Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 542 - Chương 542: Người Tham Gia Không, Ngươi Có Xem Không? (2)

Chương 542: Người tham gia không, ngươi có xem không? (2) Chương 542: Người tham gia không, ngươi có xem không? (2)

Hắn không tiết lộ hắn lãi được bao nhiêu.

Một chai 15 tệ, giá đầu bào khoảng 12 tệ, lãi 3 tệ một chai, hai chai 6 tệ.

6 tệ có thể mua được một suất mì trứng xào rau xanh.

Hắn biết là được, những người trạc tuổi hắn bây giờ nếu biết hắn kiếm được bao nhiêu thì chắc chắn sẽ bất lợi.

Dù sao thì không phải ai cũng có thể bình thản chấp nhận người khác kiếm tiền.

Trương Trì nghe vậy thì cười, cố ý nói: “Chắc chắn không kiếm được nhiều như Mã Sự Thành lớp ta đâu, haắn chơi game hộ mấy ngày là được hơn tám trăm!”

Trường Trì muốn kích động Trầm Hùng bằng số tiền Mã Sự Thành kiếm được.

Đan Khải Tuyền nghe thế thì ngạc nhiên: “Mã ca đỉnh thế, kiếm tiền giỏi vậy.”

Mã Sự Thành gật đầu, hắn không thấy để lộ chuyện ấy thì có gì to tát, hắn làm ăn chân chính, cần gì phải cố mà giấu. Nhiếp Trạch năm lớp 11 kiếm được cả chục nghìn tệ nhờ chơi LOL, thậm chí cả mấy trăm tệ, nhưng không công khai như mọi người.

Trầm Húc nghe thế thì nhìn Mã Sự Thành, đó là số tiền hắn tự thân kiếm được nhờ, Trầm Húc không có lí gì mà bàn luận.

Hắn bán đồ, khéo ăn khéo nói, tiếp xúc với đa dạng người, gặp được bao nhiêu học sinh.

Hắn cười chào hỏi: “Người anh em, nếu cần hãy nhắn với ta qua QQ, đảm bảo rất rẻ!”

Nói xong, Trầm Húc khoác balo đi ra từ cửa sau.



Tiết Nguyên Đồng xách túi rác, chạy ra đằng sau vứt.

Trương Trì để ý tới, kẻ chỉ nghĩ đến tiền thì nhìn đâu cũng thấy tiền.

Trương Trì nói: “Tiết Nguyên Đồng cũng kiếm được kha khá, mọi lần thi cử có thể giành được mấy trăm tệ tiền học bổng.”

Hồ Quân: “Cái này ta chịu, nếu ngươi đứng nhất toàn khối thì ai cũng chấp thuận ngươi nhận số tiền ấy.”

Hắn nói thật, tiền học bổng cho người nhất toàn khối thì không ai ghen tị nổi.

Đó là con đường đứng đắn nhất, kiếm tiền nhờ thành tích.

Trương Trì nói: “Khương Ninh cũng giành được kha khá học bổng đó.”

“Ta nghe nói, Cảnh Lộ cũng kiếm được tiền nhờ đi vẽ tranh trên mạng.” Trường Trì điểm mặt từng người.

Những người kiếm tiền chân chính trong lớp này cũng chỉ có nhiêu đó.

Dù sao học sinh thì không được tự do như sinh viên, nên cũng khó tìm việc làm thêm.

“Ta hay thấy Cảnh Lộ đãi Khương Ninh ăn cơm, hâm mộ quá.” Trương Trì ghen tị.

Hắn nói: “Được đàn bà mời thích thế.”

Mã Sự Thành nói: "Thế thì người chưa biết là Khương Ninh đã dạy cho Cảnh Lộ bao nhiêu đề đâu."

Trương Trì cứ nói về chuyện kiếm tiền, thu hút sự liên tưởng của Lư Kì Kì.

Nàng không cho là vậy, mỉa mai trong bụng, kiếm tiền khổ cực thì có gì mà giỏi?

Mã Sự Thành, Cảnh Lộ, Tiết Nguyên Đồng tất cả đều phải vất vả mới kiếm được tiền.

Lư Kì Kì không như thế, nàng tiêu bằng tiền của bạn trai.

Sau này phải cưới một người giàu mới không phải vất vả.

Đỡ mất công đi đường vòng mấy mươi năm.

...

Lớp 10-9.

Nghiêm Thiên Bằng tìm Trầm Húc: "Húc ca, người đã biết chưa, lớp 8 lắp wifi tha hồ mà dùng!"

Trầm Húc: "Là như nào?"

Nghiêm Thiên Bằng kể lại chuyện cái router.

Trầm Húc ngạc nhiên: "Trời, sao nghĩ ra được cách này vậy?"

Nghiêm Thiên Bằng: "Lớp bọn mình ngay sát lớp 8, chúng ta còn có thể bắt trộm mạng của họ, dù rằng hơi chậm."

Nghiêm Thiên Bằng bàn bạc: "Húc ca, ta nghĩ ra một cách, ngươi nghe thử xem?"

"Cả cái router của chúng ta để ở dưới đa phương tiện, trên lớp ai muốn bắt thì bỏ ba tệ mới cho mật khẩu, quản lí một tuần."

Hắn thấy cách kiếm tiền này thật quá đỉnh.

Nghiêm Thiên Bằng kích động nói: "Mười người kết nối thì một tuần sẽ được ngay 30 tệ."

"Hai mười người 60 tệ, nếu cả lớp 50 người cùng bắt thì là 150 tệ!"

"Cả khối mình tổng 12 lớp, 12 nhân 150, con số kinh hoàng."

"Một nghìn tám trăm tệ!"

Trường lại còn có khối 11, 12 cùng các lớp ôn thi lại nữa, vậy là một tháng lại chả được chục nghìn?"

Còn nhiều hơn cả bố hắn kiếm được!

Nghiêm Thiên Bằng đang tưởng tượng cảnh tay cầm sấp tiền quẳng vào mặt bố, hắn hưng phấn quá mức không kìm nổi mình!

"Làm không hả Húc ca!"

Nghiêm Thiên Bằng cổ vũ hắn, kế hoạch kinh doanh này còn thiếu mỗi Trầm Húc.

Với cái mồm mép và độ trơ tráo của Trầm Húc thì chuyện ắt thành!

Trầm Húc nhìn hắn như nhìn một đứa ngu: "Khôn gớm!"

Hắn tưởng tên này bị điên.

Đầu tiên, lén lắp router vốn đã là điều sai, lại còn lấy tiền của học sinh thì người ta sẽ khó chịu.

Nếu Trầm Húc dám làm thì về sau đừng nghĩ tới chuyện làm ăn nữa, vả lại sớm muộn sẽ có học sinh mách giáo viên, cái router cũng khó bảo đảm.

"Làm không Húc ca, cơ hội nằm trên tiền đây rồi!"

Nghiêm Thiên Bằng cho rằng cách này rất khả thi.

Trầm Húc từ chối: "Thôi, ta không tham gia."

Nghiêm Thiên Bằng giận dữ: "Tiền rơi mà không biết nhặt!"

Trầm Húc nói một cách sâu xa: "Có thứ tiền kiếm được, có thứ thì không."

Nghiêm Thiên Bằng phẩy tay: "Rồi rồi, người thì liêm khiết rồi, người thì giỏi rồi!"

"Không tham gia thì ta tìm người khác, đến lúc ta có tiền thì đừng khóc lóc mà xin!"

Nghiêm Thiên Bằng tức giận, kiểu như muốn nói đời người lúc thăng lúc trầm khó mà đoán.

Hai người giận nhau, ai đi đường nấy.

Trầm Húc biết Nghiêm Thiên Bằng chắc chắn sẽ tìm ai hợp tác với hắn, nhưng Trầm Húc không khuyên, cái tình hình này thì khuyên không nổi.

Cố đi khuyên thì nó lại tưởng mình ngán đường tiền tài của nó.

Trầm Húc cũng bối rối, chả hiểu đầu óc kiểu gì mà nghĩ ra được hành động khôn quá thể đến vậy?

...

Ở lớp 8.

Tiết sau là tiết Anh cô Trần Hải Dương.

Nghiêm Thiên Bằng đứng ở cửa sau lớp 8.

Người hắn to đùng, to ngang cái khung cửa.

Nghiêm Thiên Bằng vẫy tay, nói to: "Trương Trì ra đây!"
Bình Luận (0)
Comment