Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 596 - Chương 596: Bậc Thầy Hồi Xuân

Chương 596: Bậc thầy hồi xuân Chương 596: Bậc thầy hồi xuân

Sủi cảo hấp của Vương Long Long bay thẳng vào mũ áo của Lư Kỳ Kỳ, gây ra họa lớn.

Trong phút chốc, hắn đã lường trước được rất nhiều khả năng:

Nếu Lư Kỳ Kỳ là hảo hán thì sẽ không có vấn đề gì, trực tiếp vớt ra là được, nếu là hảo hán thì chỉ cười cười cho qua thôi chứ không so đo.

Nếu sủi cảo không chấm sa tế, hoặc nếu Lư Kỳ Kỳ không mặc đồ mới, vậy thì không có gì khó khăn cả.

Nhưng nếu như, Lư Kỳ Kỳ hoàn toàn không thỏa mãn với những điều kiện trên, lấy đầu óc đa mưu túc trí của Vương Long Long, hắn cũng đành bó tay chịu trận.

“Xong rồi, phải làm sao đây?” Vương Long Long nghĩ mãi không ra cách.

Vương Long Long nhìn sang người bên cạnh, Mã ca hắn tin tưởng nhất lại không có ở đây.

Hắn lại nhìn về phía chiếc máy lọc nước trước phòng học, Mã Sự Thành đang cầm cốc lấy nước.

“Ngươi thấy thế nào, Thôi Vũ?” Vương Long Long tìm cách, tục ngữ nói không hề sai chút nào, ba người thợ giày họp lại thành một Gia Cát Lượng, nói không chừng Thôi Vũ sẽ có cách.

Thôi Vũ tỏ vẻ khó xử, vừa rồi thật sự hắn chỉ tùy tiện hất tay một cái, không ngờ lại gây ra việc này, hắn cũng có một phần trách nhiệm nên không thể trốn tránh được.

Thôi Vũ lại gần, nhỏ giọng nói: “Long Long, hay là chúng ta nói thật đi!”

Vương Long Long vội vàng ngăn cản: “Đừng!”

Vừa rồi Du Văn còn cùng Lư Kỳ Kỳ tám nhảm về bộ đồ mới mua của nàng, nếu đối phương biết, lúc này có một miếng sủi cảo đang ở bên trong đồ mới của mình, có lẽ Lư Kỳ Kỳ sẽ nổi điên tại chỗ mất!

Lư Kỳ Kỳ ngồi đằng trước bọn họ, ngày thường lúc giao lưu, Vương Long Long biết rất rõ tính tình của nàng, nàng là người khá hung dữ, có thù tất có báo, không phải kiểu con gái dịu dàng nữ tính.

Loại con gái này, một khi chọc vào, hậu quả để lại sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Hơn nữa đồ mới của Lư Kỳ Kỳ chắc chắn không hề rẻ tiền, trước đây nàng từng mặc hơn ba trăm cái áo khoác, ai biết được cái áo khoác lần này đáng giá bao nhiêu chứ?

Nếu như đối phương bực lên đòi bồi thường, bọn họ sẽ mất máu mà chết mất.

Thôi Vũ nói: “Hay là, lợi dụng lúc nàng không để ý, chúng ta vớt sủi cảo ra đi?”

Vương Long Long cẩn thận quan sát, hiện tại đang là giữa tháng tư, nhiệt độ tăng hơn hai mươi độ, đồ mới của Lư Kỳ Kỳ là một chiếc áo khoác mỏng có mũ đội đầu khá nhỏ.

Nếu muốn vớt sủi cảo hấp ra, chắc chắn sẽ gây ra động tĩnh không nhỏ, Lư Kỳ Kỳ nhất định sẽ phát hiện.

Vương Long Long lắc đầu từ chối, cách này không thể thực hiện được!

Mã Sự Thành cầm cốc nước quay về, hắn còn chưa kịp uống, Vương Long Long và Thôi Vũ như thấy được vị cứu tinh, lập tức kể lại toàn bộ mọi chuyện cho Mã Sự Thành nghe.

“Các ngươi?” Mã Sự Thành không nói nên lời.

Hắn nhìn chằm chằm vào mũ áo của Lư Kỳ Kỳ, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Dù sao thì, chuyện này cũng là do các ngươi sai trước, ta có cách có thể kéo dài thời gian, nhưng ta khuyên các ngươi nên thẳng thắn với nàng đi.”

Vương Long Long nói: “Ta định lấy sủi cảo ra trước, dù có sủi cảo hay không thì Lư Kỳ Kỳ sẽ có hai loại phản ứng.”

Mã Sự Thành nhìn xung quanh phòng học: “Chắc có thể lấy được đấy, trước tiên chúng ta hãy đợi một người.”

“Đợi ai?” Vương Long Long hỏi.

“Đợi hắn đến ngươi sẽ biết.” Mã Sự Thành đáp.

Khi thấy người anh em thông minh Mã ca của mình không thể tự mình giải quyết được, tâm trạng của Vương Long Long gần như chìm xuống đáy vực sâu, hắn cúi đầu nhìn hộp giấy đựng sủi cảo, cảm giác đói bụng thèm ăn trước đó cũng biến mất theo.

Tại cửa sau phòng học, Đan Kiêu mặc đồng phục cùng Trương Trì đi tập luyện trở về, hắn vừa bước vào phòng học thì lập tức bị Mã Sự Thành gọi lại.

“Đan Kiêu, giúp ta một chút đi.” Trước đó Mã Sự Thành may mắn được lĩnh ngộ năng lực của Đan Kiêu, nên hắn đã sớm ghi nhớ trong lòng.

Sau khi nghe xong, Đan Kiêu lập tức đi đến vị trí của tứ đại.

Hắn rất biết nhìn mặt đoán ý, để ý nét mặt sầu thảm của Vương Long Long, nụ cười của hắn càng trở nên thắm thiết hơn.

“Mã Sự Thành, sao?” Đan Kiêu đáp.

Vương Long Long biết tính tình của Đan Kiêu không tồi, hơn nữa còn được Mã ca ngỏ lời, hắn có chút do dự, nhưng vẫn kể lại toàn bộ câu chuyện cho Đan Kiêu nghe.

Sau khi nghe xong, Đan Kiêu nhẹ nhàng nói: “Các ngươi muốn lấy sủi cảo ra, đúng chứ?”

Vương Long Long rầu rĩ đáp: “Chỉ muốn vậy thôi, chứ hiện thực thì vô vọng rồi!”

Mã Sự Thành nói: “Lần trước ở trong lớp, ta đã thấy ngươi luyện tập kỹ thuật nhặt đồng xu trên không, kỹ thuật đó của ngươi khá lợi hại, hay là ngươi thử xem.”

Đan Kiêu nghe vậy, đôi mắt lập tức dán chặt vào mũ áo của Lư Kỳ Kỳ.

Trong lòng khẽ nở nụ cười, trên đời này, không có thứ gì là Đan Kiêu hắn không thể lấy được.

“Cứ giao cho ta.” Đan Kiêu đồng ý.

“Hả?” Vương Long Long ngây người, hắn bối rối hỏi: “Ngươi có thể làm được sao?”

Thôi Vũ cũng dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn hắn.

Công nhận Đan Kiêu khá tốt bụng, ngay cả Ngô Tiểu Khải cũng nói hắn là người tốt, gần đây Trương Trì cũng dành lời khen cho hắn, đủ để thấy được nhân phẩm của hắn tốt cỡ nào.

Nhưng chuyện này tuyệt đối không thể làm qua loa được, một khi xảy ra sai sót, chắc chắn Vương Long Long và Thôi Vũ sẽ phải hứng chịu cơn thịnh nộ của Lư Kỳ Kỳ.

Đan Kiêu lộ ra vẻ sắc bén hiếm thấy: “Ngươi có biết uy tín là gì không?”

Thôi Vũ theo bản năng hỏi: “Uy tín là gì?”

Đan Kiêu: “Ta, chính là uy tín.”

Hắn xòe bàn tay ra, mọi người lập tức nhìn vào, khác với bàn tay non nớt nhỏ nhắn của các học sinh khác, bàn tay của Đan Kiêu hơi đen, khớp xương lại rất lớn, còn có vết chai sạn, là người thường xuyên làm rất nhiều việc.
Bình Luận (0)
Comment