Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 58 - Chương 58 - (Đụng Phải)

Chương 58 - (Đụng phải)
Chương 58 - (Đụng phải)

Nhưng mà không như mong muốn của cô, tiếng xe tiếng súng càng ngày càng gần, chỉ nghe “Phanh” một tiếng vang lớn, một chiếc xe việt dã đụng vào tường vây nhà trệt nhỏ, đâm sập một mặt tường.

Vì vậy, tình cảnh bên ngoài cứ như vậy hiện lên trước mặt Sở Duyệt bọn họ.

Những người này không biết nghĩ gì, buổi tối lên đường không nói, trong đội ngũ còn có một chiếc xe thể thao, lúc thứ đó chạy, cách xa mấy trăm thước cũng có thể nghe thấy thanh âm.

Chiếc xe đụng vào căn nhà nhỏ là xe việt dã bị kia chiếc xe thể thao kia húc đổ, phỏng chừng chủ xe thể thao xe muốn chạy trước, nhưng xe trước không cho, hắn liền đụng vào.

Nhưng chính hắn cũng không vớt được chỗ tốt, sau khi xe việt dã bị bị hất văng, xe thể thao cũng ép dừng lại, một đầu đâm vào đuôi xe việt dã, đầu xe cũng bị nhấc lên.

Chủ xe thể thao còn không cam lòng, tăng lớn mã lực liều mạng lui về sau, tiếng “Oanh —— oanh ——” kia, làm nghe được Sở Duyệt mà gan cũng run lên.

Người này kiếp trước ném tro cốt xuống biển a, sao có thể thành thục như vậy?

Xe thể thao phía sau cũng cùng loại hình, lúc này đều ngừng lại, có người ra sức giết tang thi, có người chạy ra mở cửa xe thể thao, lớn tiếng kêu:

- Tiểu Tô tổng, đi mau! Xe không được!

Tiểu Tô tổng ở trong xe lăn lộn vài cái, hung hăng đánh lên tay lái, miễn cưỡng xuống xe, trăm cái bận cũng không quên vuốt tóc, sau đó lên một xe khác dưới sự hộ tống của những người đó.

Nhưng trong thời gian ngắn như vậy, đã vô số tang nhào tới chắn phía trước đường, ngăn cản đoàn xe.

Tiểu Tô tổng kia cũng luống cuống, hắn ngồi trong xe lớn tiếng mắng tài xế:

- Mau lái xe! Đi mau a! Đám phế vật, chút chuyện này cũng làm không xong, ba tôi nuôi các người có ích lợi gì!

Xe chạy về phía trước chưa đầy một mét thì dừng lại, người trong xe không ngừng nổ súng, nhưng tang thi càng ngày càng nhiều.

Súng mặc dù tốt, nhưng trừ phi tài thiện xạ tốt, có thể một phát bắn chết, bằng không cho dù bắn tang thi thành cái sàng, cũng chỉ giống như là cào ngứa nó mà thôi.

Nhưng cái tiếng động cực kỳ có lực xuyên thấu kia, vào ban đêm quả chính là bùa đòi mạng!

Cửa căn nhà nhỏ đã bị đâm cho biến dạng, cửa cuốn bị kẹt, An Kiệt thử kéo hai lần không ra.

Sở Duyệt xuống xe, giơ tay thu xe vào không gian, ba người chui qua lỗ hổng trên tường ra khỏi căn nhà gỗ nhỏ.

Tang thi bên ngoài đã chen chen chúc chúc vào hàng rào nhỏ mà Tề Minh dựng trước đó, hễ nhìn thấy người sống nào thì đồng loạt lao về phía đó.

Súng nước cao áp dùng để rửa xe bên cạnh bị văng ra rơi xuống đất, Sở Duyệt cầm lên thử, vẫn còn nước.

Cô đưa cho Tề Minh một cái, hai người cùng nhau xịt thẳng vào đám tang thi trước mặt, đám tang thi giống như đã chạm phải axit sunfuric, thịt thối rơi xuống, thấy một khe hở từ trong cửa, bọn họ liền xông ra ngoài.

Tên tiểu Tô tổng kia vừa thấy có cửa, cư nhiên còn muốn xuống xe lấy súng bắn nước, bị thủ hạ của hắn kéo lại.

Sở Duyệt nói An Kiệt bảo bọn họ đừng nổ súng, tắt đèn xe đi, nếu không sẽ chỉ thu hút thêm tang thi thôi!

Bọn họ dùng súng bắn nước để làm đám tang thi trước mặt tản ra, cho đoàn xe tiến lên, rời khỏi nơi này trước.

Nhưng đám người trước mặt không thèm để ý đến bọn họ, vẫn cứ “bằng, bằng” mà nổ súng, Sở Duyệt còn nghe ra từ trong tiếng súng một tia ngạo mạn khoe mẽ.

Đám người này thiểu năng trí tuệ a!

Tích cực như vậy là muốn thông báo cho tang thi ở làng trên xóm dưới tới đây tổ chức buổi biểu diễn sao, bọn họ muốn chết đến mức nào a?

Tiếng súng cùng ánh đèn đã hấp dẫn càng nhiều tang thi từ bốn phương tám hướng tới bên này, đám kia người chẳng những không nghe khuyên bảo, ngược lại càng thêm ra sức đánh.

Tang thi mà Sở Duyệt cùng Tề Minh dùng súng bắn nước cao áp tách ra lại bị những tang thi khác lấp chỗ trống.

Ném súng bắn nước trong tay xuống, Sở Duyệt rút dao chặt xương ra, xem ra buổi tối hôm nay chỉ có thể lao ra từ tang thi đàn thôi a!

Ba người cầm vũ khí bắt đầu vừa chém giết tang thi vừa đi về phía trước

Chỉ cần bọn họ đủ nhanh, vượt qua đám tang thi này trước khi đám tang thi khác bị tiếng súng hấp dẫn chạy tới, tới chỗ có ít tang thi, bọn họ có thể lái xe rời khỏi đây.

Dưới ánh trăng, tiểu Tô tổng ngồi trên xe thấy ba người giết tang thi phía trước.

Bọn họ giống như chiến thần, mỗi một lần ra tay, đều có thể thu hoạch được đầu tang thi; bọn họ phối hợp ăn ý, đối mặt với vô số tang thi chen chúc mà lại không có nửa điểm ý tứ lui bước, dưới chân dẫm lên thi thể tang thi, từng bước một đi ra khỏi tang thi đàn.

Tiểu Tô tổng giống như thấy được hy vọng, hắn mở cửa sổ trần xe, chui ra ngoài, nhìn ba người Sở Duyệt ở phía trước mà la lớn:

- Uy! Mấy người các ngươi, mau tới đây giúp tôi giết tang thi! Tôi có thể cho các người rất nhiều rất nhiều tiền!

Sở Duyệt bọn họ căn bản không để ý đến hắn, đã là mạt thế, cho nhiều tiền thì có tác dụng gì, chùi đít còn ngại nó cứng a.

Tiểu Tô tổng vừa thấy mềm không được liền mạnh bạo, hắn ta móc súng của mình ra, chỉ vào ba người phía trước, rồi nói:

- Tôi đếm đến 3, nếu các người còn không tới đây, tôi sẽ bắn."Một"...

Bình Luận (0)
Comment