Chương 738: Cuộc thi 100m nam nữ (2)
Chương 738: Cuộc thi 100m nam nữ (2)
“Chạy nhanh lên!” Tiếng reo hò, tiếng kêu gào nối liền nhau, học sinh đứng hai bên gào thét ầm ĩ, như chỉ muốn chính mình biến thành tuyển thủ.
Đan Khải Tuyền xông thẳng đến đích, gió xẹt qua tai hắn “thổi” đường chạy ra phía sau.
Hắn cắn chặt răng vung cánh tay, dùng hết sức lực toàn thân.
Hình như hắn vượt lên đầu rồi.
Đột nhiên bên cạnh xuất hiện vài bóng người, một bóng người trong số đó càng ngày càng nhanh, lòng bàn chân giống như có gió.
“Trời ơi!” Đổng Thanh Phong lớp 10-8 hét thành tiếng.
Trần Tư Vũ phấn khích không thôi: “Khương Ninh giống như bay vậy!”
Đường chạy 100m, vẻn vẹn lúc ở cự ly 30m Khương Ninh liền dẫn đầu ở xa xa, đi đôi với bóng người tiến về phía trước cách phạm vi dẫn đầu phía sau lớn hơn một bước.
Đứng nhất, đứng thứ hai phía sau hắn đều bị hắn đẩy ra xa 10m.
Đây là cuộc thi chạy 100m, tốc độ giới hạn của con người, cuộc thi có chặng đường cực ngắn và càng có thể nhìn ra được sự khác biệt chỉ bằng một cái liếc mắt.
Quách Khôn Nam chấn động không dám tin: “Mẹ nó, này là đang bay à!”
Quá nhanh, quá nhanh rồi!
Hễ là học sinh xem thi đấu thì trong đầu đều loé lên suy nghĩ này, trước nay bọn họ chưa từng nghĩ đến con người có thể chạy nhanh như vậy!
Trước mắt của bao người Khương Ninh vượt qua điểm đích với hạng nhất tuyệt đối.
“10 giây 86!”
“10 giây 86!” Thầy thể dục kích động hô lên con số này.
Hắn làm giáo viên thể dục nhiều năm cũng chưa từng thấy học sinh chạy nhanh như vậy.
Học sinh lớp 10 chưa trải qua huấn luyện mà chạy trong vòng 11 giây, đây chính là kỳ tích của nhân loại!
Loa lớn ở sân trường tuyên bố: “Chúc mừng Khương Ninh lớp 10-8 đã tạo nên kỷ lục mới 100m nam ở trường trung học số 4, 10 giây 86!”
Sau khi nói xong, người phát thanh xúc động nói: “10 giây 86, đây là kỷ lục ở trường trung học số 4 đủ để ghi vào sử sách.”
Giọng điệu của hắn đầy tình cảm cá nhân, không hề giống với phát thông báo chuyện công theo thường lệ trước kia.
“Tin rằng học sinh nào để ý chắc sẽ quen thuộc với cái tên của bạn học Khương Ninh lớp 10-8 này.”
“Cậu ấy không chỉ chạy 100m đạt 10 giây 86, mà còn đạt thành tích tốt 1 phút 53 giây trong 800m nam, cùng với nhảy cao nam được 2m5, mỗi hạng mục đều phá vỡ kỷ lục ở trường trung học số 4, trở thành người giữ kỷ lục mới.”
“Đây là học sinh có tố chất thể thao tổng hợp mạnh ở trường trung học số 4 từ trước đến nay!”
Học sinh khắp nơi trong sân trường đều dừng bước lắng nghe lời giới thiệu truyền ra từ trong loa.
Có học sinh nghi ngờ liền hỏi thăm bạn bên cạnh: “10 giây 86 là lợi hại lắm sao?”
Bạn học có hiểu biết chuyên môn lập tức giải thích: “Đâu chỉ lợi hại, đây là thành tích mà rất nhiều học sinh thể dục huấn luyện cả đời cũng không đạt được đấy!”
Khắp nơi truyền đến tiếng thảo luận liên quan đến Khương Ninh.
Tên của Khương Ninh được truyền bá với tốc độ cực nhanh.
Đan Khải Tuyền đứng trong góc khuất, hắn biết thành tích của mình là 11 giây 9, tệ hơn cuộc thi thử hôm trước một chút.
Hắn không hiểu.
Tại sao thi thử thì Khương Ninh còn không bằng hắn, kết quả hôm nay lại phá kỷ lục trường chạy được thành tích hơn người!
Điều này không bình thường!
Hắn nhìn Khương Ninh đang được thầy thể dục cùng với các lãnh đạo trường như trưởng các khối vây quanh.
Trong lòng có nỗi buồn không nói rõ.
Ông trời đang đùa với hắn sao?
Quách Khôn Nam đi qua vỗ vai hắn: “Khải Tuyền, đừng buồn nhé, cố hết sức là được rồi.”
Đan Khải Tuyền nhớ lại cảnh lúc thi đấu, hắn dốc hết sức lực tự cho rằng đã điều chỉnh trạng thái đến mức cao nhất.
Vì cuộc thi hôm nay mà tối qua chưa đến 10 giờ hắn đã đi ngủ rồi.
Thế nhưng lại nhận được kết cục như vậy.
Quách Khôn Nam không nói thêm nữa, lẳng lặng nhìn người anh em tốt bình tĩnh lại.
Trong lòng Đan Khải Tuyền phiền muộn, chán nản, dường như tất cả cố gắng đều không có ý nghĩa gì.
Hắn đứng yên tại chỗ một lúc lâu, sắc mặt thay đổi cuối cùng thở dài, thản nhiên nói: “Ít nhất cũng từng cố gắng rồi.”
Quách Khôn Nam nhìn hắn với cặp mắt khác: “Khải Tuyền, cậu điều chỉnh trạng thái nhanh thật.”
Thật sự sắp đuổi kịp tốc độ tự lành của hắn rồi!
Đan Khải Tuyền xốc lại ý chí lần nữa, hắn dõng dạc nói: “Chút khó khăn, cản trở này không đánh ngã được tớ, chỉ khiến tớ lớn mạnh hơn thôi.”
“Tớ chỉ tập luyện mấy tháng thì có thể giành được thành tích tốt như hiện tại, nếu tớ luyện tập thêm một năm thì thành tích của tớ chắc chắn có thể phá vỡ kỷ lục của Khương Ninh.”
Đan Khải Tuyền nói: “Không tranh cái ngắn ngủi nhất thời, hãy giành cái lâu dài một đời!”
Quách Khôn Nam khen ngợi: “Nói hay lắm!”
….
Khương Ninh và lãnh đạo trường chụp hình xong thì học sinh lớp 10-8 bước lên chúc mừng, hắn đã tận hưởng được một loạt đãi ngộ của quán quân.
Sau đó hắn đi đến chỗ Tiết Nguyên Đồng.
Trước đó Dương Thánh không góp vui, nàng thu cái chân đang vắt trên xà kép lại.
“Giỏi lắm, giỏi hơn tớ nhiều.” Nàng nói.
Thành tích này nàng tập luyện cả đời cũng không đạt được.
Nguyên nhân khác biệt về thể chất của nam nữ, nếu nàng có thể chạy được 10 giây 86 thì đủ để tham gia Olympic, thậm chí có thể đoạt quán quân.
“Cậu cũng không tệ.” Khương Ninh trả lời với sự thiện ý.
Dương Thánh nói: “Sắp đến 100m nữ rồi.”
Khương Ninh: “Tớ sẽ xem.”
Dương Thánh đi rồi.
Tiết Nguyên Đồng trên xà kép từ trên cao nhìn xuống, Lê Thi trước đó ăn rau câu xong thì có việc nên mượn cớ rời khỏi.
Tiết Nguyên Đồng khoanh tay trước ngực, nói một cách ngạo nghễ: “Không hổ là người ăn cơm nhà họ Tiết chúng tớ, xuất sắc giống hệt tớ.”