Lộ trình một ngày hôm nay, Sở Duyệt không tiếp tục để đám người phụ nữ một mình xuống xe đi giết tang thi, gặp phải khúc đường bị chặn, thì mọi người sẽ cùng nhau xuống xe, xe đẩy, giết tang thi, tận lực mau đẩy nhanh tốc độ.
Tới buổi chiều, xe của bọn họ rẽ vào một con đường quốc lộ khác, trên con đường này, bọn họ nhìn thấy càng ngày càng có nhiều người sống sót chạy đến căn cứ Bạch Thành, trong đó còn có một số người được quân đội dẫn đường.
Xe nhiều, tốc độ xe liền bị chậm lại, bất quá trên đường không còn xác tang thi và xe chắn đường, bọn họ chỉ cần một đường thuận lợi tiến về phía trước, tới hơn 3 giờ chiều, đoàn xe rốt cuộc đã tới cửa căn cứ Bạch Thành.
Căn cứ Bạch Thành trước đây là nơi đóng quân của quân đội, nơi này có tới mấy vạn quân đội, chiếm diện tích cực lớn, bên trong có đầy đủ các loại phương tiện, vũ khí đạn dược đủ, tường vây cao hơn 3 mét, đầu tường còn có lưới sắt, hệ số an toàn rất cao.
Khi tang thi bùng nổ, lúc đầu không có nhiều người bị cảm nhiễm, nhưng người thường bởi vì sợ hãi, không dám phản kháng, thế nên người bị cào, bị cắn nhiều vô số, mà những người này sau đó lại liền biến thành đại quân tang thi.
Nhưng đây là quân đội, loại tình huống này tốt hơn rất nhiều.
Năng lực phản ứng và thể lực của quân nhân tốt hơn người bình thường rất nhiều, khi tang thi xuất hiện, chỉ có một bộ phận rất nhỏ bị cắn bị cào, bị cảm nhiễm biến thành tang thi, nhưng rất nhanh đã bị quét sạch, cái này để cho quân đội có thể bảo toàn lực lượng đến mức lớn nhất. .
Quốc gia trải qua hỗn loạn lúc ban đầu, rất nhanh đã hợp thành đoàn đội khẩn cấp sau tai nạn, thông qua phân tích các loại tin tức tập hợp được, cuối cùng nhất trí quyết định, thành lập căn cứ tiếp nhận người sống sót ở các quân khu lớn, thu nhận những người sống sót quanh đó, cũng chậm rãi đi sâu vào các thành phố, giải cứu người dân bị mắc kẹt bên trong.
Hiện tại căn cứ Bạch Thành mới vừa thành lập không lâu, người sống sót đi tới không nhiều, trong căn cứ vẫn rộng rãi, đời trước lúc Sở Duyệt tới căn cứ Bạch Thành, căn cứ đã xây dựng bao cả hai trấn nhỏ xung quanh.
Lúc đầu căn cứ cung cấp rất nhiều công việc cho người sống sót, chỉ cần không lười biếng, cuộc sống ăn no mặc ấm ở trong căn cứ không phải việc khó.
Khi mọi người nhìn thấy vệt đỏ bay phấp phới trong gió trên cổng căn cứ Bạch Thành, cùng với những người quân nhân mặc quân trang màu xanh lục đứng ở cửa căn cứ, tiếp đón những người sống sót một cách trật tự, bọn họ đã không kìm được mà rơi nước mắt..
Quân nhân, trong lúc hoạn nạn, chính là hậu thuẫn kiên cố nhất của dân chúng, là sinh hy vọng, nhìn thấy quân bọn, bọn họ có thể an tâm.
Vì để tiện quản lý, căn cứ không cho phép lái xe vào bên trong, quảng trường rộng lớn bên ngoài cổng căn cứ đã trở thành bãi đậu xe.
Sau khi dừng xe ở nơi đã được chỉ định, sẽ có quân nhân đi tới làm đánh giá xe cho bọn họ, xe có tính năng tốt sẽ bị căn cứ trưng dụng, chủ chiếc xe bị trưng dụng sẽ sẽ được trợ cấp thêm điểm tích phân, tích phân có thể mua đồ trong căn cứ.
Cả đội Sở Duyệt có sáu chiếc xe, có ba chiếc thông qua đánh giá, được trưng dụng, đương nhiên chiếc xe của Sở Duyệt không tham gia đánh giá.
Người quân nhân phát cho bọn họ một giấy chứng nhận, đây là giấy chứng minh thân phận trong căn cứ, có thể dùng khi đi đổi tích phân, lại cho bọn họ 1 giờ để xuống xe, sau đó liền vội vàng đi đánh giá chiếc tiếp theo.
Mọi người luống cuống tay chân, chuẩn bị giao xe,sắp có người tới lấy xe đi, hiện tại mỗi người bọn họ đều mang bao lớn bao nhỏ đầy tay, thoạt nhìn giống như người lao động nhập cư ở ga tàu sau tết.
Sở Duyệt không để bọn họ đem toàn bộ đồ vật xuống, nếu mang theo quá nhiều, không tiện không nói còn dễ dàng bị người khác nhớ thương, dù sao đêm nay bọn họ chắc chắn phải nghỉ ở đây cả đêm, sáng mai được tiến vào căn cứ rồi lấy..
Điềm Nhi đi theo mẹ đi xếp hàng, luôn không ngừng quay đầu lại nhìn xung quanh, cuối cùng nhịn không được lại chạy trở về, đứng trước mặt Sở Duyệt, dùng ánh mắt chờ mong nhìn cô:
- Chị Tiểu Duyệt, chị thật sự không đi vào sao?
Sở Duyệt lắc đầu, nói:
- Chị không vào, chị phải về Tứ Xuyên từ ba mẹ.
- Vậy…… em có thể đi theo chị không?
Điềm Nhi thử hỏi.
- Không thể! Em đừng quên, mẹ em còn cần em bảo vệ.
Tuy Sở Duyệt rất thích cô nhóc này, nhưng trước nay cô chưa vao giờ muốn dẫn cô ấy đi theo.
Điềm Nhi đỏ mắt nhìn Sở Duyệt, bỗng nhiên ném đồ vật trong tay xuống, dùng sức ôm lấy cô, thì thào bên tai cô:
- Chị Tiểu Duyệt, cảm ơn chị! Chị yên tâm, em cũng sẽ giống như chị, quên hết những chuyện đã qua, nỗ lực mạnh mẽ, sống tốt hơn.
Sở Duyệt:……
Làm bậy nha!
Em gái à, em có thể thuận tiện quên hết những cái này hay không a?
Sở Duyệt vỗ vỗ tay Điềm Nhi, thúc giục cô mau đi xếp hàng, cô còn muốn ở chỗ này chờ bọn họ ra lấy đồ a, sau này sẽ gặp lại.
Điềm Nhi lưu luyến bước từng bước, những người phụ nữ khác trong hàng người sống sót cũng thường xuyên quay đầu nhìn lại, không biết là do bất đắc dĩ hay sợ Sở Duyệt sẽ ôm đồ của họ chạy.
Đội ngũ tuy dài, nhưng hiệu suất làm việc của nhân viên đăng ký cũng rất cao, rất nhanh đám người phụ nữ đã đi vào bên trong.
Trời chưa tối hẳn, Sở Duyệt nhàn rỗi nhàm chán, đi dạo một vòng quanh đó.
Bỗng nhiên, trên đường lớn có hai chiếc xe quân dụng lao nhanh như chớp, lướt qua trước mặt Sở Duyệt, mùi máu tươi nồng đậm nhanh chóng lan tràn trong không khí.
Trên xe có người bị thương, hơn nữa khẳng định không chỉ một người.
Dù sao nhàn rỗi chính là nhàn rỗi, Sở Duyệt lặng lẽ thả tinh thần lực đi theo xe dò xét thử.
Xe quân dụng tiến vào căn cứ, đi thẳng đến đội ngũ chữa bệnh, cửa sau xe mở ra, một đám quân nhân bị thương được bị nâng xuống, cả người đều là vết máu, mặt xám mày tro được các chiến hữu nâng lên.
- Bác sĩ ——
Đám người quân nhân nghẹn ngào gầm lên, trong mắt đầy tơ máu đều là lo âu cùng vội vàng.
Bác sĩ cùng hộ sĩ lao ra, dùng cáng nâng người bệnh chạy vào bên trong.
Một người sĩ quan cầm quyển sổ đi tới, vừa đi vừa hỏi:
- Lần này vì sao thương vong lớn như vậy? Lại gặp phải quái vật kia sao?
Một người quân nhân trên mặt đầy máu, xoay người làm động tác chào, đau xót nói:
- Con quái vật kia đang canh giữ ở đầu cầu Đông, tốc độ của nó quá nhanh, người của chúng ta căn bản không thể tới gần nó, viên đạn cũng không đánh nó, người của chúng ta tử thương thực thảm trọng!
- Bị nó cào……
Người sĩ quan cầm sổ ghi được một nửa, liền hỏi không nổi nữa, kia đều là mạng của đồng đội a!
- Bọn họ đều…… Đều tự mình…… ngay cả trung đội trưởng cũng……
Người quân nhân mặt đầy máu vừa nói nước mắt cũng tuôn rơi, chảy thành hai hàng.
- Bọn họ đều là làm tốt lắm, bọn họ không mình biến thành tang thi!
Người sĩ quan vỗ vỗ vai người quân nhân kia, sao đó xoay người đi thống kê tình huống thương vong.
Sau liền thấy người quân nhân kia hai tay bụm mặt, run rẩy đè nén khóc.
Sở Duyệt thu hồi tinh thần lực, gắt gao nhăn mày.
Hiện tại mới qua mười ngày mạt thế, mọi người còn chưa biết bị tang thi cào hoặc cắn sẽ có cơ hội thức tỉnh dị năng, quân nhân trong quân đội bị cào đều sẽ nghĩ đến tự sát trước tiên.
Lúc đầu, người có dị năng cơ bản đều không biết dị năng của mình tới như thế nào, thẳng đến một tháng sau, mới có người phát hiện nguyên nhân, tuy tỷ lệ rất nhỏ, nhưng luôn có hy vọng a.
Mỗi ngày quân đội đều phải đi ra ngoài tìm kiếm cứu hộ người sống sót, thu thập vật tư, bọn họ đối mặt trực diện với tang thi đàn, thương vong thảm trọng!
Quân nhân đều có một thân ngạo cốt, so sánh với biến thành tang thi đi thương tổn chính chiến hữu của mình và người dân mình đã từng bảo hộ, bọn họ tình nguyện chết dưới súng của chiến hữu hoặc tự mình nổ súng.
Nếu quân nhân trong căn cứ biết bị tang thi cào sẽ có dị năng, vậy những người quân nhân sau này bị thương cũng có thêm một phân hy vọng, dị năng giả trong quân đội cũng sẽ nhiều hơn, về sau thực lực của nhân loại cũng sẽ càng mạnh hơn.
Nhưng nếu cô trực tiếp nói cho bọn họ, bọn họ phỏng chừng sẽ cho rằng cô bị dọa điên rồi, mê sảng đi?
Bọn họ có thể cho phép cô biểu diễn một màn Thiết Bố Sam kim chung tráo trước mặt mình sao?
Sẽ không bắt cô đi cắt miếng a?
Nghĩ nghĩ đời trước cô đã từng ngốc trong phòng thí nghiệm nghiên cứu dị năng, Sở Duyệt rùng mình một cái, không nên mạo hiểm như vậy a.
Nhưng phải làm thế nào mới có thể khiến bọn họ tin tưởng có dị năng tồn tại a?
Sở Duyệt nhìn phương hướng xe quân dụng vừa mới tới, hơi hơi xuất thần, nghe nói nơi đó có tang thi biến dị a.