Chương 236: Xuất hiện, ngọa long phượng sồ thổ lộ!
Chương 236: Xuất hiện, ngọa long phượng sồ thổ lộ!
Tuyệt đối không thể để cho bọn họ phát hiện!
Vì không lộ tẩy, Đan Khải Tuyền đổi giọng: “Thật ra thì tiết mục của Cảnh Lộ cũng không tồi, ca rất dễ nghe, cảm thấy nàng có năng khiếu hơn những học sinh chuyên nhạc trong trường, hát hay hơn nhiều.”
“Mỗi ngày ta đi về, đi qua lầu 5, thường nghe được học sinh lớp âm nhạc luyện giọng, kêu như sói tru, cực kỳ khó nghe, không hiểu bọn họ học thứ gì.” Đan Khải Tuyền khinh thường nói.
“Tiết mục của Bạch Vũ Hạ và Cảnh Lộ đều hay, Trần Tư Vũ làm cũng không tồi, sau đó tiết mục của mấy người Vương Yến Yến, suýt nữa khiến cho ta xem đến ói ra!”
“Ta kiến nghị lần sau Vương Yến Yến biểu diễn tiết mục nên che mặt, nói không chừng ta còn có thể xem.”
Đan Khải Tuyền khen Bạch Vũ Hạ đồng thời lại khen Cảnh Lộ và Trần Tư Vũ, thuận tiện nói xấu mấy người Vương Yến Yến. Nói như vậy, lẫn lộn mục tiêu, người trong phòng ngủ sẽ không hoài nghi hắn thích Bạch Vũ Hạ.
Mẹ nó ta đúng là thiên tài, như vậy mà cũng qua loa được!
Đan Khải Tuyền âm thầm khen mình cơ trí.
Hồ Quân kỳ quái nhìn Đan Khải Tuyền, một hồi hắn mới hòa nhập vào chủ đề của Quách Khôn Nam: “Ta giống như Khải Tuyền, Bạch Vũ Hạ vũ đạo đúng là không tồi, trước đó trong lớp, nghe có người khen nàng đâu? Còn nói muốn theo đuổi Bạch Vũ Hạ.”
“Ai theo đuổi?” Đan Khải Tuyền cảnh giác hỏi, như lâm đại địch.
“Mấy nam sinh hàng trước.” Hồ Quân nói.
Đan Khải Tuyền vẻ mặt hoảng hốt, hàng phía trước đều là học sinh thành tích tốt, nếu để cho bọn họ theo đuổi Bạch Vũ Hạ, nói không mình sẽ rơi vào hạ phong.
Nhưng mà chợt Đan Khải Tuyền lại ổn định lại, hắn ngồi cùng bàn với Bạch Vũ Hạ, có cơ sở cảm tình, cái gọi là gần quan được ban lộc, trời sinh có ưu thế hơn người khác.
Hai nam sinh duy nhất khiến cho hắn cảm nhận được uy hiếp trong lớp, một là Khương Ninh, một là Hoàng Trung Phi.
Còn may mỗi ngày Khương Ninh đều đi chung với Tiết Nguyên Đồng, mấy người Cảnh Lộ chơi chung với nhau, không có hứng thú với Bạch Vũ Hạ, có đôi khi Bạch Vũ Hạ tìm hắn hỏi chuyện hắn đều trực tiếp đẩy cho Tiết Nguyên Đồng giải đáp. Trừ phi Bạch Vũ Hạ đối mặt Tiết Nguyên Đồng giảng giải, nghe không hiểu thì Khương Ninh mới nói ra quá trình giải đề. Thời gian còn lại, hai người gần như không giao lưu.
Một người khác chính là Hoàng Trung Phi, Đan Khải Tuyền lại càng yên tâm, Hoàng Trung Phi không tồi, lớp trưởng tận tâm tẫn trách. Trước kia Đan Khải Tuyền vốn khinh thường ban cán bộ, cảm thấy bọn họ là thứ gì, chỉ biết tự cao tự đại, cái gì cũng đúng. Nhưng với Hoàng Trung Phi, hắn không có bất cứ ý kiến gì, tận chức tận trách.
Để cho hắn yên tâm là Hoàng Trung Phi rất tuấn tú, lại không có ý yêu đương, thường có nữ sinh lớp khác tìm Hoàng Trung Phi nhưng mà từ trước đến nay hắn luôn cự tuyệt.
Trừ hai người đó, nam sinh khác trong lớp, bình thường cạnh tranh theo đuổi nữ sinh, Đan Khải Tuyền không sợ hãi chút nào.
Nhưng mà lời Hồ Quân mới nói càng khiến cho hắn kiên định tiên hạ thủ vi cường, hắn vốn định đêm nay sẽ thổ lộ với Bạch Vũ Hạ.
Đan Khải Tuyền tự nhận mình không ngốc, đêm nay Bạch Vũ Hạ vũ đạo quá kinh diễm, nói không chừng sẽ khiến cho rất nhiều nam sinh nổi lên tâm tư, mà hắn thừa cơ hội này tiệt hạ Bạch Vũ Hạ, đến lúc đó rất vinh quang!
Khi nói chuyện với người khác, hắn sống lưng có thể thẳng hơn, xem, ta có bạn gái. Cái gì, ngươi cũng có bạn gái? Xin lỗi, bạn gái của ngươi không đẹp bằng bạn gái ta.
Nghĩ đến đây, Đan Khải Tuyền vui vẻ, tiếp tục cúi đầu ghi chú vào di động. Không sai, sở dĩ vừa rồi hắn không nói chuyện phiếm là vì hắn đang viết lời thổ lộ.
Nữ sinh đa số đều ngượng ngùng, thổ lộ tốt nhất là qua di động, nói như vậy, đối phương càng dễ tiếp thu, đây là kết luận của Đan Khải Tuyền sau khi tìm hiểu rất nhiều phương pháp công lược.
Hắn đưa ánh mắt ra hiệu cho Quách Khôn Nam.
Làm hảo huynh đệ, thường một ánh mắt thì Quách Khôn Nam lập tức biết Đan Khải Tuyền muốn làm gì, hắn nhanh chóng lau khô chân, bưng chậu lên, thuận tay đổ nước rửa chân của Đan Khải Tuyền.
Ký túc xá nam sinh Tứ Trung là phòng tám người, giường tầng, không có nhà vệ sinh riêng, không có điều hòa, tổng thể điều kiện kém. Đan Khải Tuyền ở dưới giường, Quách Khôn Nam ở trên hắn.
Quách Khôn Nam đổ nước rửa chân xong, đi tới bên cạnh Đan Khải Tuyền ngồi xuống.
“Thế nào?” Đan Khải Tuyền đưa điện thoại qua, cho hảo huynh đệ xem lời thổ lộ mà hắn vắt hết óc suy nghĩ ra.
Quách Khôn Nam xem xét vài lần, cũng được: “Ta cảm thấy cũng được, nếu không ngươi tìm thêm vài người xem thử xem?”
Đan Khải Tuyền thấy có lý, vì thế hắn đề nghị: “Ta gửi cho Khương Ninh xem?”
Khương Ninh làm người như thế nào hắn biết, không tồi, đáng tin cậy, hơn nữa ngày thường Khương Ninh quan hệ với nữ sinh rất tốt, chắc chắn hắn có kinh nghiệm.
“Được, ngươi gửi cho hắn xem đi.”
“Ta gửi Khương Ninh?” Đan Khải Tuyền đang muốn click gửi đi.
Quách Khôn Nam ấn hắn một chút, nhỏ giọng nhắc nhở: “Từ từ, đừng quên sửa tên Bạch Vũ Hạ lại.”
Đan Khải Tuyền sợ đổ mồ hôi lạnh: “Ngọa tào, ngươi đúng là tỉ mỉ, nếu không thì bị Khương Ninh biết rồi!”
Quách Khôn Nam có chút đắc ý: “Không xem ta là ai.”
Đan Khải Tuyền tiện tay đổi tên Bạch Vũ Hạ thành tên mỹ nữ lớp thực nghiệm 1 cách vách, Đổng Giai Di.
……
Đê sông.
Khương Ninh về đến nhà không bao lâu, di động rung một chút, hắn nhấn vào QQ, nhìn thấy Đan Khải Tuyền đã gửi một đoạn tin nhắn dài.