Chương 219: Di dời đại pháp độc đáo
Chương 219: Di dời đại pháp độc đáo
Đan Khải Tuyền sửa lại đề tài: “Một thái dương quá cô đơn.”
Quách Khôn Nam nói: “Có khi cũng sẽ không có thái dương.”
Nhìn thấy các huynh đệ có tài như vậy, vị cuối cùng Thôi Vũ vốn định mượn bày tỏ nỗi lòng, kết quả Mã Sự Thành quát lên: “Nếu không có thái dương, ta chính là thái dương!”
Hắn nhìn nữ tử tóc ngắn trước mặt, khiêu chiến: “Dương Thánh, dám chơi với ta không?”
Mã Sự Thành vô cùng tự tin. Từ mấy ngày hôm trước đánh cuộc thua, Mã Sự Thành khuất nhục thay Dương Thánh trực nhật, đó là ngày hắc ám nhất từ khi hắn lên cấp ba đến bây giờ. Mã ca hắn là người không bình thường, thế nhưng lại bị một tiểu nữ nhân sai sử, giống trâu ngựa.
Quá mất mặt, đặc biệt là chuyện này còn diễn ra trước mặt tất cả bạn học trong lớp, Mã ca hắn còn mặt mũi nào nữa?
Hắn đã muốn lấy lại mặt mũi, bây giờ, không phải cơ hội tới sao?
Bóng bàn, thứ này chính là trò chơi quốc dân, Mã Sự Thành bất tài, đương nhiên cũng biết chơi. Từ tiểu học hắn đã chơi bóng bàn, khi đó điều kiện không tốt, chỉ có sân xi măng, ngay cả lưới ở giữa cũng là gạch dựng thành, trên sân bóng như thế, Mã Sự Thành chiến thắng rất nhiều đối thủ.
Hắn ước định với các bạn học, thua ba điểm kết thúc, Mã Sự Thành là đài vương, các bạn học thay phiên khiêu chiến hắn, hắn lại có thể cố thủ một tiết. Đó là thời gian rất vui sướng, tôi luyện kỹ thuật bóng bàn của Mã Sự Thành, nhân xưng “Dã cầu vương”!
Thế cho nên hôm nay Mã Sự Thành có mười phần nắm chắc đánh bại Dương Thánh, rửa sạch sỉ nhục.
Mã Sự Thành đầu tiên là nhìn Khương Ninh, nói: “Ninh ca, hôm nay nể mặt ta, yên tâm đi, ta sẽ nhanh chóng giải quyết, sẽ không chậm trễ thời gian của ngươi.”
Hắn giống như là đang kể một chuyện nhỏ không đáng chú ý.
Khương Ninh nói: “Nếu như Dương Thánh chịu chơi với ngươi, ta không quấy rầy các ngươi.”
Khương Ninh luôn thích giúp người thành đạt.
Mã Sự Thành nhếch lỗ mũi lên, nhìn Dương Thánh, cuồng vọng nói: “Ngươi dám sao?”
Dương Thánh đại khái là một mét sáu ba, Mã Sự Thành cao hơn nàng ít nhất mười hai, mươi ba centimet, hai người đứng chung một chỗ, khí thế hắn hoàn toàn áp chế Dương Thánh.
Mà chơi bóng dựa vào khí thế, khí thế thắng thì thắng.
Dương Thánh vốn tính toán xong, hôm nay hắn đánh với đối thủ mạnh mẽ như Khương Ninh, chỉ sợ phải đánh với Tiết Nguyên Đồng trước, như vậy nàng cũng chịu.
Nhưng đối mặt linh vật tự đưa tới cửa như Mã Sự Thành, nàng không ngại giết uy phong của hắn trước.
“Được, một điểm một ngày trực nhật, hoặc là hai điểm một lần dời nước, dám sao?” Dương Thánh hạ tiền đặt cược.
Mã Sự Thành nhanh chóng tính nhẩm, một tháng đại khái trực nhật bốn lần, hắn đã thay Dương Thánh trực nhật một lần, chỉ cần thắng ba lần là có thể trả hết. Nếu có thể thắng vài lần, như vậy Dương Thánh phải thay hắn trực nhật, dời nước cho hắn.
Nghĩ đến hình ảnh Dương Thánh dời nước, Mã Sự Thành thiếu chút nữa bật cười.
“Đang có ý này.” Mã Sự Thành lạnh nhạt nói.
“Khương Ninh, cho ta mượn vợt bóng dùng một chút, tuần sau ta mời ngươi ăn đồ ăn vặt.”
Khương Ninh tùy tay vung một cái, vợt bóng bay qua.
Mã Sự Thành một tay để sau lưng, nhẹ nhàng chụp một cái, cầm vợt bóng xoay tròn.
“Soái a Mã ca!”
“Ta và tiểu đồng bọn của ta sợ ngây người!”
Quách Khôn Nam nói: “Mã ca, đã đến lúc bày ra kỹ thuật!”
Hồ Quân nói: “Mã ca, giết nàng không còn manh giáp!”
Phe Mã Sự Thành, nhân tài đông đúc, trợ uy, cố lên, tiếng vang không dứt bên tai. So sánh lại, bên Dương Thánh quạnh quẽ, lẻ loi một người, không ai hò hét, không ai cỗ vũ, thậm chí có chút đáng thương.
Mã Sự Thành khóe miệng gợi lên, lộ ra nụ cười tà mị, nàng lấy cái gì thắng ta?
Hắn đi đến bên cạnh bàn bóng bàn, nhìn Dương Thánh, nói: “Ra chiêu đi, nhường ngươi trước!”
Mã Sự Thành tự xưng là một thân sĩ, nhẹ nhàng dịu dàng như nam nhân trời Âu, có tinh thần kỵ sĩ.
Dương Thánh đã kiềm chế không được, nhìn Mã Sự Thành trang bức như vậy, nàng muốn xem Mã Sự Thành có bản lĩnh gì. Nàng đang muốn phát bóng, không ngờ bên cạnh lại có người nói một câu: “Này này, nếu quyết định, vì để cho thi đấu càng chân thật một chút, chúng ta nên tìm một trọng tài!” Hồ Quân lời lẽ chính đáng nói.
“Đúng là nên có một trọng tài.” Mã Sự Thành tán đồng, bằng không Dương Thánh đổi ý, như vậy không phải là không xong sao?
Vương Long Long nói: “Hồ Quân đề nghị không tồi, như vậy trọng tài này chọn người đẹp trai nhất, công chính nhất lớp tám làm!”
Vương Long Long nói tới đây, trên gương mặt có chút bụ bẫm nở một nụ cười tươi: “Như vậy, ta tuyên bố, trọng tài đương nhiên là ……”
“Đương nhiên là Khương Ninh làm.” Dương Thánh ngắt lời hắn.
“Ha?” Vương Long Long thật là khó chịu.
“Khương Ninh, các ngươi làm nhân chứng, bọn họ cùng bọn với Mã Sự Thành, ta không tin bọn họ, phiền ngươi một chút!”
“Giúp một chút.”
“Chút lòng thành.” Khương Ninh đồng ý.
Vì thế Khương Ninh đi đến bên cạnh bàn bóng bàn, pháp lực cổ động, dọn dẹp sạch sẽ, sau đó làm nóng cái bàn, ngồi lên. Tiết Nguyên Đồng nhìn, sau đó cũng ngồi bên cạnh Khương Ninh, dính sát vào hắn. Khương Ninh có thể cảm nhận được áo bông của Tiết Nguyên Đồng mềm mại.
“Được rồi, bắt đầu đi!” Tiết Nguyên Đồng làm trọng tài, nàng khép bàn tay lại, ý bảo hai người bắt đầu thi đấu.
Mã Sự Thành đã chờ lâu rồi, hắn chuẩn bị tuyệt sát Dương Thánh.
Dương Thánh đã phát bóng, Mã Sự Thành bày ra tư thế, trở tay mạnh mẽ đánh, “Quang”, bóng bắn ngược trở về, Mã Sự Thành mạnh mẽ ra kỳ tích, bóng bay nhanh, Dương Thánh đón hụt.
“Mã ca ngưu bức!”
“Mã ca uy vũ!”