Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 641 - Chương 641: Đưa Tiễn

. Chương 641: Đưa Tiễn
Lý Uyển lập tức bận rộn, bắt đầu chuẩn bị đồ dùng trên đường cho Tiêu Vũ, mặc dù mấy thứ này Tiêu Vũ đều có, nhưng trưởng tẩu như mẹ, có người giúp mình chuẩn bị, nàng cảm thấy khá tốt.

Ngày hôm sau khi Tiêu Vũ chuẩn bị xuất phát.

Nàng nhìn thấy người đang chờ mình ở bên ngoài hoàng cung thì có hơi kinh ngạc.

Hắc Phong và Bát Đại Kim Cương của Hắc Phong trại đều muốn đi cùng với Tiêu Vũ.

Đúng vậy, Hắc Phong đã đặt tên cho nhóm tám người của bọn họ rồi, gọi là Bát Đại Kim Cương.

Những người khác thì thôi, chỉ là Tiểu Lâm Tử luôn uốn ngón tay thành lan hoa chỉ kia... Nhìn kiểu gì cũng thấy không liên quan đến hai chữ Kim Cương chút nào.

Nhưng mà bọn họ thích vậy.

Tiêu Vũ cũng chiều theo ý bọn họ.

“Thẩm Hàn Thu, sao ngươi cũng ở đây?” Tiêu Vũ kinh ngạc hỏi.

Thẩm Hàn Thu cung kính nhìn Tiêu Vũ: “Lần này Công chúa đi dị quốc, trên đường sợ sẽ có gian nan hiểm trở, Hàn Thu sẵn lòng làm gương cho binh sĩ, dò đường cho Công chúa!”

Tiêu Vũ bất lực day nhẹ thái dương: “Hiện giờ huynh trưởng đang là lúc cần dùng người, ngươi...”

Vẻ mặt Thẩm Hàn Thu có chút ảm đạm: “Công chúa ghét bỏ Hàn Thu sao?”

Tiêu Vũ: “Không ghét bỏ.”

Bên kia Triệu Kiếm cũng nói theo: “Thật ra đại nhân nhà ta cũng muốn nhân cơ hội này ra ngoài giải sầu, xin Công chúa hãy dẫn theo đại nhân nhà ta đi.”

Tiêu Vũ rất dễ mềm lòng.

Nghe lời này xong, nàng nói: “Vậy thì đi cùng đi.”

Dù sao theo ý của Tiêu Dục, nhất định phải mang theo hộ vệ quân.

Đối với Tiêu Vũ thì ai làm thống lĩnh của hộ vệ quân cũng vậy thôi.

Nhưng vào lúc này, xe ngựa của Ngụy Ngọc Lâm cũng tới.

Ngụy Ngọc Lâm có tổng cộng hai chiếc xe ngựa, một chiếc là dùng để ngồi, còn một chiếc khác là để đựng đồ.

Ngoài ra, còn có hai mươi mấy hộ vệ.

Thiết Sơn và Ngụy Lục đều ở trong đó.

Tiêu Vũ nhìn về phía Tô Lệ Nương và Tiêu Nguyên Cảnh đang đứng ở một bên, nói: “Ta đi đây, cáo từ.”

Ai biết vào lúc này, Tô Lệ Nương lại nhoẻn miệng cười.

Tô Lệ Nương vốn là quốc sắc thiên hương, quyến rũ vô song.

Lúc cười rộ lên như vậy khiến cho Tiêu Vũ cảm thấy trước mắt mình sáng chói, không nhịn được nghĩ nếu nàng ấy mà ở thời hiện đại, chắc chắn sẽ là một mỹ nữ dùng sắc đẹp ăn thay cơm trong giới giải trí!

Chỉ nghe Tô Lệ Nương nói: “Ai nói muốn từ biệt ngươi?”

Tiêu Vũ nhìn về phía Tô Lệ Nương.

Tiêu Nguyên Cảnh đã cười hì hì mở miệng: “Ta và Tô nương nương, sẽ cùng đi Ngụy quốc với ngươi.”

Tiêu Vũ trầm mặc một chút.

Ai có thể nói cho nàng biết, vì sao Tô Lệ Nương và Tiêu Nguyên Cảnh cũng đi theo không?

Tô Lệ Nương nói: “Ta bị nhốt ở trong thâm cung đã lâu, muốn đi đây đó chiêm ngưỡng thưởng thức phong cảnh bên ngoài.”

“Cô cô, phụ vương ta nói, đọc vạn quyển sách không bằng đi vạn dặm đường, ta cũng muốn ra ngoài mở mang kiến thức.” Tiêu Nguyên Cảnh nháy mắt nhìn Tiêu Vũ.

Đôi mắt của tiểu thiếu niên sáng lấp lánh, giống như những vì sao trên bầu trời, thuần khiết không tỳ vết.

Tiêu Nguyên Cảnh tiếp tục nói: “Nếu cô cô không muốn dẫn theo ta, vậy cũng không sao.”

Thấy Tiêu Nguyên Cảnh có chút suy sụp.

Tiêu Vũ bất đắc dĩ nói: “Ai nói không dẫn theo ngươi?”

“Thôi được rồi, dù sao thả một con dê là thả, thả một đàn dê cũng là thả, cùng đi vậy.” Tiêu Vũ rất tùy ý nói.

“Chỉ có điều tình huống bên Ngụy quốc rất phức tạp, ta lo sẽ không bảo vệ được các ngươi... Còn nữa, không biết Ngụy Vương điện hạ có ý kiến gì đối với chuyện này không?” Tiêu Vũ nhìn về phía Ngụy Ngọc Lâm.

Ngụy Ngọc Lâm lại cười nói: “Nhiếp chính vương đã tới tìm ta nói qua chuyện này rồi.”

Tiêu Vũ: “…”

Cuối cùng chỉ có một mình nàng là giờ mới biết.

Rốt cuộc ai với ai mới là người một nhà chứ?

Sắc mặt Ngụy Ngọc Lâm nghiêm túc, giọng điệu kiên định: “Ta nhất định sẽ dốc hết khả năng bảo vệ Công chúa và thân quyến của Công chúa.”

Mọi người hội họp xong thì bắt đầu cùng nhau xuất phát.

Tiêu Vũ và Tô Lệ Nương còn có Tiêu Nguyên Cảnh ngồi chung một chiếc xe ngựa.

Đây là do Tiêu Vũ chủ động mời, không thì Tô Lệ Nương và Tiêu Nguyên Cảnh đều có xe ngựa riêng rồi.

Nàng không muốn vào trong không gian.

Vốn là ra ngoài để du ngoạn, nếu tiến vào không gian thì không còn ý nghĩa gì.

Thế thì chẳng thà vào không gian ngồi xổm ở ngay trong điện Công chúa cho rồi.

Chỉ là nếu vào trong không gian, Tiêu Vũ sẽ không thấy thú vị chút nào, chỉ có thể mắt to trừng mắt nhỏ với Hầu Tiểu Thánh, Nhị sư huynh và Đặc Năng Lạp.
Bình Luận (0)
Comment