Chương 222: Ước định đặc thù
Chương 222: Ước định đặc thù
“Ai, tuy rằng ta không thua nhiều như ngươi nhưng ta thảm hại hơn, ta không xong.”
Quách Khôn Nam nghe xong, lúc này hắn không buồn bực như trước, hắn nhìn Đan Khải Tuyền, nói: “Đúng là ngươi không xong, ngươi thật là, ai, ta không biết nói cái gì.”
“Nào có ngươi đánh đố như vậy, ta tường không phục, chỉ phục ngươi.”
Mã Sự Thành khuyên nhủ: “Ngươi không cần học ta, sau này nói chuyện phải chừa chút đường lui cho mình.”
Đan Khải Tuyền nghe mấy người an ủi, nói: “Yên tâm đi, ta đã biết, sau này sẽ học để cho mình đường lui.”
Sau đó hắn lại căm giận nói: “Sau này ta còn đánh đố với Dương Thánh, ta chính là tôn tử của nàng!”
Mã Sự Thành:……
Vương Long Long nhích người qua, thừa dịp mấy người không chú ý, hung hăng cười, còn may từ trước đến nay hắn tính rồi mới quyết định, không phải mãng phu như Đan Khải Tuyền.
Chợt, Vương Long Long thu liễm nụ cười, gương mặt trở nên u sầu một lần nữa, quay lại tham dự cuộc đối thoại của mấy người, hắn trấn an nói: “Đừng nói nữa, mọi người có ý tốt, ai ngờ Dương Thánh đánh bóng bàn hay như vậy.”
Một bên khác, Dương Thánh đánh với Tiết Nguyên Đồng, nàng đại khái thăm dò rõ được trình độ kỹ thuật của Tiết Nguyên Đồng, thiên phú tốt, có thể đánh với nàng có tới có lui, trong số học sinh trung học, kỹ thuật có thể nói là tương đối xuất sắc. Hơn nữa Tiết Nguyên Đồng chơi bóng không phải chỉ biết mãng, nàng động tác linh hoạt, tiến bộ nhanh.
Dương Thánh thua bốn điểm. Nàng quay qua nhìn Mã Sự Thành kêu, gọi mấy người bọn họ qua đây, ánh mắt Dương Thánh xẹt qua mấy người, cuối cùng dừng lại.
“Quách Khôn Nam, ngươi thay Tiết Nguyên Đồng trực nhật bốn lần trước.”
“Nghe được không?”
Quách Khôn Nam mặt đen, tỏ vẻ nghe được, không có biện pháp, ai kêu hắn đánh cược. Mã Sự Thành và Đan Khải Tuyền trăm phần trăm sẽ đã đánh cuộc thì phải chịu thua, nếu hắn chơi xấu, có chút không thể nào nói nổi.
Quách Khôn Nam vốn đã tính toán tiếp thu vận mệnh, kết quả Tiết Nguyên Đồng nói: “Không cần, ta có thể tự mình quét tước.”
Quách Khôn Nam nghe được lời này, đầu tiên là trong lòng kinh hỉ, không cần trực nhật, quá tốt, nhưng hắn đột nhiên lại đau răng, ta bị ghét bỏ sao? Nghĩ đến đây, Quách Khôn Nam thiếu chút nữa không nhịn được hỏi lại Tiết Nguyên Đồng: “Ngươi khinh thường ta sao?”
Dương Thánh nói: “Không cần khách khí với ta, dù sao bọn họ nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, cho bọn họ đi đổ rác, bưng nước khoáng đều được.”
“Chắc chắn các ngươi cũng thích giúp đỡ bạn học chứ?”
Mã Sự Thành mặt như đưa đám: “Bằng không thì sao?”
Nhưng mà cuối cùng Tiết Nguyên Đồng vẫn cự tuyệt, so với Dương Thánh rộng rãi lạc quan, không câu nệ tiểu tiết, Tiết Nguyên Đồng là người có tính cách không muốn làm phiền người khác, hơn nữa nàng cảm thấy như vậy không tốt.
Dương Thánh nhìn thấy Tiết Nguyên Đồng cự tuyệt, không nói nữa, nàng quan sát mấy người, suy nghĩ xử lý bọn họ như thế nào, khơi khơi có được, đương nhiên sẽ không lãng phí.
Mã Sự Thành bị ánh mắt nàng đảo qua, lập tức chột dạ không thôi, có cảm giác như đối mặt chủ nhiệm lớp, vừa lúc, khu dạy học ngoài sân thể dục vang lên chuông tan học.
“Tuần sau gặp lại, cáo từ!”
Mấy người để lại một câu, nhanh chân chạy.
Nhìn dáng vẻ chật vật của bọn họ, Dương Thánh một chân đạp sân bóng bàn, tóc ngắn bởi vì động tác kịch liệt mà lắc lư một chút, lộ ra vẻ hiên ngang.
Mấy người Mã Sự Thành chạy ra khỏi sân thể dục, Vương Long Long hơi béo, thể lực không tốt, hắn dừng lại, thở hổn hển kêu: “Mã ca, Mã ca đừng chạy nhanh như vậy a!”
“Đợi ta.”
Mã Sự Thành vẫn rất nghĩa khí, Vương Long Long là bạn ngồi cùng bàn của hắn, còn là người xem hắn chơi trò chơi, hắn quyết đoán dừng lại, còn gọi mấy người Đan Khải Tuyền dừng lại.
Đan Khải Tuyền khinh bỉ Vương Long Long: “Ngươi không được a, mới chạy vài bước đã mệt, ngươi ngày thường không rèn luyện sao?”
Vương Long Long thầm nghĩ, ngươi rèn luyện có tác dụng gì, một cây gân, bị Dương Thánh chơi như con khỉ. Mà hắn là trí giả, dựa vào đầu óc ăn cơm. Nhưng mà mặt ngoài Vương Long Long vẫn cực kỳ hàm hậu, hắn nói: “Không, ta luyện ít, không so được với Tuyền ca.”
Đan Khải Tuyền nói ngay: “Tuần sau khai giảng, tiết tự học buổi tối ta dẫn ngươi chạy bộ, tới sân thể dục chạy.”
Vương Long Long hoàn toàn không muốn rèn luyện. Hắn nhìn mấy người, cân nhắc hôm nay các huynh đệ bị hố thực thảm, phỏng chừng tâm tình không tốt lắm, vừa khéo thừa cơ hội này, kéo gần cảm tình một chút, đặt móng cho kế hoạch lớn của hắn sau này.
“Gần đây ta có dư chút tiền, ta mời mọi người ăn…… ăn đồ chiên và lẩu cay, quán đồ chiên ở cửa, các ngươi tùy tiện chọn!” Vương Long Long đại khí nói.
Hắn vốn định mời mọi người ăn nướng BBQ, nướng BBQ quá mắc, ở đây có tổng cộng bảy người, nếu như ăn thoải mái phỏng chừng hơn hai ba trăm đồng. So sánh lại, đồ chiên rẻ hơn nhiều.
Mấy người ánh mắt sáng lên, không nghĩ tới còn có chuyện tốt bực này?
“Tốt, hôm nay Long ca mạnh như vậy sao!”
“Long ca làm tốt lắm, ta không nhìn lầm ngươi.”
“Về sau Long ca nói gì chính là cái đó!”
Đặc biệt là Đan Khải Tuyền, kêu to nhất, không có biện pháp, trước đó hắn xài hơn phân nửa tiền, bây giờ sinh hoạt phí là mượn Khương Ninh. Hai ngày nay hắn ăn không được tốt, bây giờ lời mời của Vương Long Long không khác gì tiên nhạc. Trong nháy mắt, trong đầu hồi tưởng lại mỹ vị của đồ chiên, gà que chiên ngập dầu, trên đổ đầy tương ớt, bột thì là, cắn một cái. Đan Khải Tuyền muốn nuốt nước miếng.
“Đi đi đi!” Hắn ôm cổ Vương Long Long.
……