn quá sớm, việc Sở Duyệt phải làm lúc này là nhân lúc này liền nhắc căn cứ trưởng thả những dị năng giả đã bị bắt ra, đương nhiên bao gồm cả Giang Thành.

Còn giáo sư Từ, nhiệm vụ của ông ta đã hoàn thành, Sở Duyệt đã tính toán sắp xếp cho ông ta một cái chết vì hoảng sợ sau khi âm mưu bị bại lộ.

Chỉ là lúc này ông ta còn đang mặc áo choàng đen, chỉ lộ gương mặt, chiếc áo choàng kia đã giúp ông ta giảm bớt công kích tinh thần lực, tuy rằng khoảng cách rất gần, nhưng Sở Duyệt cũng phải dùng rất nhiều sức lực.

Sở Duyệt ngưng tụ mấy chục cây kim tinh thần lực thô to, đang định phóng về phía giáo sư Từ, bỗng nhiên lại bị đánh gãy mới một cú đấm của phó căn cứ trưởng.

- Họ Từ kia, mẹ nó, hóa ra là đánh chủ ý này! Chẳng trách ông lại không sợ tôi chút nào, lão tử còn nghĩ là ông đã có cách, hóa ra là đang chờ lão tử biến thành thây khô sau đó sẽ không chế lão tử, lão tử muốn chết, mẹ nó, ông cũng đừng nghĩ sống!

Nắm đấm của phó căn cứ trưởng Lâm cứ vậy mà hung hăng nện vào mặt giáo sư Từ, người lính đặc chủng vốn đang áp chế giáo sư Từ không hề ngăn cản, mà ngược lại buông giáo sư Từ ra.

- Giáo sư! Giáo sư Từ! Đừng đánh, các người đừng đánh ông ấy!

Chỉ có người đàn ông cao lớn cùng mấy người áo đen cố gắng giãy giụa muốn đi cứu giáo sư Từ, nhưng lại không thể tránh thoát khỏi những người lính đặc chủng phía sau.

- Đủ rồi, kéo hắn ta ra.

Căn cứ trưởng nhìn thấy mặt giáo sư Từ đã bị đánh đến bầm dập, nhàn nhạt hạ lệnh.

Hai binh lính đặc chủng đi lên trước, kéo ra phó căn cứ trưởng Lâm ra, mà hắn ta còn không chịu bỏ qua, trong miệng mắng, chân tiếp tục đá giáo sư Từ.

Hắn ta vẫn luôn cho rằng dù dịch dị năng có tác dụng phụ, đám người giáo sư Từ cũng có thể giải quyết, chẳng qua là đang muốn bắt chẹt hắn mà thôi, cho nên hắn ta chưa từng lo lắng quá nhiều.

Nhưng không nghĩ tới căn bản là không có cách giải quyết, người ta chỉ đang chờ hắn ta biến thành thây khô mà thôi.

Bây giờ hắn ta sắp chết rồi, làm chỉ huy căn cứ thì còn có ích gì?

Đáng chết, hắn muốn lão già này phải đền mạng!!

Sở Duyệt nhìn thoáng qua giáo sư Từ, vừa rồi dưới đòn tấn công như chùy sắt của phó căn cứ trường, áo đen của ông ta đã bị kéo ra, mũ áo choàng cũng đã bị kéo xuống, lộ ra cái đầu hói.

Hiện tại giết chết ông ra sẽ dễ dàng hơn vừa rồi nhiều.

Giáo sư Từ đang nằm trên mặt đất được hai người lính đặc chủng kéo lên, nhưng đầu ông ta đột nhiên lại gục xuống.

Hai người lính đặc chủng còn tưởng ông ta giả bộ, nhưng kiểm tra một chút mới phát hiện ông ta đã không còn thở.

Đây là, tên họ Lâm đã đánh chết người?

Mẹ nó, đây không phải là giết người diệt khẩu ở ngay trước mặt bọn họ đi??

Hai người vội vàng báo cáo với căn cứ trường Đinh.

Căn cứ trường Đinh nhìn giáo sư Từ đã chết, liền quay đầu ánh mắt sắc bén nhìn về phía phó căn cứ trưởng.

Phó căn cứ trưởng có chút sửng sốt, vừa định giải thích, bỗng nhiên nghĩ đến bản thân đã sắp chết, trước khi chết có thể đánh chết tên họ Từ này, quả thực quá tốt.

Hắn ta cười lớn, hét lên:

- Chết rất tốt! Chết rất tốt! Ông ta đáng chết! Ha ha……

Căn cứ trưởng Đinh thở một hơi nặng nề, sai người mang hắn ta đi.

Quay đầu nhìn về phía đám người đàn ông cao lớn tịch thu toàn bộ dịch dị năng chuẩn bị tiêm, cùng áo choàng đen trên người bọn họ.

Sở Duyệt thấy thi thể của giáo sư Từ cũng bị hai binh lính sờ soạng qua một lần, chiếc bình lớn chưa dịch dị năng cũng bị lục ra, được đưa đến trước mặt căn cứ trưởng.

Người đàn ông cao lớn cùng đồng bọn cũng mạo hiểm bất chấp mà gào lên, mắng căn cứ trưởng là tên ăn cướp.

Căn cứ trưởng Đinh cũng không thèm liếc mắt nhìn bọn họ lấy một cái, trực tiếp hạ lệnh dẫn bọn họ đi, chờ bọn họ bình tĩnh lại rồi mới thẩm vấn.

Dịch dị năng chứa trong chiếc bình lớn cùng được thư ký Diệp đưa đến trước mặt căn cứ trưởng.

Căn cứ trưởng nhìn chiếc bình màu xanh lục trong tay, nhàn nhạt nói với thư ký Diệp.

- Thứ đồ hại người này, đổ nó đi!

Thư ký Diệp có chút chần chờ, nhìn thoáng qua căn cứ trưởng, liền hiểu ý của cô ấy.

Bình Luận (0)
Comment