Chương 237: Xuất hiện, ngọa long phượng sồ thổ lộ! (2)
Chương 237: Xuất hiện, ngọa long phượng sồ thổ lộ! (2)
“Khương Ninh, đây là đoạn văn thổ lộ của bạn ta, ngươi xem được không?”
Khương Ninh nhìn lướt qua, câu nói lưu loát, không có sai logic, vì thế hắn đáp: “Được, ngươi gửi đi.”
Khương Ninh biết rõ, lời thổ lộ không quan trọng, nếu nữ hài thật sự thích ngươi, mấy thứ này không quan trọng, nếu không thích, cho dù lời thổ lộ của ngươi viết còn hay hơn thơ của Lý Bạch Đỗ Phủ thì hy vọng thành công vẫn xa vời.
Đan Khải Tuyền nhận được câu trả lời, tinh thần rung lên, hắn nói: “Được, ta đã nói cho bạn ta biết, nếu thành công, ta mua nước cho ngươi.”
Khương Ninh nghĩ thầm, nước này hắn không uống được.
Đan Khải Tuyền điều chỉnh dáng ngồi một cái, Quách Khôn Nam ngồi ở trên giường hắn, cũng có chút khẩn trương.
“Ta sắp gửi.” Đan Khải Tuyền ngưng trọng nói.
“Tất cả những gì có thể chuẩn bị ta đã làm hết, tẫn nhân sự, nghe thiên mệnh.”
“Ta đã nỗ lực đến cực hạn, có được hay không, giao cho trời cao định đoạt đi.”
Làm người chứng kiến, Quách Khôn Nam cũng biểu cảm ngưng trọng, Đan Khải Tuyền chịu cho hắn làm người chứng kiến, có thể thấy được hắn coi trọng mình như thế nào.
Giờ khắc này, Quách Khôn Nam chỉ cảm thấy mình giống như đại thần ở thời cổ đại, đang đợi hoàng tử kế thừa ngôi vị hoàng đế trên đăng cơ đại điển, sắp thấy một thời đại mới sinh ra.
Hắn có cảm giác phong vân tế hội, Quách Khôn Nam giống như hô lên danh hào tân đế, phun ra bốn chữ: “Gửi đi, Khải Tuyền.”
Đan Khải Tuyền paste lời thổ lộ vào khung chat với Bạch Vũ Hạ, tay hắn run rẩy, nhấn gửi.
“Đổng Giai Di, thật ra thì ta muốn nói từ lâu, kể từ khoảnh khắc gặp gỡ ngươi, ta đã không thể tự kềm chế mà động tâm, từng ánh mắt từng nụ cười của ngươi đều khắc thật sâu vào đầu ta, là ngươi thay đổi ta, làm ta trở nên càng tự tin càng kiên cường, cho nên ta muốn lấy hết can đảm nói với ngươi, cho ta một cơ hội, để cho ta làm bạn trai của ngươi!”
Gửi xong, Đan Khải Tuyền vô cùng kích động, cả người ức chế không được run rẩy, hắn xem cũng không xem tin nhắn, tắt màn hình, di động ném lên trên giường.
Hắn biểu cảm hưng phấn, cắn răng, trong mắt tràn đầy kích động, hắn dùng nắm tay điên cuồng đấm chăn, lăn lộn tạo ra động tĩnh.
“Khải Tuyền, ngươi sao vậy?” Bên cạnh, Hồ Quân thấy hắn như vậy, không khỏi hiếu kỳ hỏi.
Đan Khải Tuyền giấu ý cười nơi khóe miệng: “Ta nhớ tới một chuyện vui vẻ.”
“Chuyện vui gì, chia sẻ cho huynh đệ một chút?”
“Khụ khụ, đợi lát nữa ta xem, nếu được, ta sẽ chia sẻ cho các ngươi.”
Đan Khải Tuyền nhìn về phía Quách Khôn Nam, hai người hiểu ý cười, ăn ý mười phần, hai người đều không nói gì.
……
Trung tâm thành phố, một khu dân cư xa hoa.
Trung tâm, mỗi tòa nhà, tầng mười hai.
Trong phòng ngủ nữ sinh rộng mở sáng ngời, trang hoàng tinh xảo, điều hòa tràn ra không khí ấm áp.
Bàn đọc sách cạnh giường, Bạch Vũ Hạ đang đọc sách, trên bàn có khay đồ ăn vặt.
Lúc này, di động bỗng nhiên có tiếng thông báo QQ.
Bạch Vũ Hạ lấy ra xem, là tin nhắn của Đan Khải Tuyền.
Nàng chỉ xem một cái, mày lập tức nhăn lại: “Đan Khải Tuyền đang làm cái gì, rõ ràng là thổ lộ với Đổng Giai Di, tại sao lại gửi cho ta?”
Đổng Giai Di là nữ sinh lớp thực nghiệm 1, cũng xinh, có không ít nam sinh có ý với nàng.
Lần này kiểm tra, trong bảng xếp hạng, Bạch Vũ Hạ kém hơn Đổng Giai Di mấy bậc, nàng định chờ cuối kỳ đuổi kịp và vượt qua nàng ta, lúc này Đan Khải Tuyền gửi tin nhắn này tới khiến cho tâm tình nàng không tốt lắm.
Thật ra thì nữ sinh xinh đẹp đều sẽ bị so sánh với nhau, Bạch Vũ Hạ cũng sẽ rơi vào hạ phong. Bây giờ Bạch Vũ Hạ không có ý yêu đương, huống hồ người Đan Khải Tuyền thổ lộ cũng không phải nàng.
Nàng bấm di động trả lời.
……
Ký túc xá nam sinh, di động vang lên.
Đan Khải Tuyền lấy sét đánh không kịp bưng tai chi thế cầm lấy di động. Hắn nắm di động, giờ khắc này hắn có chút sợ hãi. Hắn sợ, hắn sợ bị cự tuyệt. Trong lòng lại có chút chờ mong thành công.
Nhưng suy cho cùng hắn vẫn phải xem, Đan Khải Tuyền lấy di động ra, xem tin nhắn trả lời của Bạch Vũ Hạ.
Biểu cảm trên mặt hắn cứng đờ.
Quách Khôn Nam thấy hắn như vậy, thầm nghĩ hỏng rồi, chẳng lẽ bị cự tuyệt sao?
Hắn hỏi: “Thế nào?”
Đan Khải Tuyền mặt không cảm xúc đưa cho hắn xem, chỉ thấy Bạch Vũ Hạ trả lời: “Xin hỏi, có cần ta gửi cho Đổng Giai Di không?”
Thứ gì?
Quách Khôn Nam vội vàng nhìn lời thổ lộ của Đan Khải Tuyền vừa gửi.
Vừa xem, mẹ nó!
Vừa rồi hắn sơ sót, khi Đan Khải Tuyền thổ lộ với Bạch Vũ Hạ thì quên sửa tên Đổng Giai Di lại!
Xong rồi xong rồi, có thể thu hồi tin nhắn hay không, quá mất mặt!
Thời buổi này, QQ không có chức năng thu hồi.
“Làm sao bây giờ?” Đan Khải Tuyền bất đắc dĩ xin giúp đỡ.
Quách Khôn Nam hung hăng nói: “Tên đã trên dây, không thể không phát, ngươi nói rõ tâm ý với nàng đi!”
Đan Khải Tuyền cũng cho là như vậy, bỏ dở nửa chừng không phải phong cách của hắn.
Vì thế, Đan Khải Tuyền sửa tên ‘Đổng Giai Di’ lại, gửi lại cho Bạch Vũ Hạ.
Đan Khải Tuyền tự nhận là lời thổ lộ đó viết không tệ, chắc chắn phải có tác dụng.
……
Bên kia, Bạch Vũ Hạ đọc tin nhắn một lần nữa, mày nhíu càng chặt.
Rốt cuộc Đan Khải Tuyền đang làm cái gì?
Hắn nghiêm túc sao?
Nếu ngay từ đầu Đan Khải Tuyền gửi tên nàng, có lẽ nàng sẽ cho là thật, sau đó trực tiếp cự tuyệt Đan Khải Tuyền, chặt đứt niệm tưởng của hắn. Nhưng mà bây giờ, quá buồn cười chứ?
Bạch Vũ Hạ có chút khó hiểu, rốt cuộc là thiệt hay giả, nào có người thổ lộ như vậy.
Nàng không rõ.