Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 446 - Chương 446: Có Người Đào Mộ Của Ta?

. Chương 446: Có Người Đào Mộ Của Ta?
Có điều nói dối nhiều rồi, quả thật sẽ xuất hiện tình huống lỡ miệng trong lúc nhất thời.

Tiêu Vũ cũng không muốn nói lộ ra, nhưng hổ còn có lúc ngủ gật mà.

Tiêu Vũ đành phải tiếp tục nói: “Việc này không quan trọng, quan trọng là tại sao bọn họ lại muốn đi đào mộ của Tiêu Vũ?”

“Còn có thể tại sao được nữa? Còn không phải là vì tên Vũ Văn Phong kia gây chuyện sao? Bảo là phong thủy chỗ chôn cất Công chúa không tốt, ảnh hưởng tới vận mệnh của đất nước!”

Tiêu Vũ nghe thấy thế thì suýt chút nữa cười thành tiếng.

Vũ Văn Phong bị ngu hả?

Cho dù ảnh hưởng tới vận mệnh của đất nước thì chẳng lẽ Công chúa tiền triều là nàng còn có thể ảnh hưởng tới quốc vận của Vũ Văn gia sao?

“Sau đó Thẩm Hàn Thu lập tức làm đi làm tay sai, đào phần mộ của Công chúa?” Xem như Tiêu Vũ đã hoàn toàn hiểu rõ rồi.

Nàng chỉ cảm thấy vừa hoang đường vừa buồn cười.

“Không sai, chính là như vậy.”

“Còn có một người gọi là Chân Pháp đạo trưởng, ta thấy chính là hàng giả! Cái triều đình hoang đường này ta không ở tiếp được một ngày nào nữa, mau dẫn ta đi gặp Tướng quân nhà ta đi!” Tôn Thiện tiếp tục nói.

Tiêu Vũ bảo: “Các ngươi chỉ việc đi lưu đày là được.”

“Chuyện còn lại ta sẽ sắp xếp.” Tiêu Vũ tiếp tục nói.

Về chuyện lưu đày này, bây giờ Tiêu Vũ đã có rất nhiều kinh nghiệm rồi. Đảm bảo sau khi những người này rời khỏi nơi phụ cận Thịnh Kinh, đi tới khu vực Hắc Sơn trại là đã có người tiếp ứng, lại từ Hắc Sơn trại đến Nam Dương, bảo đảm khiến bọn họ giống như ở nhà!

Nói tới thì lúc này đám người Triệu Tuyền đã đến Nam Dương rồi.

Tạ Quảng đã nhận được tin tức từ lâu, ông ấy biết những người tới lần này đều là người trong nhà, vì vậy âm thầm chiêu đãi bọn họ.

“Cả nhà, chuyến đi này vất vả cho mọi người rồi!” Tạ Quảng chắp tay nói.

Mọi người nhìn thấy Tạ Quảng thì trong lòng yên tâm một cách khó hiểu. Không ngờ rằng Tạ đại nhân vẫn trung thành với hoàng tộc Tiêu thị!

Trong lúc nhất thời mọi người có cảm giác người nhà gặp người nhà, nước mắt lưng tròng.

“Tạ đại nhân, ngươi có thể chỉ bảo cho ta một chút, sau khi đến đó bọn ta phải làm gì không?” Có người thông minh bắt đầu hỏi.

Tạ Quảng cười đáp: “Đến lúc đó, các ngươi chỉ cần nghe theo căn dặn của Công chúa là được.”

“Công... Công chúa?” Mọi người có chút mờ mịt.

“Đúng vậy, không phải các ngươi không biết bây giờ người lãnh đạo trong căn cứ là Công chúa đấy chứ! Ta biết, có lẽ các ngươi có một chút ý kiến với Công chúa, nhưng thật ra Công chúa không như những gì các ngươi đã thấy đâu!”

“Trong mắt của ta, tài năng của Công chúa cho dù làm Nữ hoàng cũng được đấy!” Bây giờ Tạ Quảng đã thật lòng thần phục Tiêu Vũ.

Trong lòng mọi người cảm thấy rất bất an, nhưng vừa nghe Tạ Quảng nói như vậy, bọn họ lại tràn đầy chờ mong với Tiêu Vũ.

Mọi người tiếp tục lên đường.

Đến Nam Dương, con đường khó đi kia đã đi được hơn phân nửa rồi. Không bao lâu sau là có thể từ Tế Bắc vượt qua núi lớn tiến vào Thương Ngô. Vừa đi qua Thương Ngô chính là Ninh Nam, cũng chính là đích đến chuyến đi này của bọn họ rồi!

Đúng vậy, sau khi mọi người lên đường không bao lâu thì đã biết nơi bọn họ phải đến chính là Ninh Nam!

Thẩm Hàn Thu cưỡi ngựa tốc độ nhanh, lúc này đã vượt qua mọi người.

Tất nhiên trên đường đi hắn ta cũng đụng phải những phạm nhân lưu đày này, nhưng Thẩm Hàn Thu cũng không ngừng chân lại lâu.

Tiêu Vũ biết chuyện Thẩm Hàn Thu muốn đi đào mộ của mình thì rất sốt ruột, rất muốn nhanh chóng trở về, nghĩ cách lừa cho qua chuyện này.

Nhưng ai ngờ khi Tiêu Vũ muốn đi vào không gian để dịch chuyển, nàng phát hiện không gian của mình lại không vào được nữa!

Không gian đã bắt đầu thăng cấp!

Tiêu Vũ có cảm giác khóc không ra nước mắt.

Theo lý mà nói thì không gian thăng cấp là chuyện rất tốt, Tiêu Vũ nên vui mừng mới đúng.

Nhưng khi Tiêu Vũ không cần đến không gian hoặc không vội dùng không gian, không gian thăng cấp đúng là rất tốt.

Chỉ là bây giờ Tiêu Vũ cần dùng không gian gấp, muốn dịch chuyển trở về!

Lần này Tiêu Vũ không dịch chuyển về được. Nàng cảm giác hình như trên mặt mình viết hai chữ “xui xẻo” to đùng.

Theo Tiêu Vũ thấy, Thẩm Hàn Thu chính là một con chó dữ. Nếu để cho Thẩm Hàn Thu ngửi được mùi của Ninh Nam, hoặc là tìm được manh mối gì đó, nói không chừng hắn ta sẽ phát hiện sự tồn tại của căn cứ.
Bình Luận (0)
Comment