Mắt thấy phía sau tang thi càng ngày càng nhiều, Sở Duyệt phát hỏa, cô tránh khỏi đám người vây quanh, xoay người trèo lên nóc xe.
- Lão Tề, Kiệt ca, đi lên!
Sở Duyệt vẫy tay về phía Tề Minh cùng An Kiệt.
Ba người bọn họ đều là dị năng giả, thân thể đều được cường hóa, nhảy từ một chiếc xe này lên một khác chiếc xe khác, căn bản không phải việc khó, rất nhanh đã nhảy được một đoạn rất xa.
Người phía dưới thấy ba người bọn họ nhảy nhẹ nhàng như vậy, cũng muốn nhảy theo, bò lên trên xe mới phát hiện căn bản không làm được.
Cũng có người thiện ý nhắc nhở bọn họ:
- Sai rồi, sai phương hướng, phía đó có tang thi!
Người phía sau dùng sức đẩy hắn ra, thúc giục:
- Anh ngu ngốc sao? Không thấy bọn hắn lợi hại như vậy, cần anh lo lắng sao, mau tiến lên đi!
Sở Duyệt quay đầu nhìn lại, nhiều người như vậy, mỗi người xông lên giết một tang thi là xong rồi, cố tình một đám chỉ biết trốn!
Đúng lúc này, nơi xa đột nhiên truyền đến tiếng súng, Sở Duyệt dõi mắt nhìn lại, xa xa thấy được hai chiếc xe bọc thép từ bên kia ngọn núi tiến đến.
Đám người đang chạy vội bỗng nhiên nghe thấy tiếng súng đều cao hứng hoan hô:
- Là quân đội, là người quân đội tới!
- Chúng ta được cứu rồi!
- Mẹ nó! Sao tới chậm như vậy! Lão tử thiếu chút nữa đã bị tang thi cắn!
……
Trong đám người nói đủ thứ,, có người vui quá mà khóc, có người căm giận bất bình, nhưng không ai dừng bước chân đi đến đối kháng với đám tang thi đang đuổi theo họ.
Xe bọc thép rất nhanh đã chạy tới, quân nhân trên xe cầm súng trường, bọn họ dùng mấy phát súng đã xử lý xong tang thi phía sau đoàn xe.
Mấy người quân nhân nhảy xuống xe, chen vào dòng người, đi xem xét nguyên nhân kẹt xe.
Những quân nhân khác cũng lần lượt xuống xe, đứng cảnh giới tứ phía..
Chi đội ngũ này là đội tuần tra, mỗi ngày bọn họ đều phụ trách dọn sạch chướng ngại vật trên đường cùng tang thi vây tới trên con đường này.
Nhưng ở mạt thế, đường quốc lộ này chẳng khác gì những thùng rác cộng đồng, cứ sinh ra rác mới mãi không ngừng!
Không, nếu không chú ý một chút, con đường đã được dọn sạch sáng nay lại bị tắc.
Bất quá trong lòng mấy người quân nhân này cũng rất có ý kiến, những người này không nghe thuyết phục, rõ ràng căn cứ chính phủ ở trước mặt, lại không biết nghe ai nói cái gì, nhất định phải đi tới căn cứ tư nhân bên kia cầu.
Bản thân không có bản lĩnh, mấy tang thi này còn không đối phó được, lại thích lăn lộn mù quáng, thật sự rất khó chịu.
Ba người Sở Duyệt đã chạy tới cuối dòng xe, nhìn đám người quân nhân đang cảnh giới ở ven đường, Sở Duyệt ngừng lại.
Bên kia ngọn núi, có một tang thi đàn lớn đang đến đây, đội tuần tra chỉ có khoảng 20 người, chỉ sợ dữ nhiều lành ít.
Nếu bọn họ mặc kệ những người trên cầu, tự mình chạy, hẳn là không có vấn đề gì, nhưng những người quân nhân lẽ cho dù họ có chết trận, cũng sẽ không lùi về phía sau một bước!
Những người trên cầu đã bắt đầu di chuyển xe của họ dưới sự chỉ huy của quân đội, nhưng tốc độ thực sự chậm hơn một con rùa.
Một quân nhân thấy Sở Duyệt lăng lăng nhìn chằm chằm bọn hắn, nhịn không được mà lên tiếng hỏi:
- Cô gái nhỏ, có chuyện gì sao?
Sở Duyệt mím môi, chỉ vào tòa núi nhỏ bên cạnh, nói:
- Bên kia có rất nhiều tang thi tới đây, thật nhiều thật nhiều.
Mấy người quân nhân nhìn nhìn tòa núi nhỏ kia, thảm thực vật trên núi đều khô vàng, ngay cả cái bóng tang thi cũng không có.
Người quân nhân nhíu mi, nhẫn nại nói:
- Cô gái nhỏ đừng sợ, không có tang thi, cho dù có, chúng tôi cũng có thể giết chết chúng nó, hiện tại cô có thể trở lại xe, lát nữa có thể rời đi rồi.
- Thật sự có, không tin mọi người đi xem.
Sở Duyệt thở dài trong lòng, cô biết sẽ như vậy mà, bọn họ căn bản không tin tưởng cô.
Bất quá cô vẫn nhắc nhở bọn họ, cho dù không tin, cũng nên đi kiểm tra sườn núi nhỏ đó một chút.