Quán trà ở ngay bên cạnh đại lộ ven bờ sông Tân Thành, từ cửa sổ lầu hai nhìn ra, là một phong cảnh non nước tuyệt đẹp, mặt nước lấp lánh, cảnh sắc mùa thu bên sông thật dễ chịu, nếu bỏ qua đám thây ma đông đúc bên ngoài .
Ba người lên lầu hai ăn chút gì đó, Sở Duyệt đàng hoàng pha một bình trà, bưng trà đứng trước cửa sổ, nhìn tang thi bên dưới.
- Mọi người tới đây xem, đó là đang làm gì?
Bỗng nhiên, Tề Minh ở cửa sổ bên kia hô lên.
Sở Duyệt cùng An Kiệt vội đi qua, theo phương hướng Tề Minh chỉ, từ rất xa đã có thể nhìn thấy, nơi đó hẳn là một siêu thị lớn, trước cửa có mấy chiếc xe tải hạng nặng, một nhóm người ra vào cửa siêu thị, không ngừng mang đồ lên xe.
Phía trước chiếc xe tải hạng nặng còn có hai chiếc ô tô đang đỗ, cùng kiểu dáng với đoàn xe mà bọn họ gặp phải đêm qua, bên cạnh xe còn có người cảnh giới xung quanh, nhưng trông không giống quân nhân.
Ba người nhìn nhau, xem ra những người này có khả năng là một đám, thế lực hẳn là không nhỏ. Phải biết ngay cả đại ca trước kia của An Kiệt, Thẩm lão đại, lăn lộn hắc bạch lưỡng đạo nhiều năm như vậy, cũng không thể lấy ra nhiều vũ khí và nhân thủ như vậy.
Sở Duyệt suy đoán, những người này có người có súng, còn dám dọn vật tư ở nội thành, hẳn là đi ra từ điểm tụ tập những người sống sót ở Tân Thành tới đây thu thập vật tư.
Kiếp trước cô đã nghe nói người phụ trách của điểm tập trung đó là nhân vật tàn nhẫn, trước mạt thế đã có bối cảnh hắc bang, nghe nói toàn bộ Bạch tỉnh đều có thế lực của hắn ta.
Cô chưa từng gặp qua lão đại đó, bất quá người sống sót trong điểm tập trung đó quả thực được quản lý như xã hội đen, người bên trong đều phải dựa vào làm việc chăm chỉ mới có thể sinh tồn, nếu sẽ bị bắt nạt, bóc lột..
Đời trước bọn họ thiếu chút nữa đã chết ở nơi đen ăn đen này.
Đây cũng là lý do tại sao điểm tập trung những người sống sót ở Tân Thành, nhìn thì giống như đang phát triển tốt, lại không được chính thức công nhận.
Tiếng xe máy vừa rồi đã dẫn dắt tất cả tang thi đi tới đại lộ dọc bờ sống, bên phía siêu thị hiện giờ có rất ít tang thi, những người đàn ông cầm súng đang thúc giục đám người nhanh chóng dọn đồ, giống như đang ra lệnh cho nô lệ.
Sở Duyệt lúc này lại có chút hoài nghi chiếc xe mô tô kia cùng một đám với những người này, bọn họ lợi dụng âm thanh kinh thiên động địa đó thu hút đám tang thi, dẫn dụ chúng sang bên này, sau đó bên kia sẽ nhân cơ hội đi dọn đồ vật.
Đột nhiên có tức giận, làm sao bây giờ?
Siêu thị bên này đang dọn đồ vật đến khí thế ngất trời, hai người đàn ông thở hồng hộc nâng một túi gạo từ siêu thị ra ra, tên cầm súng trên đầu xe tải nhìn thấy liền mắng:
- Các ngươi mà cũng được coi là đàn ông a, ngay cả bao gạo cũng không vác được! Đừng lười biếng! Nhanh lên, nhanh chất đầu xe rồi quay về, bằng không chờ tang thi tới đây, để các người làm thức ăn cho tang thi.
Đương nhiên bọn họ đều là đàn ông, ngày thường khiêng túi gạo không chút vấn đề, nhưng lúc này bọn họ lại có chút ủy khuất. Bọn họ không có biện pháp, tang thi bỗng nhiên bùng nổ, những thứ có thể ăn trong nhà đều đã hết, mấy ngày nay thiếu chút nữa đã đói chết, nghe nói có căn cứ tập trung người sống sót, bọn họ liền liều mạng chạy tới.
Trải qua cửu tử nhất sinh mới tới được căn cứ, bọn họ cho rằng đã được an toàn, có thể ăn no bụng, không nghĩ tới hoàn toàn không phải như vậy.
Sau khi vào nơi tập trung, bọn họ được phân công làm nhiệm vụ để tích điểm, nếu không ra làm nhiệm vụ thì sẽ bị trừ điểm, không có điểm thì không thể đổi lấy thức ăn, không có đồ ăn bọn họ sẽ chết đói!
Kỳ thật dùng sức lao động đổi đồ ăn cũng không gì, đều đã tới mạt thế, cũng không có ai làm ra vẻ, nhưng tốt xấu gì cũng phải ăn chút gì đó mới có sức lực để làm việc a, đói đến mức đứng không nổi, còn sức lực dọn đồ sao?
Người đàn ông khiêng gạo cũng nhịn không nổi nữa, vừa rồi ở siêu thị, hắn định ấy cái bánh mì ăn, bị đội trưởng của bọn họ tát một cái, bảo hắn nhanh chóng mang đồ, lúc này hắn nhịn không được uất ức nói:
- Tôi đói đến không có sức lực, không thể để chúng tôi ăn chút gì lót dạ trước sao? Ăn no rồi, có sức thì vài động tác là dọn xong rồi, anh cho rằng tôi nguyện ý dong dong dài dài như vậy?
- Muốn ăn? Có thể a, chuyến này về có điểm có thể đổi đồ ăn, không có điểm mà muốn đòi ăn, nằm mơ sao?
Người trên nóc xe nghiêm túc nói.
- Vậy ghi nợ cho tôi được không? Trở về có tích phân, tôi liền trả cho anh.
Người đàn ông khiêng gạo kia không dám tức giận, trong tay những người này có súng, hắn cũng không dám phản kháng..
- Vậy cũng phải đợi đến lúc anh có thể quay về, nếu anh chết ở trên đường, tôi biết đi tìm ai đòi tích phân? Đồ anh nợ tôi thì tính cho ai? Ít nói nhảm! Nhanh làm đi, dọn xong sớm chút không phải là được rồi sao?
Người trên nóc xe cười nhạo một tiếng, thúc giục nói.
- Lão tử không làm! Căn cứ các người tôi không trèo cao nổi, tự tôi đi tìm đồ ăn!
Người đàn ông nói xong, liền xoay người muốn đi.
Chỉ là còn chưa đi được vài bước, đã bị người thọc một đao vào giữa lưng từ phía sau, đôi mắt hắn trừng lớn, vẻ không thể tin tưởng, không rõ mình liều mạng chạy ra vì sao lại có kết quả này.
Người đàn ông thọc đao xong, liền thu tay, trong đôi mắt tràn tam giác đầy hung ác, không chút để ý nói:
- Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, nào có tốt chuyện như vậy?
Đảo mắt, hắn ta nhìn về phía những người khuân vác đang run rẩy nhìn mình, hét lớn:
- Còn không mau đi dọn! Lại nháo chuyện xấu, hắn chính là kết cục của các người!
Những người khuân vác nháy mắt như được tiêm máu gà, nhanh chóng chạy tới dọn đồ vật, sợ không cẩn thận một cái sẽ vì chọc giận mắt tam giác mà chết..
Người đàn ông trên mái nhà nhìn một màn này thì cười thầm, bọn họ đều nắm mạng sống trong tay, trước tận thế chỉ có thể ẩn nấp, bây giờ tận thế đã đến, không ai có thể khống chế bọn họ nữa, đến lượt bọn họ cảm thấy tự hào.
Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời, nhìn xem, thế đạo đã thay đổi.
Bỗng nhiên, đôi mắt hắn hơi hơi nheo lại một chút, vì sao hắn lại nhìn thấy thứ gì đó nhấp nháy trên bảng hiệu của siêu thị?
Hắn giơ khẩu súng nhắm vào đó, chẳng lẽ có ai dám cắt râu hổ a?
Phía dưới bảng hiệu nhất thời không còn động tĩnh, người đàn ông trên mái nhà buông lỏng cảnh giác một chút, làm gì có ai ở cao như vậy, nhất định là bị hoa mắt.
Đúng lúc này, một bóng dáng màu trắng từ trên cao nhảy xuống, lao thẳng về phía người khuân vác đang nằm trên mặt đất, máu me khắp nơi.
Mọi người chỉ cảm thấy mắt hoa lên, một vật thể toàn thân xám trắng, có khuôn mặt người, tứ chi đều có móng vuốt lao đến chỗ xác người khuân vác, bắt đầu gặm nhấm.
- Đây là quái vật gì?!
Tên mắt tam giác trợn to thành hình tròn,giơ súng lên bắn về phía con quái vật.
Quái vật mặt người bị quấy rầy ăn cơm, “Ngao” một tiếng kỳ quái, quay đầu trực tiếp nhảy tới chỗ mắt tam giác, há cái miệng đầy răng nanh, cắn vào cổ tên mắt tam giác.
Mọi người ở đây đều cảm thấy ớn lạnh, tang thi còn chưa bị giết, quái vật ngoài hành tinh nào lại đến đây?
“Phanh phanh phanh……”
Người đàn ông trên nóc xe là người phản ứng đầu tiên, nghiến răng bắn vào con quái vật đang nằm trên tên mắt tam giác.
Viên đạn bắn trúng quái vật mặt người, nó lập tức phun ra một ngụm máu đen, nhưng quái vật mặt người như tang thi, giống như không biết đau, vẫn nằm trên người mắt tam giác “Ừng ực ừng ực” mà hút máu tươi của hắn ta.