Chương 198: Chỉ có ánh mắt không lừa được người! (2)
Chương 198: Chỉ có ánh mắt không lừa được người! (2)
Ở trên sân bóng như cá gặp nước, có thể nói là đơn phương đồ sát các học sinh của lớp bảy.
“Ngô Tiểu Khải, hôm nay ngươi quá giỏi!” Quách Khôn Nam dựng thẳng ngón cái, hôm nay trên sân bóng, Ngô Tiểu Khải giống như một sát thần, liên tục vào bóng.
“Ngươi cũng không tồi.”
Đạt được đồng đội tán thành, Ngô Tiểu Khải lại cướp được bóng, thậm chí nhìn cũng không nhìn, nhìn ra ngoài sân bóng.
Lúc này xung quanh hắn có không ít người, còn có một ít nữ sinh tới cổ vũ, trong đó có một ít nữ sinh nhan sắc không tệ. Nhưng Ngô Tiểu Khải chỉ ngóng nhìn Đơn Kiêu trong đám người, trong mắt chỉ có hắn. Sau đó hắn thấy được ánh mắt nóng bỏng của Đơn Kiêu, hắn nhìn chằm chằm mình, ánh mắt này, Ngô Tiểu Khải quá quen thuộc!
Đó là ánh mắt chất chứa giấc mơ, lời nói có thể gạt người, nụ cười cũng có thể gạt người nhưng ánh mắt lại không gạt được, tuyệt đối không thể gạt được. Bởi vì mỗi lần Ngô Tiểu Khải chơi bóng rổ, ánh mắt của hắn cũng sẽ như thế.
“Quả nhiên, Đơn Kiêu mới là người thật sự ủng hộ ta, sau này mỗi lần chơi bóng rổ ta đều phải kéo hắn qua đây xem!”
Ngô Tiểu Khải thầm hạ quyết tâm, lại vào bóng.
Mà bên ngoài Đơn Kiêu, hắn nhìn chằm chằm bóng rổ trong tay Ngô Tiểu Khải, thèm muốn chết.
……
Sân bóng còn có một cái tiểu nhạc đệm, Quách Khôn Nam đánh bóng rổ xong, được một nữ sinh xinh đẹp thêm QQ khiến cho đám người xung quanh hoan hô.
“Quách ca ngưu a, vừa rồi ngươi đánh cực kỳ tốt, hướng thế siêu đột nhiên, ta thấy sau này không ai dám lên cản ngươi!” Đan Khải Tuyền khen, thật ra thì trong lòng của hắn có chút mất mát, được muội tử thêm QQ, đó là chuyện chỉ tồn tại trong ảo tưởng của hắn.
Hơn nữa, trận thi đấu bóng rổ hữu nghị hôm nay, Bạch Vũ Hạ cũng không có tới.
Quách Khôn Nam khiêm tốn nói: “Bình thường thôi!”
Thật ra thì trong lòng đã cười đến sắp nở hoa, hắn cũng là người có nữ sinh thích, bây giờ trong lớp học người có đãi ngộ như thế này chỉ có một mình Khương Ninh, Cảnh Lộ thường xuyên tìm Khương Ninh nói chuyện phiếm, trước kia hắn rất hâm mộ, bây giờ hắn cũng làm được.
Mã Sự Thành thò qua tới hỏi: “Nóng trên người toàn là mồ hôi, các ngươi có đi tắm hay không?”
Quách Khôn Nam động tâm, do dự nói: “Sắp đến tiếc tự học buổi tối, không kịp thời gian, ta không đi.”
“Được, ta đi một mình.” Mã Sự Thành nói, hôm nay tiết đầu tiên là tiết tự học, đến lúc đó tìm cớ nói với lớp trưởng, tới muộn một chút cũng không sao.
……
Quách Khôn Nam rửa mặt, trở lại lớp, luôn luôn trầm ổn hắn nhưng bây giờ đi đường bước chân có chút lơ lửng. Được nữ sinh thêm QQ, lần đầu tiên trong đời. Hắn không nhanh không chậm lấy di động ra, mở khóa màn hình, giống như mở ra một món quà tặng bất ngờ, cúi đầu nhìn vào màn hình.
Nữ sinh nhắn cho hắn hai tin, Quách Khôn Nam thầm nghĩ thật chủ động a!
Lần đầu tiên gặp được nữ sinh như vậy.
Nữ sinh để ảnh đại diện là ảnh chụp kiểu tóc manga anime hồng nhạt đáng yêu, lập tức đánh trúng tim Quách Khôn Nam, kiểu hắn thích nhất.
“Ta là nữ sinh thêm bạn ngươi ở sân bóng rổ.”
“Có thể nói với ngươi một chuyện hay không?”
A, đây là muốn thổ lộ sao? Không ngờ được là ta cũng có ngày hôm nay!
Quách Khôn Nam trả lời: “Nói đi, ta không có bạn gái.”
Hắn chờ đối phương trả lời lại, như vậy con nói tiếp theo hẳn là các loại ái mộ, hắn đang suy nghĩ xem nên chấp nhận đối phương như thế nào. Là trực tiếp chấp nhận? Hay là uyển chuyển cự tuyệt sau đó lại chấp nhận?
Quách Khôn Nam tươi cười.
Bên cạnh, Hồ Quân kỳ quái nói: “Quách ca, ngươi cười rất đáng sợ.”
“Tiểu hài tử không hiểu, đi một bên chơi.” Hắn chính là nam nhân có bạn gái, không giống như mấy người ngồi ở phía sau!
Có người cười vui với hắn, có người chơi với hắn, hắn không còn cô đơn nữa.
Chân dung hồng nhạt nhắn một câu: “Không có bạn gái thì đi tìm a, nói với ta làm gì?”
Quách Khôn Nam ngơ ngẩn.
“Vậy ngươi thêm ta có chuyện gì?”
“Ngươi đánh bóng dở ẹc, chỉ biết đâm người, lần sau chơi bóng chú ý một chút, đừng đụng vào bạn trai ta.”
“Bang!” Di động rơi xuống đất.
Thứ hai, tiết tự học buổi tối, Quách Khôn Nam thất tình.
……
Mã Sự Thành vào nhà tắm lớn.
Ngày hôm nay sau khi đánh bóng rổ xong có thể tới nhà tắm lớn tắm một cái là một chuyện cực kỳ thoải mái, có thể nói lànhân gian cực lạc.
Bên trong nhà lớn thường chia làm hai khu vực, một khu vực là hồ tắm giống như bể bơi, một khu vực còn lại là một sảnh lớn rộng mở, bên trong là những giường da giống như là phòng xông hơi để cho những người tắm rửa xong tới đây nằm hoặc là ngồi nghỉ ngơi.
Giường ga được đặt kề bên nhau, Mã Sự Thành chọn một cái giường da, để quần áo lên trên đó, bởi vì vừa rồi chơi bóng rổ cho nhanh quần thể thao ướt đẫm mồ hôi, hắn để quần áo lên quạt sưởi, như vậy chờ đến sau khi hắn tắm xong thì quần áo cũng được hong khô.
Mã Sự Thành đi đến chỗ bể tắm, đối diện là một vị lão gia gia từ bên trong bể tắm đi ra, lão gia gia đó cực kỳ mập, lông tóc tràn đầy, có một khối hộ tâm mao, nhìn cực kỳ tởm.
Mã Sự Thành nhìn hắn mấy cái, đến bể tắm ngâm, thoải mái dễ chịu ngâm mười lăm phút, Mã Sự Thành đứng dậy rời khỏi bể tắm. Cuối cùng vẫn phải nể mặt lớp trưởng một chút, suy cho cùng thì lớp trưởng vẫn rất tốt.