Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 239 - Chương 239: Hương Này Có Kỳ Hiệu

Chương 239: Hương này có kỳ hiệu Chương 239: Hương này có kỳ hiệu

“Được, đến lúc đó ngươi đừng chạy.” Tiết Nguyên Đồng biết Khương Ninh rất bận, mỗi lần nghỉ ngơi sẽ biến mất vô tung vô ảnh, có khi nàng ở nhà một mình rất chán.

Trước kia không có Khương Ninh nàng cả ngày vui tươi hớn hở, tự mình chơi. Trong khoảng thời gian này nàng thường xuyên tìm Khương Ninh chơi, đã thành thói quen. Khương Ninh ở nhà, cho dù nàng không chơi với Khương Ninh nhưng biết hắn ở bên cạnh, ở cách vách nàng, Tiết Nguyên Đồng sẽ yên tâm, trong lòng thầm nghĩ, một khi Khương Ninh biến mất, cho dù nàng có thể tự chơi di động nhưng vẫn sẽ cảm thấy thiếu cái gì, không dễ chịu.

“Yên tâm đi, giữa trưa ta về, ngươi dặn Cố a di làm cơm nhiều chút.” Khương Ninh nói.

“Bây giờ mụ mụ ta là đầu bếp công ty, ngày mai nói nàng làm thịt nướng cho ngươi ăn!” Tiết Nguyên Đồng nói.

Chợt, nàng lại hồ nghi nói: “Khương Ninh, không phải ngươi nói hít mùi hương này sẽ không thèm ăn hay sao?”

“Tại sao ngày mai ngươi vẫn muốn ăn cơm?” Nàng nhìn chằm chằm Khương Ninh, biểu cảm dần dần hiểu ra.

“Này……” Khương Ninh nói thầm lộ tẩy.

Tiết Nguyên Đồng quan sát hắn, ánh mắt oán hận, Khương Ninh cố ý lừa nàng!

“Hương khí này rất phức tạp, ta không tiện giải thích cho ngươi.” Khương Ninh nói: “Ừm, có vài người sẽ trúng chiêu, có vài người sẽ không?”

“Ngươi hiểu ý ta chứ?”

Tiết Nguyên Đồng vén tay áo, kêu: “Ta không hiểu, ta chỉ biết ngươi gạt ta!”

“Ngươi quá xấu rồi, Khương Ninh, ô ô, ngươi xem ta giáo huấn ngươi!”

Nàng giương nanh múa vuốt nhào tới.

……

Buổi sáng ngày hôm sau, trước khi Khương Ninh đi, thần thức quét qua phòng ngủ cách vách, Tiết Nguyên Đồng đang ngủ ngon lành.

Tối hôm qua nàng bổ nhào vào giường mình, đánh mình một chầu, nhưng mà Tiết Nguyên Đồng sức yếu, đánh vào trên người Khương Ninh giống như cào ngứa, nàng đánh mệt thì chạy về ngủ.

Khương Ninh đẩy cửa ra, linh lực đưa một đống nước tới, rửa mặt.

Sửa sang lại xong, hắn đẩy xe đạp leo núi ra ngoài.

Hôm nay thời tiết cũng không tệ lắm, Khương Ninh đeo khăn quàng cổ Tiết Nguyên Đồng tặng, một đường đi đến Hổ Tê Sơn.

Đến biệt thự, hắn đậu xe đạp leo núi, đi vào đại sảnh.

Khương Ninh tay vẫy một cái, linh mộc bản từ nhẫn trữ vật bay ra, trừ cái này ra còn có “Khư Phong Tinh’, ‘Thanh La Chi’, một ít tài liệu phụ trợ.

Khương Ninh đánh ra một đạo linh hỏa, luyện hóa ‘Khư Phong Tinh’, tài liệu này tác dụng chủ yếu là giảm bớt sức cản của gió cho linh mộc bản, như vậy có thể tăng tốc độ của linh mộc chu.

Còn ‘Thanh La Chi’, nhìn như không liên quan gì đến linh mộc chu nhưng thật ra thì Thanh La Chi tài chất đặc thù, trải qua linh hỏa luyện chế, tài chất này rất thích hợp truyền linh lực.

Có thể khiến cho cho linh mộc chu nhanh chóng thay đổi phương hướng khi cao tốc phi hành, tăng mạnh tính linh hoạt.

Thật ra thì Thanh La Chi dùng cho linh chu thì hơi xa xỉ, linh vật bực này thích hợp dùng để luyện chế con rối, con rối do nó luyện chế ra rất linh hoạt.

Tài liệu luyện chế con rối, Khương Ninh đã dặn Thiệu Song Song góp nhặt, trước sau vận dụng rất nhiều nhân lực, tốn mấy ngàn vạn nhưng vẫn không thể thu thập đủ hết.

Khương Ninh cũng không sốt ruột, luyện chế ra linh mộc chu trước, giải quyết vấn đề đi lại của hắn, đến lúc đó đụng tới một ít tài liệu quý hiếm, hắn có thể tự mình đi lấy.

Lúc ấy, chỉ cần là tài liệu hắn coi trọng, không ai có thể tranh với hắn.

Kế tiếp, mục tiêu tu luyện cũng Khương Ninh xác định, chờ đến dược thảo trong biệt thự thành thục, hắn luyện chế thành đan dược, mượn nó đột phá đến luyện khí tầng bảy.

Tới khi đó, hắn dùng ‘Thần Nguyên Toa’ tra xét, tra xét khu vực pháp tắc thiên địa bị tước đoạt trên không Hổ Tê Sơn, thử thu hoạch mảnh vỡ pháp tắc, nhanh chóng tăng lên tu vi.

Nghĩ như vậy, Khương Ninh lại đánh ra một đạo pháp quyết, ngưng kết ra một đống nước, nước đó hóa thành một màn sân khấu, trùm lấy “Khư Phong Tinh”.

“Thứ lạp”, một tiếng vang vang lên, Khư Phong Tinh nóng lên, hòa lẫn với nước, hóa thành một chất lỏng nửa trong suốt.

Khương Ninh dùng linh lực kéo chất lỏng này tới bao phủ linh mộc bản, phủ nó lên trên bề mặt.

Một ngọn lửa bao quanh bên ngoài linh mộc chu, trợ giúp dung hợp.

Chợt, Khương Ninh không hề chậm trễ, hắn bắn ra kiếm khí, tước đi chừng hai thành Thanh La Chi.

Dư lại tám phần, Khương Ninh định chờ sau này tìm được tài liệu làm con rối, dùng làm con rối, nhiêu đó đủ để làm ra ba con rối.

Mà ba con rối, có thể thay hắn làm được rất nhiều chuyện.

Khương Ninh vung tay lên, Thanh La Chi bay lên trời, mấy đạo kiếm khí màu xanh lơ vờn quanh, hình thành từng đạo kiếm quang hình cung. Kiếm quang qua lại thiết động, chia Thanh La Chi thành mảnh nhỏ.

Khương Ninh dựa theo trận pháp hắn nắm giữ, lấy Thanh La Chi, thêm vài loại tài liệu khác, khắc trận pháp cho linh mộc chu.

Phi hành pháp khí trân quý ở chỗ rất nhiều trận pháp được khắc lên đó. Phi hành trận pháp, phòng ngự trận pháp, ẩn nấp trận pháp, thậm chí là công kích trận pháp, đủ loại.

Trong đại sảnh không ngừng xuất hiện các loại tài liệu, ánh lửa minh ám không chừng, rèn luyện tài liệu, dung hợp vào linh mộc chu.

Khương Ninh bận việc đến giữa trưa mười một giờ, lúc này trước mặt hắn huyền phù một cái thuyền gỗ xanh lơ dài chừng ba mét, rộng một mét.

Thuyền gỗ bị một vầng sáng màu xanh lơ bao phủ bên ngoài, giống như là một cái phòng hộ tráo. Thực tế đây là linh quang tráo cấp thấp nhất, cường độ tạm được, mạnh hơn kính chống đạn rất nhiều lần.
Bình Luận (0)
Comment