Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 290 - Chương 290: Ngọc Tần Có Tính Cách Kỳ Quái

. Chương 290: Ngọc Tần Có Tính Cách Kỳ Quái
Tiêu Vũ khẽ gật đầu: “Là ta.”

Ngọc Tần nhìn thấy đó là Tiêu Vũ thì có chút kinh ngạc, sau đó nàng ấy lạnh lùng nói: “Cứu ta làm gì chứ?”

Tiêu Vũ nghe thấy nàng ấy nói thế thì không khỏi có chút suy nghĩ.

Mục đích chính để nàng từ ngàn dặm xa xôi trở về không phải là vì Ngọc Tần hay sao?

Ngọc Tần thật đúng là vô tâm khi nói ra lời như vậy.

Không đợi Tiêu Vũ lên tiếng, Hắc Phong đã tỏ ra không vui: “Ta nói này nương nương, sao người lại vô lương tâm như vậy hả? Nếu Công chúa không mạo hiểm cướp ngục, người cho rằng mình có thể sống sót sao?”

Ngọc Tần lạnh lùng nói: “Thật sự không phải Hắc Bạch Vô Thường ư. Ngươi là ai?”

Hắc Phong kiêu ngạo ưỡn ngực: “Đương nhiên ta là thống lĩnh thị vệ của Công chúa.”

Tiêu Vũ liếc nhìn Ngọc Tần: “Chẳng lẽ ta cứu ngươi là cứu nhầm rồi sao? Nếu ngươi không muốn được cứu, hiện tại tìm một cái dây thừng để treo cổ tự vẫn thì cũng giống nhau đấy.”

Ngọc Tần lộ ra vẻ mặt u ám nhìn Tiêu Vũ: “Nếu không có ngươi thì sao hoàng tộc Tiêu thị lại rơi vào kết cục như thế này chứ!”

“Ngươi là Công chúa cao quý, vì sao không mưu tính việc phục quốc?” Ngọc Tần hỏi ngược lại.

Tiêu Vũ nói: “Không phải ta đang phục quốc đây sao? Làm sao ngươi biết ta không làm như vậy?”

Ngọc Tần nghe xong thì có chút không tin: “Ngươi sẽ làm như vậy à?”

Tiêu Vũ cảm thấy Ngọc Tần thật chẳng dễ thương chút nào.

Cũng không bằng Dung Phi và Lệ Phi, lúc trước khi nàng với Dung Phi và Lệ Phi chăm sóc lẫn nhau, Dung Phi và Lệ Phi cũng không nói nhiều như Ngọc Tần.

Nhưng người cũng đã cứu rồi, dù sao cũng không thể tống về.

Tiêu Vũ nói: “Đó là việc của ta, ta chỉ cần biết ngươi thật sự ám sát Vũ Văn lão cẩu đúng không?”

Ngọc Tần nghe vậy thì trong mắt hiện lên sự căm hận mãnh liệt: “Đương nhiên rồi. Chỉ tiếc rằng ta đã lỡ một chiêu, hắn lại quá cảnh giác nên ta không thể báo thù thay cho bệ hạ được.”

Tiêu Vũ nghe được lời này của nàng ấy thì trong lòng cũng cảm thấy thoải mái phần nào, ít nhất đây là một người trung thành với phụ hoàng.

Ngọc Tần nhìn Tiêu Vũ và hỏi: “Công chúa điện hạ, sao ngươi lại ở Thịnh Kinh?”

Không lẽ thật sự bị Vũ Văn Thành cho làm ngoại thất rồi sao?

Trước đó từng có tin đồn rằng Vũ Văn Thành đã đi tìm Tiêu Vũ và muốn nàng làm ngoại thất của hắn ta.

Hôm nay nhìn thấy Tiêu Vũ khiến nàng ấy nhớ tới chuyện này, tự nhiên trong lòng bừng bừng cơn tức.

Tiêu Vũ liếc Ngọc Tần một cái: “Hỏi rất hay! Tại sao ta lại ở đây? Còn không phải là vì cứu ngươi hay sao? Mà đúng là không ngờ câu đầu tiên ngươi nói sau khi được giải cứu là vì sao lại cứu ngươi.”

Ngọc Tần cũng chợt nhận ra lời mình vừa nói có chút không đúng.

Nhưng Ngọc Tần không thể tin được Tiêu Vũ sẽ mang những người này tới để cứu nàng ấy, nếu đây là sự thật thì từ nay về sau mạng sống của nàng ấy sẽ thuộc về Tiêu Vũ.

Ngay lúc này, bên ngoài có tiếng quan binh đang lục soát.

“Những người ở trong khách điếm đi hết ra đây cho ta.” Giọng nói của Triệu Kiếm, thiếp thân thị vệ của Thẩm Hàn Thu, từ bên ngoài truyền đến.

Thẩm Hàn Thu cũng không ngờ rằng trong lúc hắn ta đang truy lùng tên trộm nồi thì thiên lao lại xảy ra chuyện.

Hiện tại trong thiên lao đã có mấy tù nhân trốn thoát, tất nhiên phải điều tra khắp nơi.

Tốt nhất là kiểm tra xem có dấu vết của Trộm Nồi Tặc hay không.

Ngọc Tần nghe thấy tiếng động thì có chút sợ hãi.

Tiêu Vũ nhìn cái rương trống rỗng trong phòng, nàng nói: “Ngươi trốn vào trong cái rương này cùng ta.”

“Còn những chuyện còn lại, Sở Duyên, ngươi đi ra ngoài đối phó tạm thời, đừng để người khác biết ta và Ngọc Tần ở đây.” Tiêu Vũ nói rồi kéo Ngọc Tần trốn vào trong rương.

Mọi người lần lượt đi ra ngoài.

Về phần Tiêu Vũ? Nếu Công chúa đã căn dặn như vậy thì đương nhiên bọn họ không sợ hãi. Chắc chắn Công chúa có cách.

Nhưng Ngọc Tần vẫn có chút căng thẳng, dù vậy giọng nói của nàng ấy vẫn lạnh lùng: “Phải làm sao đây? Liệu có bị phát hiện không?”

Nói tới đây, Ngọc Tần nhỏ giọng nói: “Ta chỉ có một cái mạng cỏn con này, nếu không có bệ hạ, ta đã chết từ lâu rồi. Công chúa mạo hiểm cứu ta làm gì?”

Ban đầu nàng ấy nói với Tiêu Vũ rằng cứu nàng ấy làm gì.

Thứ nhất là nàng ấy biết Tiêu Vũ ở Thịnh Kinh, cảm thấy Tiêu Vũ và Vũ Văn Thành có dính dáng đến nhau. Thứ hai là chính bản thân nàng ấy cảm thấy mình là một kẻ vô dụng, không đáng để nàng dành nhiều tâm sức vì nàng ấy như vậy.
Bình Luận (0)
Comment