Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 688 - Chương 688: Làm Sao Tiêu Vũ Có Thể Để Tên Đầu Sỏ Đó Chạy Được?

. Chương 688: Làm Sao Tiêu Vũ Có Thể Để Tên Đầu Sỏ Đó Chạy Được?
Đám lợn rừng kia cứ như đã thành tinh vậy, bọn chúng chỉ công kích sơn tặc chứ không công kích những Hoàng tử này và hộ vệ mà Hoàng tử mang tới.

Đừng xem thường những con lợn rừng này.

Một con lợn rừng có thể sánh được với một cao thủ sức chiến đấu mạnh mẽ đấy! Không, thậm chí còn nhiều hơn.

Cuối cùng những kẻ này bị lợn rừng húc lại với nhau. Đám khỉ mang theo lợn rừng cứ như hiểu binh pháp, bao vây bọn chúng lại một chỗ.

Sau khi đảm bảo con tin an toàn.

Đám người Tiêu Vũ lập tức đi xem thử mấy người bị lợn rừng vây lại.

Phúc Vương nhìn cảnh tượng hiếm thấy trước mắt, không nhịn được nói: “Cũng không biết xảy ra chuyện gì, mấy con lợn rừng này vậy mà giúp đỡ chúng ta.”

Tiêu Vũ khẽ xì một tiếng.

Ngay sau đó có một con lợn rừng xông về phía Phúc Vương.

Phúc Vương lảo đảo một cái rồi ngã xuống đất.

Con lợn rừng kia hơi hổn hển một chút, lúc này mới trở về đội ngũ.

Tiêu Vũ nhìn người ở bên trong, mở miệng nói: “Không đúng, tên Kim Ô kia không có ở trong này!”

Đây chỉ là mấy tên sơn tặc bình thường, chắc là Kim Ô đã nhân lúc rối ren bỏ chạy rồi.

Làm sao Tiêu Vũ có thể để tên đầu sỏ đó chạy được?

Ban đầu nàng chỉ muốn giúp Ngụy Ngọc Lâm kiến công lập nghiệp, nhưng lúc này Tiêu Vũ thật sự hơi bị kích thích rồi. Nàng vô cùng muốn bắt được tên Kim Ô kia!

Tên Kim Ô kia làm gì với các cô nương thì nàng muốn làm như thế đó với gã ta.

Tốt nhất là treo tên này lên tường làm thịt khô!

Lúc này trong đám người bị lợn rừng vây lại có người cười mỉa mai: “Đừng bảo là đám người các người cảm thấy Bàn sơn lĩnh bọn ta chỉ có ngần ấy người đấy?”

“Các ngươi đừng tưởng rằng dùng thủ đoạn lợn rừng như vậy là có thể bao vây bọn ta! Chờ lúc chủ thượng tới cứu bọn ta, các ngươi đều phải chết!” Một người trong đó lại nói.

Nhị Hoàng tử Xương Vương kia đột nhiên nói: “Không đúng. Sự việc không đơn giản như vậy.”

“Chúng ta bắt được Bàn Sơn động quá dễ dàng, thế này giống như bị người ta dụ rắn ra khỏi hang hơn.” Xương Vương tiếp tục nói.

“Không ổn! Chúng ta rút lui trước đi!” Xương Vương nói xong thì muốn dẫn Thất đệ của mình lùi lại.

Nhưng còn chưa đi được bao xa.

Đã bị người đánh trở về.

Là tên Kim Ô kia dẫn theo một đám người áo đen quay lại.

Những người áo đen này không giống với những sơn tặc bình thường trong sơn trại, mỗi người đều là cao thủ. Nhị Hoàng tử kia chẳng khác gì một cái bao cỏ, không hề có sức đánh trả đã bị người ta đánh trở về.

Người áo đen bao vây mọi người.

Tiêu Vũ nhìn những người áo đen này, biết rõ đây mới là thế lực thật sự của Bàn Sơn động.

Nghĩ cũng đúng, nếu như chỉ là sơn tặc bình thường, vì sao triều đình không giải quyết sớm một chút.

Trong những người áo đen kia có người hỏi: “Ở đâu ra nhiều lợn rừng như vậy?”

Kim Ô nói: “Chắc hẳn ở đây có cao thủ biết ngự thú.”

Đám khi thân hình nhanh nhẹn, lúc này đã nhảy đi nấp.

Lợn rừng thì cồng kềnh hơn một chút, lúc này bọn chúng đều đang trợn mắt, chờ Tiêu Vũ ra lệnh một tiếng là xông lên.

“Không phải là bọn chúng cảm thấy dựa vào mấy con lợn rừng này là có thể chống lại chúng ta đấy chứ?” Lại có một người nói.

Đám lợn rừng không phục cho lắm.

Lợn rừng thì sao?

Đừng có coi thường lợn rừng!

Nếu không có chúng, làm sao Công chúa có thể nhanh chóng chiêu mộ được nhiều nhân thủ đến Ninh Nam như vậy.

Nhớ ngày đó Công chúa dùng mánh lới có người tới thì phát lợn rừng mới thu hút được một đống nhân tài tiến vào Ninh Nam, xây dựng Ninh Nam đấy.

Bấy giờ mới có thể có nền tảng để phục quốc!

Võ Vương lạnh giọng nói: “Rốt cuộc các ngươi là ai? Có biết bọn ta lại là ai không?”

“Tất nhiên là biết, các ngươi là đám nhi tử của Ngụy Đế. Thật sự không ngờ rằng vậy mà có cơ hội tốt như vậy, có thể một mẻ hốt gọn người của Ngụy Đế!”

“Về phần vị này, chắc là Công chúa Đại Ninh rồi. Đáng tiếc, phải chôn cùng đám nhi tử của Ngụy Đế.” Người nọ lại nhìn về phía Tiêu Vũ, giọng điệu khinh thường.

Lúc Kim Ô nói chuyện với mấy người áo đen này đều cười.

Có thể thấy thân phận và địa vị của Kim Ô không bằng mấy người áo đen này.

Người áo đen đều mang mặt nạ màu đen, vì vậy Tiêu Vũ cũng không biết bên dưới mặt nạ này là gương mặt thế nào.

Nhưng, chỉ nghe giọng điệu thôi là Tiêu Vũ cũng đã rất tức giận rồi.
Bình Luận (0)
Comment